Chương 70: Ngoại truyện: Dương - Xử


Số từ: 4597
NGOẠI TRUYỆN: DƯƠNG – XỬ
《Muốn có một tình yêu thật giản dị 》

Giờ nghỉ trưa, lại một ngày hiếm khi được thảnh thơi thế này, Xử Nữ cầm chiếc điện thoại, ngồi ngẩn ngơ trong văn phòng một mình, hoàn toàn không có ý định đi ăn trưa. Điều này khiến không ít các y tá và bác sĩ đi qua cửa thắc mắc. Dạo gần đây, họ không hiểu là bác sĩ James tài giỏi, đẹp trai của khoa họ đã bị cái gì hớp hồn nữa,.. cứ mỗi lúc chỉ cần rảnh một chút thôi, là lại thấy cậu ngồi ngẩn người như thế này, kiểu như đang một mình lạc sang thế giới kì lạ nào đó vậy. Rất khó hiểu. Và mỗi lần có ai đó hỏi thăm, Xử Nữ lại chỉ trả lời:
Không có gì đâu
– luôn chỉ là bốn chữ này.
À đấy. James là tên tiếng Anh của Xử Nữ. Mọi người trong bệnh viện sau khi biết Xử Nữ là bác sĩ được học từ nước ngoài trở về, họ liền muốn gọi cậu bằng tên tiếng Anh như vậy, cũng không biết bắt đầu gọi từ bao giờ.. thấy ai cũng gọi, nên lâu dần, cả bệnh viện cũng gọi vậy. Mặc dù thẻ tên của cậu vẫn điền: Xử Nữ.

Lần này cũng y chang như mấy lần trước. Thấy Xử Nữ ngồi ngẩn ngơ một mình, vài người đã quá quen, không muốn làm phiền cậu suy nghĩ. Có lẽ, chuyện cậu đang cần nghĩ, nghiêm trọng hơn họ tưởng.

Bác sĩ James. Đến giờ ăn trưa rồi, anh không đi ăn sao?
– Thu Huyền gõ cửa phòng làm việc của Xử Nữ, lễ phép hỏi, giọng nói nhẹ nhàng, đầy quan tâm – đây là một trong mấy nữ y tá mới về khoa họ làm việc vào tháng trước.

À. Đã nghỉ rồi sao?
– Xử Nữ liếc nhìn đồng hồ đeo tay, thấy đã đến giờ ăn thật, cậu cũng hơi đói, vậy là liền đứng lên đi luôn –
Mọi người đang trên đường đến nhà ăn sao? Tôi đi cùng với nhé.

Xử Nữ là thế đấy.. khi vừa rảo bước cùng mấy cô y tá, cậu cứ thi thoảng cười nhạt nhạt, cong cong khóe môi. Chưa kể những hành động nhỏ nhặt nhất mà cậu thể hiện ra. Mọi thứ – làm người khác đổ đứ đừ – thế nên cũng không lạ khi có khá nhiều cô y tá ở đây để ý cậu.

Mọi người bước đến cửa nhà ăn trong bệnh viện. Ở đây không chỉ dành cho bác sĩ, y tá mà còn dành cho cả bệnh nhân và cả người nhà đến thăm bệnh nên vào cái giờ ăn trưa như này, nhà ăn rất đông đúc và nhộn nhịp.
Các bác sĩ và y tá của khoa nhi bọn họ sau khi lấy đồ ăn, họ cùng ngồi với nhau ở dãy bàn trống sát cửa sổ. Đây là thói quen cố định suốt lâu nay nên không lạ khi tất cả đồng loạt cùng đi về một hướng bên này.
Xử Nữ ngồi giữa hàng bàn, xung quanh đều có bác sĩ và y tá ở khoa mình, nhưng đa số là đàn ông, vì dẫu sao, là đàn ông với nhau, họ có nhiều chủ đề chung để nói hơn.

