Chương 39


Số từ: 840
Mọi người dành ra chút thời gian đọc mấy dòng tâm thư này hộ mình nhé.
Việc KHẨN lắm rồi ạ o(╯□╰)o


Truyện
Oan gia
của bọn mình là một tác phẩm bọn mình tự nghĩ ra và tự viết lên từng dòng, từng chữ. Từng chi tiết trong truyện đều mất rất nhiều thời gian và công sức của bọn mình.
Bọn mình chỉ là những đứa thích nghĩ ra những mẩu chuyện mà một phần kể lại cuộc đời của bọn mình. Truyện có ý nghĩa khá to lớn. Vì nó được xây dựng trên tình bạn 6,7 năm của cả nhóm. Việc vài bạn copy truyện và đăng lại khiến mình khá là không thoải mái hay nói thẳng ra là bực mình. Bạn xin phép thì mình sẽ nhẹ nhàng từ chối, bởi nói thật đây là sản phẩm đầu tiên và cũng là cuối của mình.
Mình là người nêu ra ý tưởng nên mình trân trọng truyện rất nhiều. Nhưng một số bạn lại chẳng hề bận tâm đến việc đấy. Các bạn ngang nhiên
cướp
truyện của người khác mà không xin phép.
Bọn mình đang là học sinh cuối cấp và sau này có lẽ cũng mỗi đứa một nơi nên đây là minh chứng cho tình bạn, sự gắn kết của bọn mình. Bộ truyện này sẽ là thứ để bọn mình nhớ về nhau.
Mình rất cảm ơn, biết ơn, trân trọng từng lời động viên của các bạn luôn theo dõi truyện. Nhưng việc truyện mình bị đưa đi không có một lời xin phép chứ chưa nói đến cho phép khiến mình khó chịu, bức xúc.
Bọn mình đã nghĩ ra được cái kết cho câu chuyện, cả phần phiên ngoại nhưng mình sẽ không tiếp tục viết cho đến khi việc
ăn cắp bản quyền
dừng lại.
Một lần nữa, mình rất cảm ơn các bạn theo dõi và luôn ủng hộ truyện.
Nhưng có lẽ trong thời gian tới chúng mình đành nói lời tạm biệt.
Thanks for all your support but we have our feeling as well. The fact that our precious story was stolen broke my heart and it makes me question this whole world. Don’t steal from others. I don’t understand how someone can just easily steal from people like that. Don’t you feel guity? What’s wrong with you? This world was already a shitty place and you just made it worse.
Mình hy vọng các bạn copy truyện của bọn mình không copy luôn tâm thư này của mình :)
With lots of love
Sumi.


Trên đây là cả cái tâm thư của bạn mình - Sumi - người đã đi cùng câu chuyện này ngay từ những bước đầu tiên, từ cái lúc câu chuyện được viết trong quyển vở bọn mình truyền tay nhau viết. Cũng là người cùng mình ngồi cả tiếng đồng hồ để nghĩ ý tưởng cho chap mới. Người luôn giục giã mìn, hò hét mình ra chap mới. Bởi mình lười vl ạ. Người này cũng là người hóng truyện hơn ai hết. Hóng từng khác một luôn...
Nếu ai còn chưa rõ nữa về con người này. Thì Sumi - cũng chính là hình tượng Cự Giải mà các bạn đang đọc đó.

Từ một người bạn mà mình mới biết được rằng
Oan gia
đã được nhiều page, copy & paste sang trang của họ. Trong khi đó, mình và mọi người k biết tí gì.
Cho đến chiều nay.
.
.
Buồn. Bực. Khó chịu.
.
Nên bây giờ
Sumi viết mấy dòng kia
Mình thì nằm viết vội cái chap này.
Và cả Nhím nữa - con người mang hình tượng con Sư Tử khùng khùng kia.. - Nhím đã comment vào mấy page kia rằng
lấy truyện k xin phép hả bạn :)

Nhiêu đó đã đủ thấy bọn mình cảm thấy bức xúc thế nào.

Bọn mình ngại report lắm. Nhiều quá. Các bạn cứ gõ
oan gia 12 chòm sao
lên google thì sẽ rõ nhé.
Cả
Kỷ niệm
- tác phẩm này mình đã xoá trên wattpad rồi - mình cũng thấy truyện bị copy sang page khác..
Buồn lắm.

Truyện NGỪNG.
Kết và Ngoại truyện mình và nhóm sẽ KHÔNG VIẾT NỮA.
Tính ra còn chục chương nữa thôi là hoàn hết rồi.
Ôi cái tháng 7 cô hồn buồn bã~
Thời gian ngừng viết là bao lâu chính mình cũng không rõ. Có lẽ ít nhất là cho đến lúc mấy trang kia gỡ truyện xuống.

Oan gia
- và những chuyện khác của mình (nếu có), cũng sẽ chỉ đăng DUY NHẤT trên wattpad với nick @RuanYuYe.

Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây. Và đã ủng hộ
Oan gia
và bọn mình suốt gần một năm truyện ra mắt.
Anh chị em nào thương thì report mấy page kia hộ mình với (´ー`)

23:50 - 27.08.2017 - Hà Nội.
Thân. 10' nữa Thất tịch.
R.YuYe
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Oan gia.