Chương 64: Xin lỗi


Cô liếc nhìn Thẩm Trí Ninh không chút biểu cảm, không biết đang suy nghĩ gì, nhận điện thoại.

Lúc nghe Lạc Y hỏi cô đang ở đâu, cô thầm vui vẻ, vội hỏi họ đang ở đâu

Sau khi tắt máy, cô ném lại một câu
Tôi đi trước
, rồi chạy trối chết.

Thẩm Trí Ninh nhìn của xe bị đóng lại, trong đôi mắt đen nhánh mơ hồ lưu chuyển một tia suy tư

Anh đặt bàn tay trái lên mu bàn tay phải rồi đặt lên đùi, đầu ngón tay gõ nhẹ lên mu bàn tay.

Đột nhiên anh như đã nghĩ ra cái gì đó, im lặng mỉm cười.

Lấy tiến làm lùi?

Quả nhiên là xảo quyệt.

Một con sư tử no bụng thiếu đồ chơi bắt được một con hồ ly, là trực tiếp cắn chết, hay là giữ lại chơi chán rồi cắn chết?

Đương nhiên phải giữ lại trước

Điều kiện tiên quyết là hành động của con hồ ly này phải đủ hấp dẫn sự chú ý của con sư tử

Mà người nào đó tự cho rằng rời đi sẽ không có vấn đề gì, vừa đến cửa bảo tàng tượng sáp liền hắt hơi một cái

Cô vuốt chóp mũi, không hề hay biết mình vừa tự đẩy bản thân vào hố.

Ba người lẳng lặng ngồi ăn bữa sáng trên bàn cơm hình chữ nhật

Nếu Thịnh Kiêu Dương ở đây, nhất định nhìn một cái liền nhận ra ngay, ba người này là Thẩm Trí Ninh, ông nội Thẩm và bà nội Thẩm

Ngay lúc đang yên tĩnh ăn cơm, đột nhiên Freile nói với Thẩm Trí Ninh ngồi đối diện:
A Ninh, nếu cháu thích cô gái nào nhất định phải nói với bà nội đấy!
Hai người kia đều dừng lại, nhìn về phía Freile

Động tác ăn ý như vậy làm Freile cảm thấy buồn cười


Tình huống này là thế nào?
Ông nội Thẩm trầm giọng hỏi


Không có tình huống gì cả.
Freile chớp mắt, phủ nhận.

Không có tình huống gì sao lại đột nhiên nói như vậy? Ông nội Thẩm tỏ vẻ nghi ngờ, đáp lại ông chính là vẻ mặt vô tội của bạn già.

Không lấy được kết quả trên người vợ, ông nội Thẩm lại chuyển sang bên cháu trai:
Cháu có bạn gái?

Không có.
Thẩm Trí Ninh.

Ông nội Thẩm gật đầu:
Đừng luôn chạy khắp nơi, cháu đừng quên dưới cháu còn rất nhiều người có thể dùng được

Yubuda đã nói với ông không chỉ một lần, mỗi lần cháu gái của ông ấy đi tìm cháu đều không gặp được

Không biết có phải cháu cố ý trốn con bé không.


Dù có thì bây giờ cũng sẽ không thừa nhận! Thẩm Trí Ninh đặt nĩa xuống:
Cháu thích người có tính cách dịu dàng biết nấu ăn.

Nghe nói cháu gái của Yubuda nấu ăn rất ngon, con tự mình mở nhà hàng.
Ông nội Thẩm không cam lòng


Quan trọng nhất là tính cách phải dịu dàng.

Ông thấy con bé cũng rất dịu dàng trước mặt cháu,
Bị cháu trai thản nhiên liếc một cái, ông nội Thẩm thay đổi lời nói,
Hôm nào đó sẽ dẫn cháu đi gặp con gái của Andre Gulie, con bé nổi tiếng là ngoan ngoãn.



Cháu thích phụ nữ dịu dàng, tóc đen mắt đen biết làm đồ ăn Trung Quốc, giống như mẹ cháu.

