Chương 353: Kéo đèn


Cô cầm ly rượu, chậm rãi đứng lên,
Được rồi, một ly xóa thù hận.
Cô nâng ly rượu lên, muốn đưa đến bến môi, không ngờ lại có mộ8t bàn tay đoạt ly rượu trên tay cô, cô quay lại nhìn thấy hơi ngạc nhiên.


Anh Trí Ninh, anh về nước rồi à?


Thẩ3m Trí Ninh nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, không nhẹ không nặng đặt cốc xuống bàn.
Cô đang muốn nói chuyện với Cổ Châu, ở trong nước, anh mới là người nên chú ý an toàn, nhưng lại liếc thấy người bước ra khỏi xe.
Chỉ trong giây lát, Lâm Na hoảng sợ lùi lại một bước.
Là Greek!
Mới một tuần lễ không gặp mà đã cảm thấy như mấy mùa xuân, Thẩm Trí Ninh nhìn cô như vậy, trong lòng càng thêm ngứa ngáy, anh nhìn Mãn Quân đang lái xe ở đằng trước:
Nhanh lên.
Mãn Quân không liếc nhìn kính chiếu hậu, đáp lời:
Vâng.
Trong phòng tiệc, nhìn Thịnh Kiêu Dương bị Thẩm Trí Ninh đưa đi, Lâm Na cảm thấy vô cùng buồn cười.
Nhìn dáng vẻ không thể nhịn nổi của ông chủ Thẩm, cô đã biết sau khi bọn họ trở về sẽ làm cái gì, cho nên cô rất hiểu chuyện không đi theo.

Tình cảm của bọn họ tốt thật.
Cố Châu than thở một câu.
Chờ đến lúc bữa tiệc kết thúc, Cổ Châu nói với Lâm Na:
Cô ở đâu, tôi tiễn cô một đoạn.

Cảm ơn, bây giờ tôi ở nhà Kiều Kiều.
Lâm Na không trốn tránh, cũng không có gì cần tránh, dù sao cổ đã là người đã kết hôn.
Hơn nữa, cô cũng rất tin tưởng cách làm người của Cố Châu, nếu đổi lại là người khác, cô sẽ từ chối.
Hai người vừa cười vừa nói rời khỏi khách sạn, đang muốn đi đến xe bảo mẫu của Cố Châu thì một chiếc xe màu đen lao tới chặn trước mặt bọn họ.

Oa! Chủ tịch trước của chúng ta cũng tới kìa.
Có người thì thào.
Mấy vị đồng sự đứng hết lên, ngay cả Chu đông cũng cố gắng tỏ vẻ thân thiện.

Thẩm tổng, thì ra ngài là Chủ tịch trước của chúng tôi, thật sự là thất lễ, tôi tự phạt một ly.
Một vị đồng sự cầm ly rượu lên nói.
Đầu óc của Thịnh Kiêu Dương đã bị rượu xâm chiếm, không, phải nói là bị Thẩm Trí Ninh xâm chiếm, đến mức sau khi lên xe, cổ mới nhớ ra đã bỏ sót một người.

Trời ơi, Mỹ Nữu vẫn còn ở trên đó!

Người đại diện và trợ lý của em đều ở đó, bọn họ sẽ đưa cô ấy về.
Thẩm Trí Ninh kéo Thịnh Kiêu Dương đang định mở cửa ra.

Ồ, được.
Thịnh Kiêu Dương cười với Thẩm Trí Ninh, đôi mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm càng khiến cô có vẻ ngoan ngoãn đáng yêu.
Lâm Na quay sang nhìn Cố Châu,
Bọn họ đã quen biết mấy chục năm, sao có thể không tình cảm được chứ!
Cổ Châu mỉm cười, chuyển đề tài:
Lâm Na, cố định ở lại đây đón năm mới sao?

Tạm thời quyết định như vậy.
Lâm Na gật đầu.

Vậy năm sau cô có định ở đây phát triển sự nghiệp diễn xuất không?

Cái này...
kế hoạch năm nay đã gần kín rồi, dù có suy nghĩ này cũng phải hoãn lại một năm.
Lúc trước vì từng hợp tác quay quảng cáo, tuy hai người không có tình cảm tốt như với Kiều Kiều, nhưng cũng có thể coi là bạn bè nói chuyện rất hợp lý.
Cố Châu phản ứng nhanh, lập tức kéo Lâm Na,ra sau người mình, chắn ở phía trước cô, cảnh giác nhìn cửa sau xe.
Trợ lý của anh cũng bước tới, thái độ đề phòng.
Lúc bị Cổ Châu kéo ra sau người Lâm Na cũng hơi ngạc nhiên, sau đó kịp phản ứng lại, biết anh đang bảo vệ cô, thầm cảm thán Cổ Châu thật sự là một người lịch thiệp.
Vị đổng sự này tiên phong, sau đó từng người cầm ly lên nói:
Ngài Thẩm, ngưỡng mộ đã lâu, thật đáng tiếc lúc trước tôi không thể gặp mặt ngài.
Ha ha, Lễ tổng quá kín tiếng, không để lộ một chút tin tức nào cho chúng tôi.

Cái gọi là không phải người một nhà không cùng vào một cửa, xem ra tôi và Thẩm tổng vẫn có duyên, tới đây nào, tôi mời Thẩm tổng một ly.
Thịnh Kiêu Dương nhìn sắc mặt những người này, đều là dáng vẻ vội vàng khi nhìn thấy bánh thịt, nhiệt tình quá đáng lại còn lôi kéo làm quen.
Nhưng cũng đúng thôi, Thẩm Trí Ninh là chủ nhân của Thẩm gia, họ có thể không nhiệt tình à? Ánh mắt Thẩm Trí Ninh lướt qua vẻ mặt khinh thường của Thịnh Kiêu Dương, anh cong khóe môi, bàn tay vốn đang khoác lên lưng ghế lại trực tiếp ôm eo cô, tay còn lại cầm ly rượu của Thịnh Kiêu Dương, Lê Vũ rất có mắt nhìn rót rượu cho anh.
Anh nhìn khuôn mặt đỏ hồng củ9a Thịnh Kiêu Dương, đặt tay lên ghế dựa, dáng vẻ nửa ôm lấy cô, ánh mắt ấm áp, đùa giỡn:
Nếu anh không về, có phải em định ở đâ6y không say không về không?
Nghĩ đến dáng vẻ phóng khoáng của cô sau khi say rượu, ánh mắt anh lóe sáng, dáng vẻ đó để một mình5 anh nhìn là được rồi.

Ông chủ!
Lê Vũ đứng lên, gọi theo bản năng, gọi xong mới phát hiện ra hình như bây giờ chủ của anh ta là Từ Kiều Kiều.
Mọi người đang vừa cười vừa nói vô cùng vui vẻ, lúc này lại hơi yên tĩnh, gần như tất cả đều nhìn sang bên này.
Anh nâng ly rượu lên, không chỉ hướng về mấy vị đồng sự, còn ra hiệu cho toàn bộ người trong phòng tiệc:
Sau này còn nhờ mọi người phối hợp làm việc với Kiều Kiều nhà chúng tôi nhiều hơn, tôi chúc mọi người năm mới vui vẻ.
Tất cả mọi người trong phòng tiệc đứng lên, rối rít nâng ly:
Năm mới vui vẻ.
Khí chất của boss Thẩm thật mạnh, vừa đến đã không chế toàn bộ tình hình, dẫn dắt tâm trí của mọi người.
Thịnh Kiêu Dương mơ hồ nhìn Thẩm Trí Ninh, vì sao ngôi sao lớn và Tổng giám đốc bá đạo lại trở thành ảo tưởng của tất cả mọi người, bởi vì bọn họ phóng khoáng tự do, được rất nhiều người ủng hộ.
Khụ, Kiều mê trai chính thức online.
Từ nhỏ đến lớn, cô chỉ si mê có hai người, một người là Lâm Dục đẹp trai đến nghịch thiên, người còn lại đương nhiên là Thẩm Trí Ninh rồi.
Người trước có vẻ ngoài khiến cô si mê, người sau có khí chất khiến cô trầm mê.