Hey. James! Dạo này ông có nhiều thứ để nghĩ thế? Lúc nào cũng thấy ngẩn ngơ một mình. Bộ trong nhà có việc gì à?
– Một bác sĩ ngồi đối diện với Xử Nữ, hỏi chuyện cậu, hai người vào làm trong bệnh viện gần như cùng lúc nên tình cảm khá thân thiết, hay hỏi thăm nhau như vầy.
Xử Nữ dừng động tác đang làm, nghĩ nghĩ để trả lời. Và không hiểu sao, tự dưng, cậu có một cảm giác là ai cũng đang quay đầu về bên này để hóng chuyện của cậu vậy..

Không có gì. Mấy hôm nay ngủ không được nên chắc vì thế nhiều lúc đờ đẫn một chút.
– Xử Nữ đáp qua loa như vậy.

Bác sĩ James bị thiếu ngủ sao?


Vậy nên anh mới không tỉnh táo như mọi khi ạ..??


Ai đó mua cà phê đii~ Lâu lắm khoa mình không mua đồ ăn hay nước gì để liên hoan..

Bàn qua bàn lại đang rôm rả, thì đột nhiên Xử Nữ lên tiếng, cắt ngang tiếng tranh cãi của mọi người:

Để hôm nay tôi mời đi. Mọi người muốn uống gì?


Và cũng không đợi ăn xong, Xử Nữ sau khi chốt được đồ uống của mọi người, cậu liền đứng dậy, trở về văn phòng, cậu nói là mình đi đặt đồ uống luôn, và cứ thế bỏ đi thật, mặc kệ luôn khay cơm vẫn còn nguyên ở trên bàn.

Gì vậy? Được thưởng cuối năm sớm à.. Chả mấy khi thấy cậu ta hào hứng chuyện ăn uống vui chơi thế..?
– nhìn bóng dáng Xử Nữ cầm điện thoại, vui vẻ bỏ đi gọi nước, mọi người thắc mắc với nhau.
Mỗi người nói một câu, rồi chẳng mấy chốc chủ đề câu chuyện đã rẽ sang nhiều nhiều cái khác. Không còn mấy ai để ý đến thái độ kì lạ của Xử Nữ nữa.
Nhưng, trong lúc đó, cô y tá Thu Huyền vẫn nhìn theo bóng lưng kia mãi, nhìn đến mê mẩn, không hề để ý mọi người đang nói đến cái gì nữa, mãi cho đến khi người bạn ngồi cạnh vỗ lên tay, lúc ấy, cô mới thu ánh mắt mình lại, tiếp tục bữa trưa của mình.

Trở về văn phòng, Xử Nữ cầm điện thoại đắn đo mãi mới ấn gọi đến cho quán cafe
La vie en Rose
, cậu tự hỏi, không biết có phải giọng nói cậu muốn nghe không. Nhưng đợi mãi tiếng tút tút mới dừng, thì bao hi vọng của Xử Nữ đều sụp đổ hết, không phải cô, thay vào đó là một giọng nữ xa lạ.

Alo. La vie en Rose coffee xin nghe.

Xử Nữ khẽ thở dài, rồi bắt đầu trả lời, chậm rãi nhắc lại danh sách đồ uống mà cậu vừa ghi tạm ra một tờ giấy. Miệng thì đọc chăm chú thật đấy, nhưng trong lòng thì tính toán xem vì sao hôm nay Bạch Dương không có ở quán, và lần sau thì nên đặt vào giờ nào thì mới gặp được cô.

Cảm ơn rất nhiều. Phiền cô đưa đến cho chúng tôi khoảng 4 giờ, 4 rưỡi chiều nay, khoa nhi của Bệnh viện A, tòa nhà A1, tầng ba… Ừm. Không có gì. Cảm ơn cô.

Xử Nữ cúp máy. Sau đó, cậu liền tiếp tục phần công việc cần làm vào buổi chiều.

Chỉ mới bẵng đi một lúc, Xử Nữ gần như quên mất luôn chuyện mình đặt cafe các thứ cho mọi người. Kể cả lúc, Thu Huyền xuất hiện ở cửa, gọi cậu ra khi người ta giao cafe đến, Xử Nữ còn phải mất một lúc mới hiểu là chuyện gì đang xảy ra, giữa cậu và cafe – thì có gì liên quan?!
Lúc bước đến nơi, nhìn thấy người đang đứng ở quần lễ tân trước cửa khoa nhi, bên cạnh đặt số cafe cậu vừa đặt lúc trưa, Xử Nữ gần như không tin vào mắt mình. Bước chân vì thế mà tự dưng dừng lại. Làm cô y tá nhỏ đi bên cạnh cũng dừng theo, giương mắt nhìn cậu đầy nghi hoặc?!
Là Bạch Dương thật à?!
Xử Nữ bước càng lúc càng đến gần, cậu giang tay đỡ lấy chỗ cafe Bạch Dương ôm cạnh người. Mặt mũi cậu nhăn hết lại, cực không hài lòng vì nhận ra, chỗ cafe này nó nặng hơn cậu tưởng. Mà Bạch Dương, lại còn đang đi một mình nữa chứ, nhìn quanh mãi mà không thấy có nhân viên của quán đi cùng.

Sao nặng vậy mà không để xuống đất, ôm thế làm gì? Có mỗi mình mày sao? Nhân viên đâu?? Vừa nãy gọi.. tao còn tưởng hôm nay mày không ở quán..


Cũng định không đi ra quán thật đấy.. Nhưng ngó qua quán một tí, ai biết được là em nhân viên đang đóng đơn cafe mang sang đây nên tao đi cùng em luôn. Dẫu sao cũng tiện đường, tao cũng định đi sang đây lấy thuốc.
– Bạch Dương có hơi bất ngờ khi Xử Nữ quan tâm đến cả chuyện đi làm nghỉ làm của cô ở quán cafe.

Thuốc?
– Xử Nữ nghi ngờ hỏi lại. Con nhỏ này, lại bệnh tật gì nữa??

Ừm.. Thuốc đau dạ dày. Đợt trước mua, nhưng mới uống hết rồi.

Càng nghe, lông mày Xử Nữ cái nhăn chặt lại. Con gái con đứa, chăm sóc bản thân cái kiểu gì mà để bị đau dạ dày thế không biết. Không phải Bạch Dương là đứa rất sành ăn sao? Bỏ bữa hay rượu bia thế nào mà bị dạ dày?! – Nghĩ thôi đã không thể yên lòng được. Trước có vài lần Giải than thở với cậu rằng rất lo cho Dương khi cô chuyển ra sống một mình, xong lại còn nghỉ việc, cái gì làm cũng tuỳ hứng vì quá rảnh rỗi, chắc chắn sẽ thức khuya, ngủ muộn, xong còn ăn uống không đàng hoàng.. Cậu còn nghĩ là sẽ không sao đâu. Không đến mức đó. Nhưng ai dè, có được bao lâu đâu, giờ Bạch Dương đã thành đau dạ dày và không rời nổi thuốc như này..

Mày ăn uống thế nào mà để bị đau dạ dày thế hả?
– Xử Nữ rốt cuộc vẫn không nhịn được, hỏi. Nhưng Bạch Dương chỉ cười qua loa, nói rằng mình không sao cả, nhẹ thôi, uống tí thuốc là khỏi hết.. Xong lại cặm cụi viết nốt cái hoá đơn để đưa cho cậu.

Đây là hoá đơn của cafe. Kí nhận vào đây, rồi thanh toán.
– Bạch Dương chìa tờ giấy lại trước mặt Xử Nữ.

Ừm.


