Chương 1518: Xin anh hãy suy nghĩ lại
-
Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão
- Thập Nguyệt Sơ
- 655 chữ
- 2022-02-10 03:09:05
Xin anh hãy suy nghĩ lại, bao nhiêu anh em ở đây đều đang nhìn anh đấy?
Cung Trầm Dạ không để ý đến hắn ta nữa.
C8hừng năm sáu phút sau, Cung Mạc Nam đã sắp không chịu nổi nữa, cuối cùng người bên phía Cung Trầm Dạ cũng đã quay về, nói3 với anh ta đã giao con trai trưởng của Cung Mạc Nam cho người của bọn họ.
Cung Trầm Dạ nói ngay:
Bố, đã đưa ngư9ời đi rồi.
Động lực chống đỡ của ông ta đã không còn, hai chân ông ta mềm nhũn, như thể sắp khuyu ngã đến nơi.
Cung Trầm Dạ sợ đến thót cả tim, vội vàng lao ra ngoài.
Thật may là vệ sĩ của Cung Mạc Nam đã nhanh tay nhanh mắt đón lấy đứa bé, cũng đỡ được Cung Mạc Nam.
Có thể kết thúc ở thế hệ bọn họ.
Cung Mạc Nam nhìn thấy hy vọng trên người Cung Trầm Dạ bởi vì...
Anh ta yêu thương đứa bé.
Cung Mạc Nam hy vọng trận chiến giữa ông ta và Cung Trầm Dạ sẽ có thể kết thúc một cách hòa bình chứ không phải...
đổ máu hy sinh.
Ông ta cũng hy vọng bi kịch của nhà họ Cung...
Bước chân của Cung Trầm Dạ rất nhanh, thoạt đầu vệ sĩ phía sau còn có thể bắt kịp, sau đó chỉ có thể rảo bước chạy theo.
Tiếng khóc của đứa trẻ yếu dần, Cung Trầm Dạ bắt đầu thấy sợ hãi.
Anh ta hét lên:
Lập tức...
Bây giờ bố có thể giao đứa bé lại cho tôi rồi đấy.
Cung Mạc Nam nói:
Để bố xác nhận đã, nếu như đúng6 là anh mày đã an toàn thì bổ sẽ trả lại con cho mày.
Cung Mạc Nam gọi điện thoại.
Người ở đầu kia điện thoại nó5i với ông ta rằng đúng là đã đón được cậu cả.
Lúc này, Cung Mạc Nam mới thở phào, điện thoại di động tuột khỏi tay ông ta, rơi xuống mặt đất đánh
bộp
một tiếng, nước bắn lên tung tóe.
Lúc này, Cung Mạc Nam nói chuyện đã bắt đầu khó khăn.
Ông ta mất máu quá nhiều, sắp ngất đến nơi rồi.
Nhưng Cung Mạc Nam vẫn muốn khiến Cung Trầm Dạ tin rằng ông ta thật sự không còn lòng dạ tranh quyền đoạt lợi nữa.
Nếu như, nếu như...
Bọn họ không hài lòng...
Bố mong mày có thể tha cho họ một mạng...
Người cha yêu thương con mình thì sẽ không cho phép bi kịch cha con tàn sát này xảy ra một lần nữa.
Cung Trầm Dạ hừ lạnh:
Ông còn sống được đến ngày mai thì hãy nói những chuyện này.
Anh ta lạnh lùng ra lệnh:
Người đâu, đưa ông ta về nhà họ Cung.
Nói xong, Cung Trầm Dạ vội vàng bế đứa trẻ rời khỏi bục.
Cung Mạc Nam dựa vào người vệ sĩ của mình, khó nhọc nói:
Bố đã đồng ý với mày, chờ anh Cả mày an toàn, bổ sẽ tùy máy xử lý.
Bố...
Bổ sẽ giao lại tất cả quyền lực của nhà họ Cung cho mày, bổ sẽ khiến toàn bộ người của bố trung thành tuyệt đối với mày...
Cung Trầm Dạ đội mưa lao đến trước mặt người vệ sĩ của Cung Mạc Nam, bế lấy đứa bé.
Lúc này, cả người đứa bé đã dính toàn nước mưa, trên khuôn mặt nhỏ nhăn nhúm cũng ướt sũng nước, cái miệng nhỏ xíu của con bé tím tái, cứng đờ.
Trái tim Cung Trầm Dạ đau đớn dữ dội, anh ta ôm chặt đứa bé, gào lên:
Người đầu, mau mang ô ra đây...
Vệ sĩ của Cung Trầm Dạ không chút chần chừ, lập tức chạy tới che dù cho anh ta.
Lấy quần áo sạch sẽ ấm áp tới đây...
Còn nữa...
Mau đến bệnh viện ngay.
Nghiêm Đồng đi phía sau anh ta, hai tay siết chặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.