Chương 1534: Lâm đồng chí không đáng thương sao?


Đúng vậy, Cung Trầm Dạ lớn lên trong một gia đình, một hoàn cảnh như vậy là rất đáng buồn, cũng rất đáng thương.

Nhưng nếu anh ta đã biế8t mình đáng thương như thế thì không nên kéo dài bi kịch đó trên người phụ nữ mà mình yêu thương.

Lam Đông Chí không đáng thương sao? C3ô ấy còn đáng thương, vô tội hơn cả Cung Trầm Dạ, cô ấy đã làm gì sai ư? Người thân bị giết, cô lại bị kẻ thù giam cầm, cô ấy như thế chẳng khá9c nào người đáng thương nhất trên đời.
Đối với cô ấy, cho dù có chết nhưng chết ở bên ngoài cũng là một loại giải thoát.
Vì thế, Tạ Tây Trạch hết lòng giúp đỡ mẹ con Lam Đông Chí như vậy không chỉ vì cô ấy là bạn tốt của Mạc Ương Ương, mà còn vì đồng cảm.
Anh đồng cảm với cảnh ngộ của Lam Đông Chí.
sẽ mất mạng thật mất.
Lam Đông Chí không chỉ có cơ thể yếu ớt, mà vết thương trong lòng cô ấy cũng càng ngày càng nặng hơn.
Nếu để cô ấy rơi vào tay Cung Trầm Dạ một lần nữa thì cô ấy...
hoàn toàn không sống tiếp được nữa.
Nếu Cung Trầm Dạ thật sự có lòng, cho dù không nỡ thả cô ấy đi thì cũng không nên dùng cách hèn 6hạ như vậy để giam cầm cô ấy.
Hơn nữa, anh ta còn không bảo vệ được sự an toàn của người ta.
Tạ Tây Trạch thở dài:
Bây giờ tìn5h trạng cô ấy không ổn lãm, nếu lại bị Cung Trầm Dạ tìm được, vậy chắc...
Về sau, Cung Trầm Dạ sẽ làm gia chủ nhà họ Cung.
Anh ta không phải là người dễ giao du.
Tạ Tây Trạch đáp:
Chắc vẫn chưa chết đâu.
Em không nghe được tin tức gì.

Anh cũng thế, đúng là không có tin tức.
Nhưng anh đoán chắc cũng sống dở chết dở...
Anh cứ tưởng sau trận này, hai bố con họ kiểu gì cũng phải có một người chết.
Tạ Đông Vân gật đầu:
Yên tâm đi, chút chuyện này dễ không à, cứ giao cho anh.
Anh chắc chắn sẽ xử lý gọn ghẽ, không để bất cứ ai phát hiện ra.

Đúng rồi, lão già Cung Mạc Nam kia chết chưa?
Lần này nhà họ Cung có biến, mặc dù hiện tại nhìn bề ngoài thì vẫn sống yên biển lặng, người bình thường không hề biết tốt qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng giới thượng lưu thành phố Hạ nắm bắt tin tức nhanh nhạy
đều biết nhà họ Cung đã đổi chủ, thời đại của Cung Mạc Nam kết thúc rồi.
Không ngờ lại không ai cả.

Thế này là không thừa kết truyền thống giết cha tốt đẹp của nhà họ Cung bọn họ rồi.
Tạ Đông Vân nói vậy có vẻ chỉ sợ chuyện chưa đủ ầm ĩ.

Ông thật sự ghét cay ghét đắng nhà họ Cung.

Tạ Tây Trạch bật cười:
Nhưng dù không chết thì cũng thằng chọt thằng què.

Cung Trầm Dạ thắng thật đấy, cơ mà là thẳng một cách bết bát.
Tạ Đông Vân:
Đúng vậy, cũng tự hộc máu rồi vào viện rồi còn gì.

Thắng thế này cũng chẳng có gì hay, hơn nữa, còn chẳng ra dáng đàn ông.
Hai người trò chuyện một lát, Tạ Tây Trạch mới chuẩn bị về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão.