Chương 62: Sợ điều gì sẽ gặp điều đó



Ông ta ra tay trước.
Thịnh Kiêu Dương tỏ vẻ bình tĩnh.

Phòng cũng không lắp đặt camera, vì vậy không thể xác minh là ai ra tay trước.

Dù sao, người bị ngã đến thiếu chút nữa gãy xương cũng là người đại diện kia


Em có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?

Bị phong sát?
Thịnh Kiều Dương nhướng mày


Em đã biết mà còn bốc đồng như vậy?
Vu Tịnh đột nhiên cảm thấy đau đầu

Thịnh Kiêu Dương như một đại gia nghiêng người dựa lưng vào ghế, hất cằm lên, lười biếng đáp lời:
Ông ta muốn phong sát thì cứ theo ông ta đi.

Em định thi đấu xong sẽ trở về chuyên tâm đi học?



Có lẽ vậy.
Vu Tịnh thầm nghĩ nếu mình có đứa con gái không quan tâm đến bất kì chuyện gì như thế này, cô nhất định sẽ đày nó đến vùng núi làm học sinh trao đổi, để trải nghiệm cuộc sống của các đứa trẻ nghèo, để nó trải nghiệm sự khó khăn của cuộc sống.

Cơ hội tốt bày ra trước mắt lại không biết nắm bắt, đã một lòng muốn học tập thì còn chạy đến tham gia thi đấu làm gì, đầu óc toàn bã đậu sao?
Được rồi, đi thôi, đi thôi, đi thôi!
Vu Tịnh liên tục phất tay, giống như đuổi ruồi

Thịnh Kiêu Dương đứng dậy ung dung đi ra ngoài

Lúc cổ trở lại căn hộ ngay bên cạnh, đã thấy Lạc Y và Tiếu Dương đang uống rượu

Trên mặt Tiếu Dương có ý cười, hình như đã có chuyện vui xảy ra


Có gì vui sao?
Thịnh Kiêu Dương đi qua.


Kiều Kiều, mau tới uống một ly, ăn mừng với Tiểu Dương đi

Cậu ấy vừa mới ký hợp đồng với một công ty quản lý

Hôm nay coi như là ngày ra mắt chính thức rồi.
Lạc Y vẫy gọi Thịnh Kiều Dương.


Là cái nơi gọi là công ty quản lý người mẫu gì đó sao?

Cậu biết? Ông ấy cũng mời cậu ký hợp đồng?
Tiểu Dương đột nhiên cảm thấy không có gì đáng vui mừng, cô còn tưởng rằng ông ta chỉ ký với một mình


Mình không ký.
Lạc Y tò mò hỏi:
Vì sao không ký, ký với một công ty quản lý sẽ có lợi ích, làm người mẫu tự do rất khó nhận được công việc tốt.


Tiểu Dương cũng nhìn Thịnh Kiều Dương.


Trường mình sẽ khai giảng vào tháng Chín,
Thịnh Kiểu Dương nhún vai tỏ vẻ không quan trọng.

À, hai người đều giật mình.


Thật ra việc đi học và ký hợp đồng với công ty quản lý cũng không hề xung đột với nhau

Cậu có thể yêu cầu công ty sắp xếp ít công việc hơn.
Lạc Y nói


Vậy lúc xung đột thì phải làm sao? Đến lúc đó còn có thể tùy theo ý mình sao?
Thịnh Kiều Dương lắc đầu, cô lại nhìn Tiếu Dương:
Cậu ký bao lâu?


Tiếu Dương hơi do dự:
Năm năm.



Cậu hiểu rõ về công ty này sao?

Mình đã hỏi thầy Trác, anh ấy nói công ty này cũng được tính là công ty quản lý người mẫu tương đối lớn ở trong nước.
Tiểu Dương đáp lời

Thịnh Kiêu Dương gật đầu, không hỏi thăm gì nữa

Vừa gặp cái người đại diện họ Đàm kia, cô đã có một cảm giác tồi tệ

Hơn nữa, cô còn đeo kính sát tròng, có thể nhìn rõ ràng vẻ mặt của đối phương

Lại nói, cô vốn không muốn đi ký hợp đồng với công ty quản lý người mẫu gì đó.

