Chương 324: Không có gì cả


Hai người già nhà họ Thịnh bị chọc tức, chị dâu thứ hai của Thịnh Huân nói:
Anh cả, chị dâu, hai người nhanh đưa cha mẹ về nghỉ ngơ8i đi, em sợ cha mẹ không chịu nổi kích thích nữa.


Thịnh Huân đã lập di chúc, cứ lằng nhằng cũng vô dụng, tuy vậy hai người3 già vẫn được chia cho khoản phí phụng dưỡng năm triệu tệ, anh cả và chị dâu cả của Thịnh gia liếc nhìn nhau.


Cho mấy ngườ9i thời gian ba ngày, để lại căn nhà sạch sẽ cho tôi, nếu không đừng trách tôi gọi người đuổi các người ra khỏi đó.
Thịnh Kiêu Dươn6g nhìn bóng lưng bọn họ muốn đi ra cửa.
Lâm Dục nhìn Thịnh Kiêu Dương,
Kiều Kiều...

Đi đi, không cần báo cáo với em.
Thịnh Kiêu Dương nghiền ngẫm liếc nhìn Thịnh Thi Vận, cô không cần đoán cũng biết Lâm Dục muốn nói gì với Thịnh Thị Vân.
Trong phòng bệnh thiếu mất hai người.
Thịnh Kiêu Dương đảo mắt nhìn ba người nhà anh hai Thịnh gia vẫn chưa đi.
Nếu Thịnh Thi Vận thật sự muốn lấy cái chết để bức ép, người có trái tim mềm yếu như Lâm Dục, chắc chắn sẽ không thấy chết không cứu, một khi trái tim anh mềm yếu, Thịnh Thi Vận sẽ càng quấn lấy đến cùng.

Không có ngày đó.
Lâm Dục lắc đầu.
Có một số việc thường đều là bạn không muốn thấy xảy ra nhất, lại vẫn cứ xảy ra.

Từ Kiều Kiều, sao cô không buông tha cho chúng tôi, cố làm vậy thì có được lợi gì 5chứ, ông bà nội cũng là ông bà nội của cô!
Lúc nói câu này, ánh mắt Thịnh Thi Vận liếc qua Lâm Dục, cô ta nói lời này để Lâm Dục nghe, muốn Lâm Dục nhìn xem, Từ Kiều Kiều này là người như thế nào.
Ông cụ quay lại, căm tức nhìn Thịnh Kiêu Dương:
Nhà họ Thịnh chúng tôi mãi mãi cũng không thừa nhận cô.
Khóe môi Thịnh Kiêu Dương giật giật,
Ông cho rằng tôi hiểm lạ sao?
Hai người già và cả nhà anh Cả tức giận rời đi.

Từ Kiều Kiều, cô thật sự không thèm để ý tới tình thân thể sao?
Thịnh Thi Vận nói.

Kiều Kiều, cháu có thể lấy được tài sản của em Ba, bác và bác trai của cháu đều thấy mừng cho cháu, sau này có gì cần bác giúp sức thì cứ nói, bác chắc chắn sẽ không từ chối.
Chị dâu thứ hai Thịnh gia nói.
Thịnh Giai liếc nhìn mẹ của cô ta, thấy rất ngưỡng mộ với tài ăn nói của mẹ mình, có thể nịnh hót lại không lộ liễu như vậy, cũng không có mấy ai làm được.
Cô ta nhìn người đang ngồi trên ghế sofa, rõ ràng người đang ngồi còn thấp hơn bọn họ đang đứng cả một cái đầu, nhưng khí chất mạnh đến mức khiến người ta có một cảm giác phải ngước nhìn.
Thịnh Kiêu Dương như đang nghe được câu chuyện cười gì đó, cúi đầu nở nụ cười, chờ cười đủ rồi cô mới ngước mắt nhìn Thịnh Thị Vân, lạnh lùng nói:
Các người không phải người thân của tôi, tôi phải để ý tới tình thân gì chứ?

Từ Kiều Kiều, cô điên rồi!
Thịnh Thi Vận nghiến răng nghiến lợi nói.

Cảm ơn đã khen.
Thịnh Kiêu Dương bày ra dáng vẻ chọc tức chết người không đền mạng.
Thịnh Thị Vân thật sự bị chọc tức, cô ta nhìn Lâm Dục, uất ức nói:
Anh Lâm Dục, anh xem cô ta thật sự quá đáng rồi.
Lâm Dục vẫn luôn yên lặng nhìn giờ mới mở miệng:
Thi Vận, anh muốn nói với em mấy câu.
Thịnh Thị Vân vui vẻ, không ngừng gật đầu.

Mặc kệ em sống tốt hay không tốt, anh cũng không muốn biết, cũng sẽ không giúp em nữa, anh không muốn lại nối giáo cho giặc nữa.
Em tự giải quyết cho tốt đi.
Lâm Dục xoay người rời đi.
Thịnh Thi Vận nhìn bóng lưng Lâm Dục, tuyệt vọng gọi:
Anh Lâm Dục...
Lâm Dục cũng không quay đầu lại, cứ như là không nghe thấy.
Anh Hai Thịnh gia đánh giá Thẩm Trí Ninh, một người tuấn tú lịch sự như thế nếu là bạn trai của Giai Giai thì tốt rồi.
Chị dâu thứ hai Thịnh gia đảo tròng mắt, muốn bán nhân tình, liền nói với Thịnh Kiêu Dương:
Kiều Kiều, hai đứa về nhà trước đi, nơi này cứ để hai bác xử lý.
Thịnh Kiêu Dương chỉ liếc nhìn bọn họ, không nặng không nhẹ nói:
Tôi đợi người của nhà tang lễ đền, chút thời gian này vẫn chờ được.
Chị dâu thứ hai Thịnh gia hậm hực mỉm cười,
Kiều Kiều thật sự rất hiếu thuận.
Nói xong ngay chính bà ta cũng cảm thấy lúng túng.
Thịnh Kiêu Dương nhìn Lâm Dục:
Lâm Dục, anh về trước đi.
Lâm Dục nhìn Thẩm Trí Ninh, bạn trai người ta đã tới, đúng là anh không còn lý do để ở lại đây, thể là tạm biệt Thịnh Kiêu Dương rồi rời đi.
Sắc mặt Thịnh Thị Vận thay đổi, cuối cùng vẻ mặt của cô ta suy sụp, trong lòng chỉ có hai chữ: Xong đời.
Cô ta biết Lâm Dục là một người như thế nào, cho nên từ trước tới giờ cô ta luôn tỏ vẻ rất yếu đuối ở trước mặt anh, tỏ vẻ rất khéo hiểu lòng người.

Nếu như anh biết em nhất định phải tham gia ghi hình chương trình kỳ này vì tiếp cận Kiều Kiều để tính kế cô ấy, anh sẽ không giúp em làm chuyện này.
Lâm Dục thất vọng nhìn Thịnh Thi Vận.

Vậy chẳng may ngày nào đó cô ta dùng cái chết để uy hiếp anh thì sao?
Thịnh Kiêu Dương hỏi như đang nói đùa.
Lâm Dục sửng sốt, anh chưa nghĩ tới vấn đề này.

Đến lúc đó anh vẫn sẽ mềm lòng.
Thịnh Kiêu Dương đánh giá.
Anh quay lại nhìn Thịnh Huân giờ chỉ còn là cái xác, hơi cúi đầu khom lưng.

