Chương 1526: Anh đợi chút...
-
Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão
- Thập Nguyệt Sơ
- 670 chữ
- 2022-02-10 03:09:22
Được.
Vậy...
Bây giờ thế nào rồi?
Tạ Tây Trạch nói:
Có Tiết Minh Đào và Cố Tuế Tuế ở đó, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn đâu.
Em yên tâm đi!
Vậy bao giờ em mới có thể đi gặp cậu ấy?
.
Trong lòng Mạc Ương Ương vẫn thấy rất lo lắng, Tạ Tây Trạch cũng không nói kỹ tình huống cụ thể cho cô biết:
Vậy bây giờ rốt cuộc Đông Chí và đứa bé đang ở đâu? Anh nói sau khi sinh cô ấy mất rất nhiều máu mà? Bây giờ thế nào rồi?
Tạ Tây Trạch khẽ trấn an cô:
Anh biết em quan tâm Đông Chí, nhưng bây giờ không phải lúc nói chuyện này.
Tạ Tây Trạch, anh kiểm điểm lại bản thân cho thật kỹ đi, rốt cuộc anh đã làm gì sai.
Tạ Tây Trạch mỉm cười:
Sau này anh nhất định không dám...
Anh biết tại sao Mạc Ương Ương lại nổi giận với mình.
Tối qua Lam Đông Chí xảy ra chuyện, anh không nói cho Mạc Ương Ương biết.
Tiến sĩ Tạ, thế này ngại lắm...
Chỉ là c3hút trái cây thôi, anh đừng từ chối.
Vậy...
Vậy tôi nhận nhé, cảm ơn Tiến sĩ Tạ.
Tạ Tây Trạch mỉm cười:
Anh khách sáo quá,9 phải là tôi cảm ơn các anh mới đúng.
Tay quản lý an ninh không dẫn hết người về mà để lại hai người ở lại.
Cung Trầm Dạ vẫn 6đứng đó đấu tranh nội tâm, bây giờ tai anh ta không nghe được âm thanh từ bên ngoài, trong thế giới nội tâm của anh ta chỉ còn lại nhữ5ng lời Mạc Ương Ương vừa nói, những lời ấy cứ giày vò anh ta hết lần này đến lần khác.
Tạ Tây Trạch quay lại phòng bếp.
Chờ đám người ngoài cửa đi hết, anh sẽ nói với em...
Mạc Ương Ương gật đầu:
Vậy cũng được.
Thật ra lúc này Lam Đông Chí chẳng ở đầu xa xôi, cô ấy ở ngay trong phòng châm cứu của Cố Tuế Tuế.
Tạ Tây Trạch giao Lam Đông Chí cho Cố Tuế Tuế chăm sóc, cho cô ta một khoản tiền kha khá.
Cho dù hôm nay có thoát được thì vài ngày nữa, Cung Trầm Dạ vẫn sẽ phải người theo dõi nhất cử nhất động của nhà bọn họ.
Thế nên bây giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất để đi thăm Lam Đông Chí.
Lần này là vì bản thân anh ta đang phải chịu đựng sự mất mát quá to lớn, phòng tuyển trong lòng anh ta đang nới lỏng nên Mạc Ương Ương mới thừa cơ lợi dụng được.
Nhưng đầu óc của Cung Trầm Dạ không hề dễ dàng bị thuyết phục như thế.
Chuyện này...
Chắc em phải cố chờ thêm một thời gian nữa.
Cung Trầm Dạ không dễ lừa như vậy.
Mạc Ương Ương hỏi anh:
Anh ta vẫn đứng đó à?
Tạ Tây Trạch đáp:
Chứ sao nữa, đứng không nhúc nhích, y như cái cọc gỗ...
Vợ à, em lợi hại thật đấy, thoắt cái đã chế ngự được anh ta.
Mạc Ương Ương hừ một tiếng, phớt lờ.
Vậy chúng tôi về trước đây, nếu có chuyện gì thì anh liên lạc cho chúng tôi ngay nhé.
Anh đợi chút...
Tạ8 Tây Trạch gọi anh ta lại.
Sau đó, anh xoay người cầm ra một giỏ trái cây.
Mãi đến khi an toàn đưa được Lam Đông Chí đi rồi, anh mới thú thật với Mạc Ương Ương.
Một lát sau, Mạc Ương Ương không nhịn được bèn hỏi Tạ Tây Trạch:
Cậu ấy...
Có lẽ mấy ngày nữa Cung Trầm Dạ sẽ nghĩ tới Cố Tuế Tuế, nhưng ít nhất hiện tại thì không.
Đến lúc anh ta nhớ ra thì Tạ Tây Trạch đã có thời gian chuyển Lam Đông Chí đến một nơi khác rồi.
Nghĩ vậy, Tạ Tây Trạch bông cảm thấy thì hôm nay cứ cho Cung Trầm Dạ vào nhà kiểm tra cho rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.