Chương 2 : Trường học nhẫn giả


"Em tới báo danh sao!"

"Vâng!"

Không phải học sinh nào cũng có phụ huynh đi kèm, một số là cô nhi tuy rằng nó rất ít nhưng không phải là không có. Nhìn vẻ mặt biểu tình đầy sự cảm thông của ông thầy thật làm hắn thật nhức hết cả .

"Đi theo thầy, lớp của em bên này"

Nhưng điểm nhỏ này qua rất nhanh, không đi được mấy phút đã tới nơi, có thể nghe được tiếng la hét ầm ĩ vang vọng không ngớt.

"Rầm!!!"

"Các em giữ trật tự. Em kia về đúng chỗ ngồi, em bàn bốn, không dùng bút chì dựng dưới mông bạn, còn anh chàng này, muốn to son về nhà tô tiếp"

"Lớp học cực phẩm a, thật làm mình hồi tưởng" – Tư tưởng trưởng thành lại phải đi học với các cháu, ngại quá đi thôi.

Sau khi kiếm về sự uy nghiêm thường thấy, ông thầy mới ra hiệu Tenji bước vào lớp

"Oa!!! Thật đẹp trai"

"Đó là ai vậy, chưa gặp qua bao giờ"

"Ta đã quyết, không phải anh ấy thề không lấy chồng"

"Ngươi còn chưa tỉnh ngủ, ta khuyên tốt nhất nên về nhà soi lại mình đi"

"Sao ngươi không tự đi soi ấy!"

Mỗi lần trọng sinh là một lần cải tạo, hắn đang bước đi dần về sự hoàn mỹ, nếu không ai để ý thì đó mới là sự lạ. Chỉ có chút điểm tiếc nuối là cơ thể này mới bao lớn, muốn ăn mặn còn phải đợi dài dài. Thôi thì ta cứ yy trong đầu vậy, dù hơi có hại não nhưng vẫn giải tỏa phần nào .

Làm ngơ trước vô số thiếu nữ thả trái tim, không làm thế thì cũng chả kiếm chác được gì, chi bằng làm bộ mặt lạnh sát thủ, tới khi thu hoặch lại nổ to.

Nhìn một lượt toàn lớp, đại đa số hắn không có nhận thức được chỉ trừ một vài cá nhân như một tên nhóc với mái tóc rối cùng vẻ mặt bình thản ngồi gần cửa sổ, sau lưng là gia huy đặc trưng của tộc Uchiha, một nữ sinh có khuôn mặt khả ái kèm mái tóc dài màu tím ngồi một mình cuối lớp, vào thời điểm hắn mới bước vào lớp, cô bé đó nhìn hắn khá lâu nhưng không thấy nói gì, có lẽ rất muốn gia nhập đám con gái hô hào nhưng vì lý do gì đó mà ngừng lại.

"Mình là Ōtsutsuki Tenji, xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn"

"Em sẽ ngồi chỗ nào nhỉ?"

Thấy Tenji đã giới thiệu xong, tất nhiên đến việc hắn phải tìm cho cậu nhóc một chỗ ngồi. Theo đánh giá cá nhân, đứa bé này trông rất 'sáng sủa', nên để ngồi bàn đầu mới là cách bồi dưỡng tốt. Nhưng hành động tiếp theo của tên nhóc này đã đi ra khỏi khả năng suy nghĩ của hắn.

Bước một mạch xuống cuối lớp bỏ lại lại sau lưng vô số ánh mắt tiếc nuối của các bạn nữ, vẻ mặt không phục của mấy anh nam và có chút tiếc rẻ của vài bạn gay.

Nhìn đối diện cô gái tóc tím khi nãy, hắn đặt mông ngồi ngay kế bên mới mở miệng hỏi:

"Mình ngồi đây được chứ?"

Đợi một lúc không có tiếng trả lời, hắn lại bồi lại câu vừa rồi

"Bạn gì ơi, mình ngồi đây được không?"

Tới lúc này cô bé mới khó khăn quay sang:

"Đã ngồi rồi còn hỏi han gì nữa"

"Ặc!"

Tình hình cứ lạnh tanh cho tới hết tiết, chẳng lẽ hắn hôm nay ra đường không xem lịch. Mặc dù biết tên cô bạn cùng bàn nhưng cũng chỉ là từ anime mà thôi, sự thực thì hắn chưa hỏi được nổi cái tên, đúng là thất bại của hội những người xuyên việt.

Vẻ mặt đưa đám, Tenji chán nản đi dạo một vòng cho biết trường biết lớp nhưng tâm trí đã ở chỗ nào rồi.

"Bịch!"

Va chạm là không thể tránh khỏi với tâm hồn của kẻ trên mây.

"Này cậu kia, đi đứng kiểu gì vậy"

Đến lúc này thanh niên đã hoàn toàn tỉnh táo, hắn va phải mấy chị lớp trên.

"Thật xin lỗi! Vừa nãy đi đường không để ý"

"Hừ, nhìn mặt mũi không đến nỗi nào mà đầu óc lại có vấn đề"

Cô gái vừa bị đụng phải vẻ mặt cáu giận,

"Thôi nào Anko, cậu ấy cũng đâu phải cố ý. Bỏ qua cho người ta đi"

"Đúng đó Anko"

Một cô gái tầm chín, mười tuổi đôi mắt màu đỏ kèm theo bộ tóc dài hơi xoăn, lên tiếng ngăn cản, cùng một cô bé khác cũng trạc tuổi ấy cùng can ngăn.

"Chị Shizune, Kurenai, hai người không thấy tên này xin lỗi chẳng có chút thành ý nào sao"

Vẻ mặt chuyển sang ranh mãnh, Anko không hổ với tính cách khi đã trưởng thành, có cơ hội hút máu sao có thể bỏ qua.

Nhìn bộ mặt cười đểu của Anko, đây rõ ràng không phù hợp với một cô bé mới sáu tuổi chứ. Bàn tay tạo hóa chắc hẳn có chỗ nhầm lẫn nào đó.

Bất đắc dĩ, hắn đành phải nhận thua. Dù sao người phạm lỗi là mình, có muốn cãi cũng không dậy nổi chút hy vọng nào.

"Bà chị này, rốt cuộc muốn thế nào mới chịu bỏ qua"

"Bỏ qua à! Đơn giản thôi, cậu hãy tới mua 5 cái, à không! 10 cái Dango về đây, tôi có thể xem xét nên bỏ qua cho cậu hay không"

"Được , 10 cái thì 10 cái"

Vẻ mặt trứng đau nhìn bà cô chết tiệt kia, đúng là thừa nước đục thả câu, thấy người tốt là được nước lấn tới. Ông đây có ngày sẽ hành hạ chết ngươi.

Mang khuôn mặt cá chết tới tiệm bán đồ ngọt. Tay trả tiền nhưng lòng đau như cắt, đã nghèo lại còn mắc eo. Hiện tại hắn đã kiếm được xu nào đâu, tất cả chi phí sinh hoạt đều là từ phí trợ cấp nên phải biết tiết kiệm.

"Rõ ràng hôm nay là ngày Hắc đạo mà" – Vẻ mặt hắc ám quay lại trường với túi đồ trên tay. Thôi thì nuôi em từ bé vậy, tới mùa anh thu đủ.

…………..

"Ô! đi nhanh ghê a, không cần chăm chú tới mức đó đâu"

Miệng ngồm ngoàm nhai nhưng vẫn phải thả vài câu mới lại càng sảng khoái.

"Việc đã xong, tôi đi được rồi chứ" – Nhịn, nhịn nào, không nhịn được cũng cố mà nhịn. Quân tử trả thù mười năm vẫn chưa muộn, triết lý ấy giờ đây như thông hết cả não hắn.

"Đi được, đi được. À mà tên cậu là gì,? Khi khác còn gặp lại"

"Ōtsutsuki Tenji !!"

Miệng gằn từng chữ rồi bỏ đi thật nhanh, hắn sắp không xong.

"Anko, làm thế có hơi chút quá đáng đấy"

Kurenai vẻ mặt lo lắng nhắc nhở. Với tính cách lương thiện thì cô khó có thể chấp nhận được trò đùa dai này.

"Không sao đâu, ăn chút đau khổ này có là gì! Phải không Shizune"

Dường như không quá để ý, mồm vẫn nhai không chút hình tượng. Đến đây thì cả hai cô bé kia chỉ có thể lắc đầu, hy vọng sau này Anko đừng có ăn thiệt thòi bởi chính tính cách của mình.
 
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ōtsutsuki Tenji.