Cậu là?
Anh Hai Thịnh gia nghi ngờ nhìn anh.
Thịnh Giai kéo tay áo của cha cô ta, nhỏ giọng nhắc nhở:
Anh ấy là bạn trai của Kiều Kiều!
Bây giờ vợ chồng Cao nhất đang rất nổi tiếng, người trên mạng chắc không có mấy người không biết bọn họ, huống chi vị Tổng Giám đốc Thẩm này đẹp trai đến mức có thể phân biệt rõ ràng, trên cơ bản liếc nhìn một cái là không quên.
Ở ngoài cửa, Thịnh Thi Vận đi theo Lâm Dục đến một góc hành lang, nơi này đúng lúc có một cái cửa sổ, lại cách phòng bệnh khá xa, không ai có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Anh Lâm Dục, anh muốn nói gì với em?
Thịnh Thi Vận mong đợi, bây giờ cô ta rất muốn nghe những lời an ủi của đối phương.
Lâm Dục xoay người, nhìn Thịnh Thi Vận:
Vì sao em muốn hủy hoại khuôn mặt của Kiều Kiều?
Bỗng nhiên nghe được câu hỏi như vậy, Thịnh Thi Vận hơi hoảng sợ, vì sao anh lại biết chuyện này?
Không, em không có...

Đừng cãi chày cãi cối, anh đã biết rồi.
Lâm Dục ngắt lời cô ta.

Kiều Kiều, đây là Thịnh Giai con gái của bác, Giai Giai, không phải con rất thích Kiều Kiều sao, sao nhìn thấy thần tượng lại không nói gì nữa, có phải quá kích động không?
Chị dâu thứ hai Thịnh gia vội vàng đẩy Thịnh Giai một cái.
Thịnh Giai hiểu ý, vội bước tới một bước:
Kiều Kiều, chị là fan của em.
Thịnh Kiêu Dương chỉ ừ, không có đoạn sau nữa.
Thịnh Giai nhìn mẹ cô ta.
Thịnh Thị Vân vịn cửa sổ đứng đó, lúc này mới cảm thấy mình bị cả thế giới bỏ rơi.
Nhìn thấy Lâm Dục quay lại nhanh như vậy, Thịnh Kiêu Dương hơi nhướng mày, hơi ngạc nhiên:
Nói xong rồi?

Ừ, sau này anh sẽ không gặp lại cô ấy nữa.
Lâm Dục nói.
Thịnh Kiêu Dương rất vừa ý với lời hứa hẹn của Lâm Dục, cô híp mắt, không hề thông cảm với Thịnh Thị Vân đã rơi vào kết cục của ngày hôm nay, nếu thật sự yêu ai thì phải yêu cho chân thành, nói không chừng còn có thể đưa tay xua tan mây thấy ánh trăng.
Đương nhiên, đây là sau này.
Tiếng bước chân vang lên.
Thẩm Trí Ninh đi tới, anh nhìn những người khác ở trong phòng, ánh mắt còn đặc biệt dừng lại trên người Lâm Dục một chút, sau đó mới nhìn Thịnh Kiêu Dương, thấy vẻ mặt cô vẫn tốt, lúc này mới yên lòng.
Những ngày qua, tuy Thịnh Kiêu Dương nói không thèm để ý đến sự sống chết của Thịnh Huân, nhưng nếu thật sự không thèm để ý, cô cũng không mỗi ngày đều đến thăm Thịnh Huân.
Lúc nhận được tin nhắn báo Thịnh Huân đã qua đời của Thịnh Kiêu Dương, anh đang họp.
Anh lập tức cho dừng cuộc họp, vội chạy tới đây.

Anh Lâm Dục, anh nghe em giải thích đã, đây không phải chú ý của em, sau đó em mới biết được.
Thịnh Thi Vận sốt ruột nói.

Sau đó? Vậy tại sao em phải xuất hiện trong chương trình kỳ này, chẳng lẽ không phải vì Kiều Kiều cũng tới chương trình kỳ này sao?

Em, em...
Đầu óc Thịnh Thi Vận trống rỗng, cô ta hoàn toàn không tìm được lý do gì nữa.
Lâm Dục nhắm hai mắt, sau đó bình tĩnh nói:
Anh nghe em nói dối đủ nhiều rồi, sau này anh không muốn nghe lại nữa.
Thịnh Thị Vân vội đảm bảo:
Sau này em chắc chắn sẽ không nói dối anh nữa.
Vẻ mặt Lâm Dục không thay đổi,
Sau này em cũng đừng tìm anh nữa.
Những lời này như sấm sét đánh giữa trời quang, cô ta bị dọa đến sợ hãi.
Thẩm Trí Ninh đi đến ngồi xuống bên cạnh Thịnh Kiêu Dương, không nói gì, chỉ đưa tay ra nắm chặt tay của cô.

Thịnh Kiêu Dương ngước mắt nhìn một nhà ba người anh hai Thịnh gia,
Mấy người cũng về đi.

Vậy hai bác về trước.
Chị dâu thứ hai Thịnh gia biết ý nói tạm biệt.

Đợi đi ra khỏi phòng, anh Hai Thịnh gia hỏi vợ của ông ta:
Sao em không nói cho cô ta biết việc Giai Giai của chúng ta sắp đi thực tập?
Chị dâu thứ hai Thịnh gia trợn mắt nhìn ông ta:
Nóng vội hỏng việc, có biết không?



Mẹ nói đúng, vội vã đến tìm người ta nhờ giúp đỡ sắp xếp công việc, người ta sẽ nghĩ chúng ta như thế nào chứ, cứ tạo mối quan hệ trước đã, hơn nữa con còn chưa đến lúc phải đi thực tập!
Anh hai Thịnh gia gật đầu không ngừng, chẳng mấy chốc ông ta đã nghĩ tới việc khác,
Nếu cha mẹ biết rõ chúng ta cố ý qua lại thân thiết với Từ Kiều Kiều này, có phải sẽ không chia một đồng nào cho chúng ta không?

Anh có ngốc hay không, trong mắt cha mẹ anh chỉ có cháu trai của họ, bọn họ có thể chia cho chúng ta bao nhiêu tiền chứ? Năm mươi ngàn tệ hay một trăm ngàn tệ? Chúng ta để dành một năm cũng có thể để dành được số tiền ấy, hiếm lạ chút tiền đó hay sao? Sau này Giai Giai nhà chúng ta có tương lai rồi, giống như Từ Kiều Kiều ấy, trở thành ngôi sao lớn lại tìm một người bạn trai vừa đẹp trai vừa có tiền như cô ta, đừng nói một trăm ngàn tệ hay tám trăm ngàn tệ, ngay cả mấy triệu tệ không phải ngoắc ngón tay một cái là có rồi à.
Thịnh Giai ngưỡng mộ nhìn mẹ,
Mẹ, không ngờ mẹ lại nhìn xa trông rộng như thế!

Đó là đương nhiên, không nhìn xem mẹ con là ai!

Bà Chu Hồng, mẹ rất thích hợp đi làm người đại diện đấy!
Thịnh Dật nịnh nọt.


Vậy được, sau này mẹ sẽ làm người đại diện cho con.
Anh Hai Thịnh gia nở nụ cười nhìn hai mẹ con nói chuyện, một nhà ba người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, hoàn toàn không để ý đến người đứng cạnh cửa sổ đang đưa lưng về phía bọn họ là Thịnh Thi Vận Thịnh Thi Vận quay lại nhìn một nhà ba người hạnh phúc này, không biết trong lòng có cảm nhận gì..

Từ nhỏ đến lớn cô ta chưa từng được hưởng thụ niềm vui một nhà ba người ở bên nhau, từ nhỏ mẹ của cô ta nói với cô ta nhiều nhất cũng là
Con phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không cha của con sẽ không tới thăm con
.

Sau đó nữa, cuối cùng cũng được Thịnh Huân đón về nhà, mẹ của cô ta vẫn nói với cô ta
Con phải ngoan, nếu không ông bà nội sẽ không thích con nữa
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.