Chương 363: Căm hận


Lâm Na hơi ngập ngừng:
Chuyện này không giống như cậu nói đâu, Greek, anh ta còn muốn chơi trò yêu đương vụng trộm, sẽ không nói cho George biết sớ8m như thế, chắc là trong lúc vô tình, hàng xóm bên cạnh nhìn thấy Greek ra vào nhà của mình...



Anh ta còn dám đường hoàng chạy đến nhà hả3?
Thịnh Kiêu Dương cảm thấy Greek này thật sự là một thằng điển.

Lâm Na đỏ mắt, nghĩ đến một số hình ảnh khó coi, trong lòng hỗn loạn, ngư9ớc mắt nhìn Thịnh Kiêu Dương:
Mình và Greek lại làm
nữa.
Thịnh Kiêu Dương cũng không biết phải nói gì với chuyện này, cô biết như vậy không tốt,6 nhưng cũng biết đó không phải là ý muốn của Lâm Na, chắc chắn Lâm Na đang chịu giày vò, cho nên cô không thể lại đổ thêm dầu vào lửa.

Cậu nói đúng, không có gì tệ hơn cả kết quả mà mình nghĩ đến nữa.
Lâm Na hít một hơi thật sâu.

Cho nên, bây giờ chúng ta đi tìm George nói rõ ràng đi!
Thịnh Kiêu Dương đứng lên.
Lâm Na gật đầu, đứng dậy theo Thịnh Kiêu Dương đi ra ngoài.
Lâm Na nhắm mắt lại, nhìn George nói một cách khó khăn:
George, chúng ta nói chuyện đi.

George hoảng hốt, sau đó bình tĩnh lại, nhìn Lâm Na bằng ánh mắt trào phúng:
Nói chuyện gì? Nói chuyện cổ giấu tôi thân mật với người đàn ông khác như thế nào sao? Nếu là vậy thì không cần nói chuyện nữa, tôi đã thấy tận mắt rồi.

Lâm Na giật mình,
Từ khi nào anh...

Hai người ở nhà của tôi, ở trên giường của tôi,
George hít một hơi thật sâu, đè nén lửa giận,
Ồ, bây giờ hòa nhau.

Bốp!
Thịnh Kiêu Dương xông tới tát George một cái.

Đương nhiên là muốn lên, đây chẳng phải là những gì anh muốn sao?
Lâm Na vô cảm nói.
Nói xong, cô đưa tay ra mở cửa.
Greek đột nhiên nắm lấy bàn tay đang mở cửa của cô ấy,
Bảo bối, em nhìn tôi đi.
Lâm Na quay lại nhìn, không biết anh ta lại muốn làm cái quái gì.

Được rồi, vậy bảo bối lên xe đi.
Greek chỉ xe của anh ta.

Bọn tôi cũng có xe.
Lâm Na muốn lên xe của mình.
Greek đưa tay ra ôm eo của cô ấy:
Muốn tìm được George, thì em phải nghe lời tôi.
Lâm Na nhẫn nhịn, không đẩy anh ta ra, cô ấy nhìn Thịnh Kiêu Dương:
Kiều Kiều, cậu ngồi xe của mình đi, để tài xế đi theo phía sau.

Vậy là được rồi, bảo bối thật ngoan!
Greek hôn lên khóe môi của Lâm Na.

Mỹ Nữu.
Cậu...
Cô muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên không biết phải bắt đầu nói từ đâu.
Lâm Na khẽ lắc đầu với Thịnh Kiêu Dương,
Không sao, dù sao mình cũng đã chuẩn bị cho việc tồi tệ nhất rồi, không phải sao?
Nói thì nói như vậy, nhưng khi Lâm Na mở cửa đi vào, lúc nhìn thấy chiếc giường bừa bộn và một cô gái nằm ở đó, sắc mặt cô vẫn tái nhợt.

Những việc xảy ra sau khi em trở về không phải do tôi sắp đặt.
Greek nghiêm túc nói.
Lâm Na nhìn anh ta mấy lần, vẻ mặt bình thản,
Dù không phải anh sắp đặt, nhưng tất cả đều vì anh.
Greek đã không còn vẻ mặt bất cần đời nữa, anh ta nhìn Lâm Na, đột nhiên bật cười, tựa trán mình lên trán của Lâm Na, thì thầm:
Được, bảo bối, em nói cái gì cũng đúng.
Lâm Na đẩy anh ta ra, mở cửa xuống xe.
Thịnh Kiêu Dương đứng ở bên ngoài.
Lâm Na bình tĩnh nhìn Greek,
Chắc chắn anh biết rõ George đang ở đâu đúng không?