Ok, done.
– Bạch Dương tách hoá đơn thành hai, một nửa khách giữ, một nửa thì mình giữ để còn kẹp lại trong sổ sách. Xong xuôi, cô nhìn Xử Nữ, vẫy tay chào tạm biệt –
Tao đi đây. Làm việc tiếp nhé, tan ca thì về cẩn thận..
– Rồi không đợi Xử Nữ kịp phản ứng, Bạch Dương đã quay người đi mất.
Những cô y tá đứng cạnh thì tròn mắt nhìn. Hai người trước mắt họ chỉ hỏi han, rồi nói mấy câu chớp nhoáng. Chưa được mấy phút, họ chỉ còn nhìn thấy được bóng lưng của cô gái kia khi xoay đi, để lại bác sĩ James của họ đứng ở đó đờ đẫn một mình.

Ơ bác sĩ. Anh quên cafe của mình..

Đờ đẫn kiểu gì mà đến nỗi đại thần trong khoa của họ ngơ ngác bỏ quên luôn được cốc cà phên mới hay chứ..

Ừm. Cảm ơn cô.

Vậy là từ đấy, y tá bọn họ lại có thêm một chủ đề bàn tán xôn xao. Cô gái giao cafe kia là ai? Có vẻ rất thân thiết với bác sĩ James ở khoa họ. Hai người còn xưng mày – tao nữa kìa!! Bác sĩ còn có vẻ rất quan tâm khi nghe cô gái đó bảo mình bị đau dạ dày. Mà ý, quan trọng nhất là cái thái độ quan tâm đó. Họ chưa bao giờ nhìn thấy James quan tâm ai như vậy, ngoại trừ bệnh nhân..
Rốt cuộc, người con gái đó là ai vậy??
Nhiều y tá ái ngại nhìn sang Thu Huyền đang đứng bên cạnh. Không ít người đều cảm nhận được là Thu Huyền cảm mến bác sĩ James lắm.. Có khi cả khoa biết rồi cũng nên, nhưng chưa ai nói ra. Giờ thì hay rồi, cô ấy còn chưa kịp bày tỏ gì, thì tự nhiên, từ đâu xuất hiện một cô gái lạ hoắc, nói chuyện thân thiết rồi còn giành được sự quan tâm hiếm có của đại thần nữa chứ..

Chậc chậc. Biết đâu, cô gái này là cô gái mà James thầm mến bấy lâu nhỉ..??
– Một câu bâng quơ của vị bác sĩ nọ – cái người thân thiết mà hôm nay vừa hỏi chuyện Xử Nữ trong nhà ăn ý. Anh ta thân thiết, và cũng đủ nhạy bén để đoán ra được –
.. Chắc chắn luôn.. Nhìn giống thế cơ mà.

Những cô y tá đứng cạnh đó tò mò, liền hỏi:

Người bác sĩJames thầm mến?? Có người đó thật sao??


Tưởng là lời đồn dởm chứ..


Mà giống, là giống ai..???

Biết bao nhiêu câu hỏi, nhưng bác sĩ này chỉ cười cười, nửa có nửa không rồi trả lời lấp lửng rằng:

Tôi cũng không biết nữa..

Làm mấy cô y tá đến là cáu. Còn đang hóng hớt, tự nhiên đốp cho câu,
không biết nữa
, là ngứa đòn, muốn bị đánh phải không??

Xử Nữ suốt từ lúc Bạch Dương quay lưng đi, cho đến khi tan tầm, liền không tập trung nổi. Cứ nghĩ đông nghĩ tây. Thất thần mãi..

Đã lo cho người ta như vậy thì về trước đi. Nhìn cậu thất thần thế kia, đến khổ mà. Đúng là yêu đương vào cái là chẳng làm ăn được gì.
– Anh bác sĩ kia chưa gì đã thấy xuất hiện trước cửa phòng làm việc của Xử Nữ. Anh thấy vẻ mặt muốn đi lắm, nhưng vì trách nhiệm.. mà không thể nhấc người ra khỏi ghế được.. đến buồn cười. –
Đi đi. Cũng sắp tan làm rồi. Có gì để tôi thay cậu hoàn thành nốt. Nhanh lên, không người ta đi mất đó.

Nghe đến đây. Xử Nữ không chần chừ nữa, đứng dậy đi thật. Cậu cởi nhanh chiếc áo blouse ra, rồi với tay xách chiếc áo khoác trên giá bỏ đi. Lúc đi qua, còn vỗ vai bạn.

Cảm ơn nhé. Coi như tôi nợ cậu lần này. Bye.

Dáng vẻ vội vàng tan làm của Xử Nữ làm ai đi qua nhìn thấy cũng rất sốc. Trong mắt họ, hình tượng Xử Nữ luôn là một người thong dong, bình tĩnh, cảm giác như trên đời, không gì có thể khiến Xử có thể thay đổi sắc mặt, trở nên vội vã.. Chưa kể, Xử Nữ tăng ca làm thêm đã là cái lệ rồi, về đúng giờ còn hiếm, nói chi hôm nay, Xử Nữ còn tan ca sớm, những gần một tiếng như này..
Thế này, càng khiến cho nhóm y tá lắm chuyện bọn họ có thêm cái cớ mà bàn tán.
Rõ ràng là thân phận cô gái kia không tầm thường đâu! Có khi, là người bác sĩ thầm mến thật..
Nhìn kìa nhìn kìa..
Bác sĩ James bấm thang máy đi lên, trên kia không phải là chỗ khám dạ dày đó sao??! Cô gái kia cũng vừa mới lên đó..
Thu Huyền nhìn theo hướng mọi người chỉ, ánh mắt trở nên ảm đạm dần.

Chiếc xe ô tô chậm rãi dừng lại trước cửa khu chung cư mà Bạch Dương đang ở. Giờ chẳng còn tiếng động cơ, trong xe, mọi thứ yên lặng đến khó hiểu.. làm cả hai hơi mất tự nhiên. Nói sao thì nói cũng lâu lắm rồi mới có dịp hai đứa ngồi cạnh nhau như này, một mình, lại yên tĩnh. Chứ mấy dịp vừa rồi đều có nhiều người nữa, ồn ào và náo nhiệt, không ăn uống tụ tập thì cũng chính là cái đám cưới của Bảo và Sư.

Về nhà cẩn thận đấy. Giữ gìn sức khoẻ, đừng có suốt ngày bỏ bữa và ăn uống linh tinh, không điều độ nữa.
– Xử Nữ nhẹ giọng nhắc nhở. Nhiều lúc đến cạn lời với con này mà, lớn rồi mà vẫn khiến cho mọi người không hết lo.

Ừm. Biết rồi mà.

Bạch Dương nên nói gì nữa. Từ lúc đột nhiên Xử Nữ xuất hiện trước mặt, cái lúc cậu tiến đến, cầm lấy sổ bệnh án trên tay cô, chăm chú đọc. Rồi cả lúc cậu quay lưng đi trước, nói:
Về thôi. Tao đưa mày về.
– Cô thực không biết nên nói gì nữa, nên phản ứng ra sao.
Thời gian cắt ngang mối quan hệ của hai người, hình như đã dài lắm rồi. Nhiều chuyện không thể như trước được nữa.
Cô chẳng còn là Bạch Dương, vô lo vô nghĩ, điên điên khùng khùng, thích bày trò, thích nổi loạn.. Và cậu, cũng không còn là Xử Nữ, luôn ở cạnh, luôn giúp đỡ cô.. là người cùng cô lang thang sau những ngày học thêm, rồi nói đủ thứ trên trời dưới đất..
Thời gian đã thay đổi. Giờ, hai người, đã trưởng thành mất rồi..

Đọc FULL truyện tại đây
Nhanh thật đó.
Xử Nữ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, tự nhiên cậu lại thấy tiếc nuối thế. Biết bao kỉ niệm của hai người lại hiện ra trước mặt cậu. Cảm giác, mọi thứ như vừa mới xảy ra hôm qua thôi.
Bạch Dương mở cửa xe, đi xuống. Lần này, cô không vội vàng quay đi nữa, mà nán lại, vẫy tay với Xử Nữ,
Bai bai.
– Đứng nhìn cậu qua ô cửa kính của xe. Rồi sau đó, cô mới quay lưng, bước đi.
Cái bóng lưng đó. Sao cứ có cảm giác vẫn như ngày xưa đó – lúc cậu đưa cô về đến trước cửa, nhìn cô đi đến sau cửa, rồi nán lại, thò tay qua ô vuông vuông bé tí – cái ô mà để mở cửa đó – bàn tay nhỏ tí vẫy vẫy, và cái câu,
Byee. Về cẩn thận
.
Tất cả. Làm Xử không nhịn được, vươn người ra, hạ cửa sổ xuống.

Eh. Dương!!

Xử Nữ nhìn bóng lưng kia từ từ quay lại. Cả người cô đã chìm vào khoảng tối, ánh đèn hai bên không thể hắt đến nổi. Nhưng cậu biết, cô đang nhìn về phía này, và cũng nghe rất rõ điều cậu nói.

Tao nói chuyện này với mày chưa. Cấp ba tao đã thích mày lắm đó. Nhưng vì biết bản thân sẽ du học, nên không dám nói. Vì mày bảo, không thích yêu xa.


Giờ tao về rồi. Không đi nữa. Và không hiểu sao vẫn thích mày, suốt từ xưa hay sao ý.. Nên là nếu mày chưa có người thương trong lòng, thì để tao theo đuổi mày nhé.


Được không vậy?


Và những ngày sau là chuỗi ngày theo đuổi của Xử Nữ. Không náo nhiệt, ồn ào. Không cầu kỳ, hoa mỹ.
Mọi thứ cậu làm – những gì mà cậu gọi là bày tỏ, là theo đuổi – tất cả đều nhẹ nhàng đến lạ.
Đó là gì nhỉ..
Là mỗi buổi trưa, Xử Nữ sẽ xuất hiện trong cùng một khung giờ trước cửa quán cafe La vie en Rose, tay cầm hai hộp cơm trưa cậu chuẩn bị lúc sáng sớm hôm đó.. đợi Bạch Dương cùng ăn cơm. Rồi cậu lại lái qua hai ba góc phố.. trở về bệnh viện làm việc.
Là mỗi buổi chiều, lại lần nữa xuất hiện ở quán cafe, đón Bạch Dương tan làm. Hai người cùng đi siêu thị, chuẩn bị bữa tối và ăn với nhau – vẫn là Xử Nữ nấu thôi, vì Bạch Dương thực sự chẳng biết làm gì cả, nếu biết thật, thì cô đã chẳng bị đau dạ dày.
..
Là hôm hai người cùng rảnh, Xử Nữ đón Bạch Dương đi chơi. Đến những nơi đông vui, nhộn nhịp mà cô thích – hai người nắm tay nhau thật chặt – xuyên qua dòng người.
Là hôm cả hai cùng bận rộn, đến cả ăn trưa và tan làm cũng không bỏ ra được nửa phút để nhìn mặt nhau – Xử Nữ sẽ call video – cả hai cùng nhau làm việc, im lặng và nhìn đối phương qua màn hình.


Lâu vậy rồi. Giờ chính thức là người yêu của nhau nhé, ok?

Xử Nữ hỏi, xong còn tiện tay gắp miếng sườn chua ngọt đặt vào trong bát của Bạch Dương. Lúc này, lại là một ngày bình thường, cả hai về căn hộ của Bạch Dương ăn tối, lại là cậu nấu cậu rửa, chẳng rõ từ bao giờ đã là luật bất thành văn như này..

