Chương 366: Đạt được ước muốn
-
Nữ Vương Thời Thượng
- Đậu Ta Rất Bận
- 1858 chữ
- 2022-02-06 12:31:17
Có vệ sĩ làm chỗ dựa, cho nên Thịnh Kiêu Dương không sợ Greek sẽ làm gì, thấy Greek không nhìn mình, chỉ nhìn Lâm Na, khóe môi cô gi8ật giật, đỡ Lâm Na bước tới mở cửa.
Vừa mới lấy chìa khóa từ trong túi ra, một bóng đen đã phủ xuống, cô lập tức cảnh giác 3nhìn người đàn ông đang lại gần.
Greek không để cô vào mắt, kéo Lâm Na vào trong lòng mình.
Anh làm gì? Trả Lâm Na9 lại cho tôi.
Thịnh Kiêu Dương sợ hãi, muốn gọi đám vệ sĩ của mình đến giúp đỡ, nhưng lại nghe thấy người đàn ông đang bế Lâm Na m6ất kiên nhẫn thúc giục.
Rời khỏi phòng của Lâm Na, Thịnh Kiêu Dương thấy Greek đang đứng hút thuốc trước bức tranh sơn dầu vẽ lại đám cưới của Lâm Na và George, đây là quà cưới mà cô tặng cho Lâm Na.
Xin đừng hút thuốc ở đây, cảm ơn!
Thịnh Kiêu Dương lạnh lùng nói.
Hai chị em không nói tới việc liên quan đến Greek nữa.
Đến công ty, đi theo Lâm Na vào phòng thí nghiệm, Thịnh Kiêu Dương cũng ngửi thấy mùi sản phẩm thử nghiệm do Lâm Na điều chế, mùi hương này nhàn nhạt, lần đầu ngửi thấy chỉ cảm thấy đây là mùi hương thơm ngát rất dễ chịu, nhưng sau đó lại bắt đầu nhớ nhung mùi hương thơm ngát này.
Ôi chao, phân chia rõ ràng như vậy làm gì, dù sao bây giờ các cậu đều ở đây.
Rita nhún vai, thờ ơ đáp lời.
Không phải lúc trước cậu rất tự do sao? Sao lần này cha cậu lại không cho cậu đi ra ngoài hả?
Rita cắt một miếng bò bít tết chín năm phần cho vào trong miệng, nhai nhồm nhoàm:
Gần đây quyền lợi của gia tộc Bruno thay đổi, nảy sinh không ít chuyện, bề ngoài bọn mình có một số hợp tác, cha mình muốn mình đi theo ông ấy xử lý những chuyện này, cho nên không cho mình đi ra ngoài.
Đây là phiên bản thăng cấp của Glamour angel sao?
Thịnh Kiêu Dương nhìn nước hoa màu hồng nhạt ở trong bình.
Tuy Lâm Na luôn nói đây chỉ là bán thành phẩm, nhưng loại nước hoa mới nghiên cứu này lại hấp dẫn người khác hơn cả Glamour angel trước kia.
Anh yêu Lâm Na sao?
Yêu? Có lẽ.
Trên mặt Greek lại xuất hiện nụ cười bất cần đời khiến người ta cảm thấy không đáng tin.
Anh sai rồi, anh không yêu cô ấy, nếu anh yêu cô ấy, sao anh có thể nhẫn tâm để cô ấy phải chịu đựng nhiều như vậy, sao anh có thể nhẫn tâm để cô ấy rơi vào tình cảnh đau lòng khổ sở.
Thịnh Kiêu Dương nhìn Lâm Na, nghiêm túc nói:
Mình cảm thấy anh ta sẽ không từ bỏ.
Không gian đột nhiên yên tĩnh.
Im lặng một lát, Lâm Na ngước mắt nhìn Thịnh Kiêu Dương, nói từng câu từng chữ:
Đời này mình sẽ không ở bên anh ta.
Ừ, được rồi không nói về anh ta nữa, chúng ta nhanh ăn sáng đi, lát nữa mình sẽ theo cậu vào phòng thí nghiệm xem thành quả nghiên cứu của cậu ra sao?
Nói tới việc mình thích, vẻ mặt Lâm Na cũng thoải mái hơn nhiều, cô ấy mỉm cười nói:
Còn thiếu một chút xíu nữa, nhưng đã gần với mức mình mong muốn rồi.
Vậy rất tốt!
.
Xem như thể đi,
Lâm Na nói,
Cho nên, sau khi điều chế được loại nước hoa này, mình sẽ đặt tên nó là Glamour angel 2.
Mình cảm thấy sản phẩm thí nghiệm này đã gần đủ rồi, muốn cải thiện nữa sẽ rất khó.
Dù khó hơn nữa thì mình cũng phải điều chế ra thứ tốt nhất, mình có dự cảm, có lẽ sẽ nhanh làm được thôi.
Thịnh Kiêu Dương gật đầu,
Vậy được, cậu ở đây từ từ điều chế, mình đến văn phòng cậu chơi.
Đi đi, giữa trưa mình đi tìm cậu cùng đi ăn trưa.
Lâm Na xua tay.
Tới bữa trưa, nhóm bọn họ lại có thêm hai người, một người là Paul, một người là Rita.
Greek hơi dừng lại, đứng thẳng lên lạnh nhạt liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương, rồi đi ra ngoài.
Sao lại nghe lời như vậy? Thịnh Kiêu Dương hơi ngạc nhiên, sau đó vứt suy nghĩ này qua một bên, bước tới cởi áo khoác cho Lâm Na.
Mặc kệ anh ta đi, thích thì tới, dù sao sau này mình cũng không quan tâm đến anh ta nữa.
Mỹ Nữu, hôm qua anh ta đứng trước bức tranh sơn dầu kia, nói
Tôi muốn người ở phía trên kia là tôi.
Lâm Na hơi khựng lại, không nói thêm gì, ngồi xuống bàn ăn.
Nhanh thật, nhưng suy nghĩ kỹ thì cũng không kỳ lạ, chỉ là lúc đầu tôi đã đánh giá George quá cao rồi.
Greek nhìn bức tranh sơn dầu, tự nhủ.
Anh đã hại bọn họ ly hôn, cũng đã có được Lâm Na, anh còn cái gì không cam lòng nữa, buông tay đi.
Thịnh Kiêu Dương nói.
Ngón tay cầm thuốc của Greek buông lỏng, điếu thuốc còn tàn lửa rơi xuống đất, sau đó bị một đôi giày da dập tắt.
Thịnh Kiêu Dương nhíu chặt mày, rất muốn nổi giận, nhưng cô biết lúc này thực lực của bản thân kém xa đối phương, cứng đối cứng không phải là cách giải quyết tốt.
Người đàn ông không quay lại.
Hôm sau, Lâm Na mơ màng đi ra ngoài, nhìn thấy Thịnh Kiêu Dương đang bày bàn ăn thì lập tức tỉnh táo.
Rita không biết việc Lâm Na và George ly hôn, lúc ăn trưa, cô ấy luôn hỏi Lâm Na làm cách nào thoát thân để đi chơi với bọn họ.
Là cậu tìm bọn mình chơi, hay là tìm Paul chơi?
Thịnh Kiêu Dương buồn cười nhìn Rita.
Có được? Không, còn thiếu rất nhiều, tôi muốn người ở phía trên kia là tôi.
Thịnh Kiêu Dương nhìn theo ánh mắt của Greek, sau đó thấy George đứng bên Lâm Na trong bức tranh sơn dầu, cô giật mình, Greek muốn thay thế George? Hình như ngay từ đầu cô đã phán đoán sai rồi, cô tưởng rằng Greek chỉ vì lần tình một đêm đó không thành công, cho nên mới cố chấp muốn có được Lâm Na.
Vậy mà cái tên này còn muốn biến Lâm Na trở thành của riêng một cách hợp pháp.
Thịnh Kiêu Dương quay lại cù lét Lâm Na, Lâm Na không cho cô cù, trốn sang bên cạnh, giẫm phải một vật nhỏ gì đó nổi lên, cô ấy nhấc chân ra nhìn, là một điếu thuốc bị dập tắt.
Nụ cười trên mặt Lâm Na cứng lại, cô ngẩng đầu lên đúng lúc thấy Thịnh Kiêu Dương thay đổi sắc mặt.
Nói đi, anh muốn thế nào mới không quấn lấy Lâm Na nữa?
Greek quay lại nhìn cô, khóe môi cong lên, đột nhiên vui vẻ nói một câu không liên quan:
Nghe nói bảo bối của tôi đã kí đơn ly hôn với George.
Mí mắt của Thịnh Kiêu Dương giật một cái.
Sao thế Mỹ Nữu?
Lâm Na tỉnh táo lại, mỉm cười lắc đầu với Thịnh Kiêu Dương, sau đó nhìn Rita:
Vừa rồi cậu nói là gia tộc Bruno sao?
Đúng vậy.
Rita thuận miệng đáp.
Vậy cậu còn đi ra ngoài?
Rita nhìn Paul bằng ánh mắt ngọt ngào:
Bởi vì Paul nói nhớ mình!
Thịnh Kiêu Dương im lặng liếc nhìn Rita, lại thấy Lâm Na không ăn nữa, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Không dám.
Bứt rứt một hồi, Thịnh Kiêu Dương nhụt chí.
Lâm Na bật cười ha ha.
Đang muốn đi gọi cậu dậy ăn sáng đấy!
Nghe được tiếng bước chân, Thịnh Kiêu Dương nói.
Kiều Kiều, cậu lại làm bữa sáng cho mình à?
Cô biết tài nấu nướng của Thịnh Kiêu Dương tồi tệ đến mức nào.
Ai đến đây tối qua vậy?
Thịnh Kiêu Dương hận bản thân có trí nhớ tốt như vậy mà lại quên tàn thuốc này, suy nghĩ một lúc, cô quyết định không lừa Lâm Na:
Là Greek.
Lâm Na lập tức nhíu mày.
Tối hôm qua cậu uống say, sau đó chúng ta cùng về nhà, gặp được Greek ở cửa ra vào...
Lâm Na gật đầu, hàng lông mày giãn ra, cô ấy đẩy Thịnh Kiêu Dương đến bàn ăn.
Nhanh mở cửa đi, cô muốn Lâm Na chịu lạnh ở ngoài này sao?
Thịnh Kiêu Dương hít một hơi thật sâu,5 thầm nhắc nhở bản thân đừng so đo đối phương.
Sau khi mở cửa ra, cô đã bị đẩy sang bên cạnh.
Yên tâm đi,
Thịnh Kiêu Dương không quay lại, cắm từng cành hoa vào trong bình,
Mình mua ở bên ngoài, mình nào dám làm bữa sáng cho cậu.
Lâm Na bước tới ôm eo Thịnh Kiêu Dương từ phía sau,
Kiều Kiều, cậu sống chung với mình là được rồi, đừng sống với anh Thẩm nhà cậu nữa.
Được.
Thịnh Kiêu Dương không do dự mà đáp lại.
Lâm Na hơi ngơ ngác rồi mỉm cười,
Thôi đừng, mình đùa thôi, cậu đừng vì mình mà vứt bỏ anh Thẩm nhà cậu, anh ta chắc chắn sẽ xé xác mình.
Anh ấy dám!
Lâm Na cười rất vui vẻ,
Vậy cậu có dám đứng trước mặt anh ta nói không cần anh ta không?
...
Bây giờ anh chỉ giống như một đứa bé thấy người khác có độ chơi thì bản thân cũng phải có, anh chỉ coi tất cả là một trò chơi, cho nên mới không kiêng dè gì cả, chưa từng cân nhắc đến suy nghĩ của Lâm Na, anh chỉ xem cô ấy là đồ chơi của anh mà thôi!
Greek bình thản liếc nhìn Thịnh Kiêu Dương,
Cô muốn nghĩ thế nào thì cứ nghĩ như thế, không liên quan đến tôi.
Anh ta nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Greek, anh chắc chắn sẽ phải hối hận.
Thịnh Kiêu Dương hét lên với bóng lưng của người đàn ông đang rời đi.
Phòng ngủ của Lâm Na ở đâu?
Thịnh Kiêu Dương chỉ có thể kiềm chế sự tức giận, chỉ về một phía, không yên tâm nên đi theo sau, sau đó nhìn thấy cảnh Greek nhẹ nhàng đặt Lâm Na lên giường.
Anh đi ra ngoài đi, không làm phiền anh phải cởi áo khoác cho cô ấy.
Thấy Greek còn muốn cởi áo khoác cho Lâm Na, Thịnh Kiêu Dương vội mở miệng ngăn lại.
Rita trả lời xong, hình như lại đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhìn Lâm Na nói:
Mình nhớ ra rồi, cha của cậu không phải là người nhà Bruno à! Mình nhớ anh trai cậu tên là Lâm Diễn đúng không? Bây giờ anh ta rất lợi hại, vậy mà làm cho người đứng đầu coi anh ta là người thừa kế để bồi dưỡng.
Lâm Na ngạc nhiên.
Thịnh Kiêu Dương cũng ngạc nhiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.