Bảo bối đúng là hiểu rõ tối.
Greek mỉm cười.
Thịnh Kiêu Dương nhìn Greek, lại cảm thấy lạnh cả tim, nếu chỉ nhìn vẻ ngoài, người ta sẽ cảm thấy người đàn ông này là người rất hấp dẫn, phong độ nhẹ nhàng.
Thế nhưng, cô biết đây là một người cố chấp điên cuồng, cũng vì lúc trước Lâm Na không ngủ với anh ta, mà anh ta dùng trăm phương ngàn kế muốn chiếm được Lâm Na.

Anh đi đi, bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh.

Tôi đã sớm nói cho em biết, em sẽ nhìn thấy cái gì.
Greek thở dài.
Ánh mắt Lâm Na nhìn Greek mang theo sự thù hận,
Còn nói không phải anh sắp đặt, vì sao anh biết rõ như vậy?
Greek không tức giận, đôi mắt màu nâu đậm của anh ta nhìn chằm chằm vào Lâm Na,
Em cho rằng hôm nay anh ta mới ngủ với người phụ nữ kia sao? Từ hai ngày trước đã ở cạnh nhau rồi.
Không sai, sở dĩ tôi biết, là vì tôi luôn theo dõi anh ta.
Giờ đã là chạng vạng tối, hai người cũng không kịp ăn cơm tối, vội vàng đến công ty của George.
Sau khi đến công ty của George, thời gian đã là tám giờ tối, họ phát hiện ngoại trừ nhân viên trực ban, những người khác đã về hết, bao gồm cả George.
Lâm Na gọi cho George, nhưng George không nghe máy.
Thịn5h Kiêu Dương nắm chặt tay Lâm Na, kiên quyết nói:
Mặc kệ George trốn tránh cậu như thế nào, chúng ta đều phải gặp mặt nói rõ với anh ta.
Nếu anh ta muốn ở bên cạnh cậu, vậy hai người phải cùng đối mặt, nếu anh ta không muốn, mặc kệ cậu và Greek làm bao nhiêu lần, cậu cũng không cần chịu áp lực tâm lý nữa, hoàn toàn có thể coi tên kia là bạn trên giường tự đưa tới cửa không cần trả tiền.
Lâm Na sững sờ.

Dù sao kết quả xấu nhất cũng là ly hôn, Lâm Na, mình nghĩ lúc đầu cậu đưa ra quyết định kia thì cũng nghĩ đến kết quả xấu nhất rồi, nhưng cậu vẫn lựa chọn làm như vậy, vậy nên, bây giờ không có cái gì có thể vượt qua ranh giới cuối cùng của cậu.
Thịnh Kiêu Dương nói rất nghiêm túc, ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
Lâm Na run rẩy, không nói ra lời.

Bảo bối, ra ngoài chơi sao không dẫn theo tôi?
Greek lại gần, thân thiết nói.

Anh...
Thịnh Kiêu Dương vừa muốn nói chuyện, đã bị Lâm Na kéo lại.
Khuôn mặt George lập tức đỏ lên, anh ta tức giận nhìn Thịnh Kiêu Dương:
Cô có tư cách gì đánh tôi, đừng tưởng rằng cô giúp tôi một lần thì có thể đánh tôi.

Anh thật sự cho rằng là tôi...

Kiều Kiều!
Lâm Na bước tới, kéo Thịnh Kiêu Dương đi ra ngoài.

Vì sao không nói với anh ta, không phải cậu muốn nói cho anh ta biết sự thật sao?
Ra khỏi phòng, Thịnh Kiêu Dương không nhịn được hỏi.
Lâm Na kéo Thịnh Kiêu Dương tiếp tục đi tới thang máy,
Mình đột nhiên thay đổi ý định rồi.
Greek dựa vào cạnh cửa thang máy, thấy hai người quay lại nhanh như vậy thì đứng thẳng lên đi tới chỗ Lâm Na, lại bị Lâm Na đưa tay ra chặn lại.
Thịnh Kiêu Dương nhìn Greek và Lâm Na rồi lên xe của mình.
Lúc xe chạy đến cửa một khách sạn, vẻ mặt Lâm Na hơi suy sụp.