Mẹ cháu đã qua đời hơn mười năm, cháu còn nhớ rõ được sao?
Ông nội Thẩm không muốn nghe bất kì lý do gì nữa.

Thẩm Trí Ninh không nói gì, chỉ tỏ vẻ không vui nhìn ông nội

Thấy bầu không khí đột nhiên trở nên tồi tệ, Freile vội vàng nói:
A Ninh, bà thấy cô bé hôm qua rất tốt.



Cô bé nào?
Ông nội Thẩm nhíu mày


Một cô bé Trung Quốc tóc đen mắt đen.
Freile nói thêm


Gia đình cô bé thế nào?


Freile chưa kịp nói chuyện, Thẩm Trí Ninh đã tiếp lời:
Gia đình nghèo, mồ côi cha.

Không được!
Ông nội Thẩm cực kì kiên định

Thẩm Trí Ninh mỉm cười, anh dựa lưng vào ghế:
Thế nhưng cháu chỉ thích cô ấy.
Ánh mắt Freile sáng rực, quả nhiên A Ninh có ý với cô bé kia, xem ra bà không cần lo lắng cháu trai sẽ mãi độc thân rồi

Ông nội Thẩm lại vô cùng tức giận đi vào phòng sách, mắt không thấy lòng không phiền


À Ninh, ông nội cháu luôn nóng tính như vậy, cháu đừng để ý! Nếu cháu thật sự thích cô bé kia, hôm nào đó dẫn về cho ông nội cháu nhìn một cái

Cô bé kia rất hoạt bát đáng yêu, ông nội cháu gặp rồi sẽ thích thôi.
Freile giải thích rồi đến phòng sách dỗ dành bạn già.

Thẩm Trí Ninh giơ tay, mu bàn tay chạm vào khóe môi dưới, che đi nụ cười nơi khóe môi.

Trong sân bay, một đám người còn chưa đi tới cửa, từ xa đã nghe thấy tiếng hò hét.


Xảy ra chuyện gì thế?
Tiểu Dương giật nảy mình


Chắc là fan hâm mộ đến đón máy bay, nghe tiếng la hét hình như không chỉ có một minh tinh.
Lạc Y nói.

Thịnh Kiều Dương không tham gia vào cuộc nói chuyện, nhìn biểu cảm liền biết cô đang mất tập trung.

Đi tới gần, liền nghe được một số câu la hét

Lúc này, đã có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài

Chỉ thấy mọi người chen chúc ở đó, các bảng tên được giơ lên cao

Cả đám người như bị say rượu vậy, khàn cả giọng gọi tên thần tượng

Cho dù bên kia ồn ào như thế nhưng vẫn không hấp dẫn được sự chú ý của Thịnh Kiêu Dương

Ngay lúc đó, cô bị người ta đẩy một cái liên tỉnh táo


Kiều Kiều, Cố Châu đang ở đây kìa!
Lạc Y trêu chọc


Liên quan gì đến mình?
Thịnh Kiêu Dương dùng giọng điệu không hề có cảm giác hào hứng nào để đáp lại


Vậy cậu thích Diệp Phàm, hay là Kỳ An? Chẳng lẽ là Chung Ly Tiểu Tả?
Thịnh Kiêu Dương khó hiểu nhìn Lạc Y


Trong bảy người này không có một người nào là ngôi sao mà cậu yêu thích?

Sao phải thích bọn họ?
Lạc Y nghẹn lời, không thích mấy vị nam thần này thì thích người nào chứ? Đột nhiên Lạc Y nhớ lại hành động khác thường của đối phương khi gặp Lina, cảm giác đã nhận ra được chân tướng nào đó

Thấy ánh mắt Lạc Y dần trở nên là lạ, Thịnh Kiêu Dương dứt khoát nghiêng đầu sang chỗ khác, không quan tâm nữa.