.. ..
– Đáp lại, Bạch Dương lắc đầu.

Sao lại chưa được??
– Xử Nữ cảm thấy tình cảm của hai người, suốt cả tháng gần đây tình cảm rất tốt. Nếu không nói ra, cũng chẳng ai nghĩ rằng hai người không phải người yêu cả.. vì cả hai nhìn đều rất hợp nhau.
Thấy Bạch Dương không trả lời, lại còn định gắp thêm miếng sườn nữa, Xử Nữ liền nhanh tay, bưng đĩa sườn ra chỗ khác. Cậu quyết phải có danh có phận trong hôm nay!!

Nói đii. Tại sao chưa yêu nhau được, mày nói đi rồi tao cho mày ăn sườn tiếp.


Mày dám lấy sườn uy hiếp tao!!
– Bạch Dương cáu kỉnh –
Trời đánh tránh bữa ăn. Nếu yêu mày rồi.. xong mày cũng lấy đồ ăn doạ tao thế này thì để tao chết đói à?? Không yêu là đúng rồi!!

Nói xong Bạch Dương chẳng thèm ăn nữa, bỏ dậy ra xem TV luôn, mặt phụng phịu, Xử Nữ nhìn mà ghét. Thế là thôi, cậu chưa gì đã bị giận rồi..

Thôi đùa đấy. Ăn đi.
– Xử Nữ dù muốn cho Dương nhịn luôn thật nhưng cái dạ dày kia không chịu được, lại giở chứng thì mệt cậu, nên cuối cùng là đổ thức ăn vào hai bát tô cơm, rồi đi ra sofa, chìa bát cơm đầy sườn và có cả rau ra trước mặt cô –
Hôm khác tao lại hỏi chuyện danh phận người yêu này sau. Giờ thì ăn đi. Không cho nhịn đâu.

Và thế. Lại ăn tiếp.
Cả hai ngồi khoanh chân trên ghế, mỗi người cầm một bát tô cơm, ú nụ thức ăn.. vừa ăn vừa nói chuyện với nhau về cái bộ phim hoạt hình đang chiếu trên Disney –
Sprited away
.
Bầu không khí lần nữa, lại hài hoà trở lại.

Đã gần nửa năm theo đuổi, nhưng giữa Xử Nữ và Bạch Dương, mối quan hệ vẫn cứ lấp lửng, trên bạn bè, sát rạt với tình yêu.. nhưng chưa phải tình yêu. Điều này làm Xử không khỏi phiền não. Cậu thực sự không hiểu nổi, là cậu đã làm sai điều gì mà mãi Bạch Dương không đồng ý.. Hay là cô đang trả thù cậu, ghét bỏ cậu vì lúc trước cậu bỏ đi không nói gì.. Nhưng đã bao nhiêu năm như thế, Bạch Dương lại không phải kiểu người tức giận lâu như vậy.
Giờ phải làm sao?!
Xử Nữ gấp đến nỗi xoắn hết cả não lại. Có thể nào cậu cũng không nghĩ ra được lí do.
Và rốt cuộc, đến tối đó, cậu gọi hỏi Cự Giải, cậu có linh cảm là Giải sẽ biết.

Vì mày chọn ngày xấu đó.

Giải sau khi nghe hết toàn bộ câu chuyện thì câu đầu tiên là nói vậy, làm Xử ngơ ngác mấy mất giây. Đến khi Giải giải thích toàn bộ.. thực sự thì đúng là cậu sai rồi…

Mày cũng biết Dương nó não ngắn rồi. Nhớ nhớ quên quên. Khi làm việc thì đến ăn cũng quên được.. ấy thế mà mày cứ chọn mấy hôm rất bình thường tỏ tình, vậy thì làm sao nó sống nổi.. Mày phải chọn hôm nào đẹp đẹp vào, rồi tỏ tình lãng mạn một tí, đảm bảo thành công luôn.