Tối hôm đó, Vu Tịnh nói với đám thí sinh, họ đã đặt vé máy bay về nước vào sáng sớm ngày kia

Hỏi bọn họ có muốn đi đâu không, ngày mai có thể dẫn bọn họ đi chơi.


Cầu Tháp London!

Big Ben!



Bảo tàng tượng sáp Madame Tussauds!



Điện Buckingham!



Chờ một chút, chỉ có thể đi nhiều nhất ba nơi thôi.
Vu Tịnh cắt ngang hai người đang nói đến hưng phấn


Em muốn đi Cầu Tháp London nhất.
Lạc Y nói


Em cũng muốn đi, Lạc Y đã chọn một cái, vậy em chọn Bảo tàng tượng sáp Madame Tussauds đi!
Tiểu Dương nói.


Cậu thì sao?
Tất cả mọi người đều nhìn Thịnh Kiêu Dương.

Chẳng lẽ muốn cô nói đã đi hết rồi hả?
Em có thể lựa chọn không đi không?



Không được!



Vậy thì nghe hai người bọn họ.
Sáng sớm hôm sau, Thịnh Kiêu Dương lại cùng mọi người đi thăm thú Cầu Tháp London một lần nữa, còn tới lối đi bằng kính ở trên Cầu Tháp đứng một lúc, sau đó lại cùng đến Bảo tàng tượng sáp Madame Tussauds

Lúc họ đến nơi, Bảo tàng tượng sáp vừa mới cử hành nghi thức mở màn cho tượng sáp mới.


Không biết bà ấy là người thế nào, nhìn tuổi tác cũng có thể làm bà nội mình rồi.
Lúc đứng xem khách mời vén màn khai mạc, Lạc Y tỏ vẻ rất kinh ngạc thán phục

Vị phu nhân đứng phía đối diện mang theo một nụ cười hòa ái, mái tóc hoa râm và cách ăn mặc đều được chải chuốt để ý cẩn thận tỉ mỉ

Dù bà ấy chăm sóc rất tốt nhưng không thể loại bỏ được những dấu vết của năm tháng lưu trên da thịt

Nhìn độ tuổi thì bà ấy cũng không còn trẻ, ít nhất phải trên 70 tuổi.

Sao càng nhìn càng thấy bóng lưng này rất quen mắt? Đuôi lông mày Thịnh Kiêu Dương giật giật

Cô muốn đổi góc độ để nhìn rõ xem là ai, nhưng bên cạnh toàn là người, chen chúc đến mức nửa bước cũng không thể di chuyển

Lúc này, chiếc khăn phủ bức tượng sáp đã được vén lên


Bà Andy?
Thịnh Kiêu Dương hơi giật mình


Cậu biết bà ấy?
Lạc Y đứng gần nhất tò mò nhìn cô.

Thịnh Kiêu Dương giấu đi sự kinh ngạc trên mặt, dùng giọng điệu phổ cập giáo dục nói:
Bà ấy tên là Andy Freile, người sáng lập kiêm nhà thiết kế chính của thương hiệu trang sức Freile

Từng thiết đồ trang sức cho Nữ hoàng

Mấy chục năm nay bà ấy đã làm rất nhiều việc từ thiện.



Kiều Kiều, rốt cuộc sao cậu biết những thứ này.
Lạc Y cảm khái

Thịnh Kiêu Dương không trả lời, cô nhìn vào bên trong, phu nhân Freile đang nói chuyện với người phụ trách bảo tàng tượng sáp.

Việc biết bà Andy cũng không có gì đáng ngạc nhiên

Hầu như mỗi năm, cô đều cùng ông ngoại đến mừng thọ ông nội Thẩm - một người bạn cũ của ông ngoại

Tuy bà Andy là một người mang huyết thống của nước Đức, nhưng bà rất yêu thích Trung Quốc

Từ nhỏ đã ưa thích văn hóa Trung Quốc, sau đó còn gả cho ông nội Thấm khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng.

Bỏ qua tầng quan hệ này, Andy Freile còn là một trong những người phụ nữ mà cô ngưỡng mộ nhất

Cô cũng muốn trở thành một người độc lập tự chủ như bà Andy.