Còn muốn đi lên không?
Greek vuốt mặt Lâm Na.
Bọn họ lấy công ty làm trung tâm, đến đủ các loại quán bar tìm kiếm bóng dáng của George.
Lúc tìm đến quán thứ năm, sắc mặt Lâm Na hơi khó coi, nhất là hôm nay cô ấy không trang điểm, bờ môi trắng bệch.
Lúc chuẩn bị lên xe, Thịnh Kiêu Dương giữ chặt tay Lâm Na, cảm thấy tay cô ấy lạnh buốt, lo lắng hỏi:
Mỹ Nữu, có phải cậu thấy không khỏe không?

Không có gì.
Lâm Na lắc đầu.
Sắc mặt của Lâm Na và Thịnh Kiêu Dương đều thay đổi.
Người đàn ông đi tới chính là Greek.

Sao anh ta biết chúng ta ở đây? Chẳng lẽ anh ta theo dõi chúng ta sao?
Thịnh Kiêu Dương nhíu mày.
Lâm Na nhìn thẳng vào Greek:
Anh dẫn tôi đi tìm anh ấy.

Em không sợ nhìn thấy cảnh George đang ôm ấp thân mật với người phụ nữ khác sao?
Khóe môi Greek nở một nụ cười vô lại.

Anh đừng có nói nhảm, dù có thì chắc chắn cũng là bị anh gài bẫy.
Thịnh Kiêu Dương không nhịn được nói.
Greek mỉm cười,
Nếu việc như vậy là do tôi gài bẫy, vậy không phải hiện tại, mà đã xảy ra từ trước khi bảo bối kết hôn rồi.

Đưa tôi đi tìm anh ấy, kể cả giống như anh nói, tôi cũng nhận.
Lâm Na nói lại lần nữa.

Cậu còn chưa ăn tối, nếu không đến một cửa hàng tiện lợi mua bánh mì xúc xích hay gì đó đã, lát nữa cậu chờ ở trong xe, mình vào trong quán bar tìm George cho cậu.

Mình không muốn ăn, cậu đi mua ăn đi, đừng bỏ đói bản thân.

Két!
m thanh chói tai của lốp xe mài xuống mặt đất vang lên.
Một chiếc xe dùng cách đó không xa.
Cửa xe mở ra, một đôi chân thon dài bước xuống, ngay sau đó là khuôn mặt sắc nét, mang theo ý cười ló ra ngoài, một người đàn ông đủ khiến tất cả các cô gái si mê bước xuống, đi về phía bên này.

Hai người là ai?
Người phụ nữ kia hét to.
Thịnh Kiêu Dương đỡ Lâm Na, an ủi:
Chúng ta vào sai phòng rồi.

Soạt
cửa thủy tinh của phòng tắm bị kéo ra.
George chỉ quấn khăn tắm bên hông nhìn thấy trong phòng có thêm mấy người, anh ta ngây dại.

Trong tình huống này, George không ở công ty, anh ta sẽ chọn đi đâu?
Thịnh Kiêu Dương hỏi Lâm Na.

Quán bar.
Lâm Na nói xong cũng lắc đầu,
Được rồi, nhiều quán bar như vậy, rất khó tìm được, ngày mai chúng ta lại đến công ty.

Không được, có nhiều quán bar cũng không có khả năng nhiều đến tìm không hết, chúng ta lái xe đi tìm từng quán một.
Thịnh Kiêu Dương lại kiên trì muốn đi tìm George.
Lâm Na yên lặng nhìn Thịnh Kiêu Dương, qua một lúc lâu mới gật đầu nói:
Được rồi, tìm từng quán một đi.
Việc may mắn nhất trong cuộc đời là bên cạnh có một người chị em, mặc kệ gặp phải việc gì cũng không ngại cực khổ luôn ở bên cạnh.
Lần đầu tiên còn có thể nói là say rượu mất trí, nhưng hôm nay bọn họ không đến quán bar, là đi thẳng đến khách sạn.

Lâm Na, hai người không quay lại được nữa.

Tinh
của thang máy mở ra.

Nước mắt của Lâm Na đã đong đầy trong hốc mắt, nhưng lại bướng bỉnh không chịu rơi xuống, cô nhìn Greek lần cuối, vô cùng căm hận.


Lần này anh hài lòng rồi chứ!
Thịnh Kiêu Dương chán ghét liếc nhìn kẻ đầu têu này, vội vàng đi theo vào thang máy.

Greek không đi theo, anh ta đứng bên ngoài nhìn của thang máy từ từ khép lại, nhìn bóng lưng cô ấy hoàn toàn biến mất trong cửa thang máy đã đóng kín.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.