Tối nay mọi người cứ chơi vui vẻ.
Thẩm Trí Ninh nói xong thì ôm Thịnh Kiêu Dương đi ra ngoài.
Cô nhắm mắt lại, nói với Cổ Châu:
Anh đi trước đi, tôi còn có chút việc phải giải quyết.
Ánh mắt Cổ Châu lướt một vòng trên người Greek, anh hơi lo lắng:
Một mình cô có được không?

Không có việc gì, cảm ơn anh.
Cô đã nếm trải chuyện tồi tệ hơn rồi, còn có chuyện gì tồi tệ hơn nữa.
Người ta đã nói không có việc gì, Cố Châu cũng không phải người thích xen vào việc của người khác, chỉ nói có chuyện gì thì gọi cho mình rồi dẫn theo trợ lý rời đi.
Nhìn thấy lựa chọn của Lâm Na, Greek mỉm cười, bước tới trước giơ tay muốn ôm cô nhưng lại bị cô né tránh.
Dáng người Greek còn cao lớn hơn Cổ Châu, anh ta cười như không cười, nhìn bàn tay đang nắm chặt cổ tay Lâm Na của Cố Châu, sau đó nhìn Lâm Na trốn sau lưng Cổ Châu, hơi cong môi nói một câu bằng tiếng Ý:
Bảo bối, có nhớ tôi không?
Đồng tử Cố Chậu co rụt lại, anh nghe hiểu tiếng Ý, quay lại nhìn Lâm Na, do dự:
Lâm Na, cô biết anh ta sao?
Anh đã từng thấy ảnh kết hôn của Lâm Na, tuy chưa gặp mặt George nhưng cũng biết chồng Lâm Na có dáng vẻ ra sao, người đàn ông Ý này rõ ràng không phải George.
Nghe thấy câu hỏi của Cổ Châu, Lâm Na mấp máy môi, rất muốn nói bản thân không biết, những nụ cười xấu xa trên mối Greek đã khiến cô bỏ đi suy nghĩ này.
Cô hít một hơi thật sâu, đi tới, nhìn Greek,
Anh có việc ở bên này sao? Vậy anh đi làm việc đi, tôi cũng phải về nhà rồi.
Độ cong nơi khóe môi Greek càng lớn hơn, ánh mắt mang theo tình cảm sâu đậm,
Tôi tới tìm cục cưng bé nhỏ đang chạy trốn của tôi.

Vậy anh cứ tìm từ từ.
Lâm Na không để bản thân mất khống chế, quay lại nhìn Cố Châu,
Cổ Châu, chúng ta đi thôi.

Em chắc chắn muốn đi với anh ta sao, bảo bối?
Lâm Na giậm chân, cô nghe ra được sự uy hiếp trong lời nói của Greek, lúc này cô vô cùng muốn xoay lưng bước đi, nhưng...
Lâm Na lạnh lùng nhìn Greek,
Nếu như bị người ta chụp được, anh biết tôi sẽ làm gì không?
Bây giờ anh ta biết cô không dám nói rõ với George chuyện giữa họ, đó là nhược điểm của cô, nhưng nếu mọi chuyện vỡ lở thì cô sẽ là vò đã mẻ không sợ vỡ.

Greek lùi lại cạnh cửa xe, mỉm cười nhìn Lâm Na,
Xin mời.
Lâm Na bình tĩnh nhìn Greek, đi qua, ngồi vào trong xe.

Thẩm Trí Ninh và Thịnh Kiêu Dương không về biệt thự của ông cụ Dương mà đến biệt thự của Thẩm Trí Ninh.

Vừa vào cửa, Thẩm Trí Ninh chậm rãi đi về phía Thịnh Kiêu Dương, dùng một tay bế cô lên.

Quản gia Felix bước tới định chào hỏi nhưng khi nhìn thấy ông chủ vội vàng bể người đẹp lên lầu thì không dám nói gì nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.