Họ bước lên xe buýt của tổ tiết mục đợi bên ngoài sân bay, thấy xe vẫn chưa di chuyển, trên xe vẫn còn thiếu mấy nhân viên

Thế mà tài xế còn bảo ba người bọn họ ngồi ra sau, cứ như còn có người muốn đến vậy, ba người đều cảm thấy kỳ quái

Qua một hồi lâu, tiếng la hét ầm ĩ của đám fan kia dần đến gần

Lúc Lạc Y nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy một đám người lao lên xe, sau đó xe chạy


Nguy hiểm thất, thiếu chút nữa bị xé rách quần áo rồi.
Một giọng nam trong trẻo đột nhiên vang lên trong xe


Ôi, Diệp Phàm!
Lạc Y kêu lên


Ồ, các mỹ nữ! Không ngại cho bọn anh đi nhờ xe chứ?



Không ngại, không ngại!
Diệp Phàm cố ý đi ra sau muốn nói thêm mấy câu với mỹ nữ

Đột nhiên Diệp Phàm nhìn chằm chằm Thịnh Kiêu Dương mấy lần, quay lại kêu lên:
Anh Tư, mau tới đây, cô bé của anh ở đây!
Tiểu Dương và Lạc Y cùng nhìn sang Thịnh Kiều Dương, còn nói không có quan hệ gì, ai mà tin chứ?
Anh Tư, anh có con gái riêng từ lúc nào vậy?
Chung Ly Tiểu Tả ngây thơ nhất, nghe thấy liền hoảng sợ nói


...
Cố Châu nằm cũng trúng đạn.

Diệp Phàm bật cười, tốt bụng nhắc nhở:
Tiểu Tả, em quên bài đăng của anh Tư trên Weibo lần trước à?



À! Là cô gái vẽ rất lợi hại kia sao? Ở đâu, ở đâu?
Chung Ly Tiểu Tả tò mò chạy đến phía sau, ánh mắt lướt qua khuôn mặt của ba người.


Không ở đây mà!

Nhuộm tóc đen thôi mà.
Diệp Phàn nén cười.

Lúc này, Cố Châu cũng đi ra sau, anh nhìn Thịnh Kiều Dương, chào hỏi:
Chào em, Từ Kiều Kiều.
Tôi không tốt chút nào! Thịnh Kiêu Dương bị quấy rầy sự nghỉ ngơi khẽ bĩu môi


Anh Tư, bây giờ em tin tưởng

Trên đời này thật sự có cô gái trẻ tuổi không nhận nợ của anh.
Diệp Phàm tham gia náo nhiệt

Cổ Châu cười bất đắc dĩ.

Trong văn phòng nào đó, Đàm Kiệt, người từng bị Thịnh Kiều Dương ném qua vai thiểu chút nữa gãy eo, đang đứng trước bàn làm việc bị phê bình.


Có chuyện gì với cậu vậy? Đàm Kiệt, bây giờ cậu còn không làm được cả một việc nhỏ như vậy sao?
Ông chủ ngồi trên ghế là một người đàn ông trung niên lớn tuổi, số thịt trên người ông ta so với Đàm Kiệt mập mạp thì chỉ có hơn chứ không kém.


Bành tổng, tôi đã cố gắng, là con phụ nữ thối tha kia khó chơi, còn đánh tôi...

Cậu còn không biết xấu hổ, bị một con bé mới mười mấy tuổi đánh, vấn đề là cậu còn không làm gì được nó.


Đàm Kiệt còn có thể nói gì?
Được rồi, cậu đi xuống đi!

Từ Kiều Kiều này...

Tôi sẽ đánh tiếng với một số người, nếu không muốn ký với công ty của chúng ta

Vậy làm cô ta không thể ký với một công ty nào hết!

Bành tổng, tôi có người quen làm giáo sư ở Đại học F, ngài có muốn tôi qua đó nói một tiếng không?
Đàm Kiệt thăm dò


Đi đi, có người nói, muốn cô ta sống càng thảm càng tốt

Nếu người bạn kia của cậu có thể làm được, tất nhiên cậu ta sẽ có lợi ích.
Đàm Kiệt mỉm cười, mang theo nụ cười quỷ quyệt rời khỏi văn phòng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.