Đẹp đẹp là sao? Ý mày là như Valentine, Giáng Sinh,.. các thứ đó á??

Truyện được đăng tại đây

Không. Ý tao đẹp ở đây là đẹp thôi, không phải là những dịp đặc biệt. Ví dụ như tỏ tình vào ngày 4 tháng 4, ngày 5 tháng 5, ngày 6 tháng 6,… kiểu vậy đó. Chọn số dễ nhớ nhưng tuyệt đối chỉ là đẹp thôi, không được là đặc biệt, nghe hiểu chưa??

Nghe đến đây. Xử Nữ cũng hiểu ra..
Mẹ nó chứ.
Là vì Dương ngại nhớ kỉ niệm ngày yêu nhau mà có số xấu, làm cho dễ quên dễ nhầm.. nên cô chỉ căn ngày đẹp thôi, ngày đẹp thì mới đồng ý yêu.
Ai đời có người như vậy không, hả?!!! Cấu tạo não cũng dị vừa thôi chứ!!!
Có yêu thôi mà cũng phải chọn ngày hoàng đạo..
Làm cậu cứ thấp thỏm lo âu suốt. Tưởng vì cái gì.

Đến ngày mồng 10 tháng 10 năm ấy. Đứng giữa quán cafe La vie en Rose.
Xử Nữ chuẩn bị một màn tỏ tình, cũng bình thường như bao người, có bóng bay, có hoa hồng và cũng có đèn trang trí các thứ. Tất cả, đều ngập trong một không gian lãng mạn biết bao. Thì giữa những chùm sáng đó, cậu tiến đến, ôm đàn, hát tặng cho cô, là tất cả những gì cậu muốn nói.


Bởi vì tôi đã gặp người đúng lúc
Nên mới có thể lưu giữ được những ký ức tươi đẹp

Bởi vì tôi đã gặp người đúng lúc
Nên lưu giữ mười năm chờ đợi..
()


Mày đồng ý làm người yêu tao nhé.


Đừng sợ không nhớ được ngày kỉ niệm. Vì tao sẽ luôn ở đây, để nhắc mày nhớ rằng, ngày nào mình ở bên nhau, cũng đều là ngày kỉ niệm.


Thế đã được chưa?


Và thế là tình cảm của hai người cũng đi được đến hồi kết.
Năm 16 tuổi – quen biết.
Năm 17 tuổi – ở đoạn cấp ba đẹp đẽ nhất, trở nên thân thiết.
Năm 18, 19 tuổi – vì giấc mơ, vì là tuổi trẻ mà bỏ lỡ.
..
Năm 29 tuổi – câu
yêu
đó – cuối cùng cũng đã nắm được tay của nhau rồi.

Cảm ơn. Vì người vẫn luôn ở đó, đợi tôi, sau tất cả..
Xử Nữ xúc động, cả cánh tay cậu đều đang run lẩy bẩy.
Chiếc nhẫn bạc cậu tự chọn, cuối cùng cũng được lồng vào ngón áp út người cậu thương, cùng lời hứa thiêng liêng nhất.

Tôi. Đồng ý.


Dù nghèo khó hay giàu sang, dù đau đớn khổ sở hay hạnh phúc, vui vẻ, dù gặp phải bất kì phong ba, bão giông hay đi đến đỉnh cao của thành công, dù ốm đau, bệnh tật hay khỏe mạnh, sung sướng.
Suốt một đời , một kiếp, trọn đời này, trọn kiếp này, chỉ cần khi nào một mảnh linh hồn còn tồn tại, sẽ mãi mãi yêu, trân trọng, bảo vệ, vĩnh viễn ở cạnh đối phương, bất kì lúc nào người ấy cần.


Bạch Dương à.
Chúng ta, về cùng một nhà nào.
[Hết]
() Gặp em đúng lúc – Cao Tiến
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Oan gia.