Không có một ai bỗng nhiên thành công

Nếu muốn có thành tựu, trước đó phải trả giá bằng sự nỗ lực và kiên trì

Lấy Lâm Na làm ví dụ, người có thể nổi tiếng ở độ tuổi 20, không chỉ dựa vào may mắn

Ngay từ lúc còn là thiếu nữ, cô ấy đã đặt ra mục tiêu cho bản thân, và cũng nỗ lực thực hiện nó.

Cho nên, nếu muốn nhanh chóng đạt được thành công, vậy phải bắt đầu làm việc chăm chỉ càng sớm càng tốt

Chỉ nỗ lực không nhất định sẽ thành công, nhưng không nỗ lực tuyệt đối sẽ không thành công


Đi thôi!
Lạc Y đứng bên cạnh kéo lại suy nghĩ đã bay xa của Thịnh Kiểu Dương.


Mọi người vào trước đi, mình muốn đi chụp ảnh chung với bà Andy.
Thịnh Kiều Dương nói


Được rồi, vậy lát nữa cậu đi vào thì phải đi tìm bọn mình đấy.
Thịnh Kiều Dương lách mình đi xuyên qua đám đông

Sau khi bị vệ sĩ cản lại, cô giống như một fan hâm mộ nhỏ vẫy tay với phu nhân Freile


Bà Andy, cháu rất thích bà, cháu có thể xin bà chụp chung một kiểu ảnh không?
Cô hét lên bằng tiếng phổ thông

Đối với một người yêu thích Trung Quốc, nghe hiểu tiếng phổ thông cũng không phải là việc khó.

Phu nhân Freile nghe thấy câu này, nghiêng người nhìn về phía cô gái tóc ngắn

Nhìn thấy sự ưa thích hiện rõ trong mắt đối phương, bà mỉm cười, phất tay với vệ sĩ, ra hiệu cho vệ sĩ thả cô bé này đi vào trong.

Thịnh Kiêu Dương mỉm cười, ngoại trừ lần đó nhận nhau với Mỹ Nữu

Hiện tại, đây là lúc cô có tâm trạng tốt nhất, trước kia bà Andy đối xử với cô rất tốt

Mỗi năm đều thiết kế một bộ trang sức cho cô, sau đó sẽ phải người đưa cho cô làm quà sinh nhật

À, người bị phái tới là cháu trai của bà Andy – Thẩm Trí Ninh.

Có thể nói đó là lúc cô rối rắm nhất

Một mặt, cô rất vui vì nhận được đồ trang sức do bà Andy thiết kế

Một mặt khác, cô rất không muốn nhìn thấy người đến tặng quà này.

Bà Andy đang ở đây, chắc Thẩm ma vương sẽ không xuất hiện ở đây chứ?

Một vài suy nghĩ thoáng qua, Thịnh Kiêu Dương cũng không đặt ở trong lòng, vô cùng vui vẻ chạy chậm đến trước mặt phu nhân Freile.


Bà Andy, cháu muốn đứng giữa bà và tượng sáp, có được không?
Đôi mắt fan hâm mộ nhỏ sáng lấp lánh, tràn đầy chờ mong

Freile thân thiện gật đầu, gọi trợ lý của mình đến để chụp ảnh cho bọn họ.

Lúc chụp ảnh, Thịnh Kiêu Dương thật sự rất vui

Cô là người đầu tiên chụp ảnh chung với Andy tượng sáp và Andy người thật.


Cô bé, cháu tên là gì?
Freile thân thiết hỏi.


Cháu tên là Kiều Kiều.


Freile hơi sửng sốt, ngay lập tức vừa cười vừa nói:
Thật là trùng hợp, bà cũng có một cháu gái tên là Kiều Kiều.
Lúc này, đổi thành Thịnh Kiêu Dương sững sờ, không cần phải đoán, cô cũng biết cháu gái trong miệng bà Andy chính là cô

Nói thật, khoảnh khắc này cô cảm thấy rất cảm động.

Cô sắp xếp lời nói ở trong đầu, muốn khéo léo thông qua bà Andy để hỏi được tin tức của ông ngoại

Đột nhiên thấy Freile cười vẫy tay ra phía sau cô.


A Ninh, tới đây.


Thịnh Kiêu Dương theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy một người đang bước tới trên lối đi được ngăn cản bởi vệ sĩ

Đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.