Chương 1521: Đi ngay bây giờ


Thế nhưng...

bây giờ, Cung Trầm Dạ không thể suy tính nhiều như vậy được.

Lúc này, trong lòng anh ta không lo lắng Lam Đông8 Chí sẽ bị người của Cung Mạc Nam làm gì mà là lo...
Hơn nữa cho dù có vượt qua giai đoạn nguy hiểm thì sau này sức khỏe con bé cũng yếu ớt hơn những đứa trẻ khác nhiều, nhất định phải chăm sóc cẩn thận.
Nghe vậy, trái tim treo lơ lửng bấy lâu của Cung Trầm Dạ cuối cùng cũng ổn định lại.
Anh ta mở miệng:
Cảm ơn...
Chắc hẳn những người quen biết Cung Trầm Dạ cũng không tưởng tượng được có ngày cậu chủ Dạ lại nói cảm ơn với thái độ hiền lành tốt tình thế này.
Hơn nữa, bị người ta mắng như mắng con thể cũng không nổi giận...
Thế nhưng anh ta không hề tức giận, chỉ dè dặt hỏi:
Bây giờ con gái tôi...
Thế nào rồi?
Thấy vẻ mặt lo lắng của Cung Trầm Dạ, thái độ của bác sĩ mới dịu đi một chút.

Giờ thì biết sợ rồi à, sao không biết thế sớm đi? Đứa trẻ thì cứu được rồi nhưng vẫn chưa qua giai đoạn nguy hiểm.
Khoảng bổn tiếng sau, đèn phòng cấp cứu mới tắt, cửa phòng bật mở.
Cung Trầm Dạ vội vàng bước lên, muốn hỏi tình trạng của đứa bé nhưng lại sợ không dám, anh ta sợ phải nghe được kết quả xấu nhất từ miệng bác sĩ.
Nữ bác sĩ đã đứng tuổi bực bội chất vấn Cung Trầm Dạ:
Anh là bố đứa bé à?

Phải...
Cung Trầm Dạ trả lời.
Tạ Tây Trạch sẽ nhân cơ hội này đưa Lam Đông Chí đi.
Còn có...
một đứa con khác của anh ta.
Cung Trầm Dạ siết chặt tay.
Bác sĩ tức giận mắng một tràng:
Anh chị làm bố làm mẹ kiểu gì thế hả, đứa trẻ mới sinh ra được mấy tiếng đồng hồ, vốn đã là trẻ sinh non rồi, lại còn ra ngoài dính mưa, nếu anh chị không cần đứa bé này thì sinh nó ra làm gì? Cho dù nó có bé bỏng thì cũng là một mạng người.
Mới đỏ hỏn như thế đã làm tình làm tội nó, thật không hiểu nổi anh chị nghĩ kiểu gì nữa.
Nếu như đứa bé thật sự có mệnh hệ gì thì anh chị phạm tội mưu sát đấy.
Có lẽ cả đời này, Cung Trầm Dạ chưa bao giờ bị người khác chỉ mặt dạy dỗ như thế này.
Nếu có thể, giờ anh ta chỉ ước được đích thân chạy tới nhà họ T9ạ tìm Tạ Tây Trạch hỏi cho ra lẽ.
Vốn dĩ hôm nay không nên như thế này, anh ta đã từng nghĩ rất nhiều lần, hôm nay sẽ là một trận 6chém giết gió tanh mưa máu rất dữ dội, anh ta và Cung Mạc Nam, ắt sẽ phải có một người chết.
Nhưng những chuyện xảy ra ngày hôm na5y đều nằm ngoài dự tính.

Tôi có thể vào thăm đứa bé một lát không?
Bác sĩ nói:
Con bé được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt rồi, bây giờ anh chưa gặp được đâu.
Cung Trầm Dạ nắm chặt tay:
Chỉ nhìn thôi cũng không được sao?
Bác sĩ hơi ngập ngừng:
Anh không biết rốt cuộc tình trạng con gái anh thế nào à, giờ con bé phải được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt ngay lập tức.

Chúng tôi vẫn chưa thể đảm bảo bé có thể vượt qua giai đoạn nguy hiểm không, anh vẫn phải chờ thêm thôi...


Nghe vậy, Cung Trầm Dạ không tiếp tục truy hỏi nữa.

Anh ta nói:
Làm phiền bác sĩ, xin...

Nhất định hãy cố hết sức cứu sống con gái tôi.
Nói xong, Cung Trầm Dạ cúi gập người trước mặt bác sĩ.

Thấy thái độ anh ta thành khẩn như thế, cuối cùng bác sĩ cũng không còn tức giận như ban nãy nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão.