Chương 1542: Anh cảm thấy bản thân mọc sừng thật rồi


Đôi mắt Lam Đông Chí ầng ậc nước, cô gật đầu:
Được...

Vậy sau này, tôi phải dựa vào bà rồi, bà phải nuôi tôi đấy.

Trong lòng Tạ Tây Trạch nhói lên... 6
Thể này gọi là gì, thế này...
Mạc Ương Ương lại muốn khóc.
Lam Đông Chí nhanh chóng chuyển chủ đề:
Không phải bà bảo mang đồ ăn đến cho tôi sao? Mau cho tôi nếm thử, tôi nhớ tay nghề của bà sắp chết rồi.

Àà, đúng rồi, bà đợi tôi!
Mạc Ương Ương lấy đồ mình mang theo ra, đút cho Lam Đông Chí ăn một ít.
Tạ T8ây Trạch hít sâu một hơi, nhịn xuống.
Mạc Ương Ương nghiêm túc gật đầu:
Ừm, tôi nuôi bà và đứa bé.
Que Cay kéo kéo Tạ Tây Trạ3ch.
Yên tâm, tôi đã có tính toán cả rồi, tôi muốn tự mình báo thù.
Tạ Tây Trạch nhìn ánh mắt của cô ấy, thầm thở dài: Có phải là chỉ hận thôi không, có lẽ chỉ có bản thân cô ấy mới biết được.
Nhưng mà cho dù cô ấy hận hay yêu.
Anh cúi đầu nhìn vào mắt con trai.
Que Cay mỉm cười với anh, nụ cười mang ý an ủi, tựa như đang nói: Bố à, bố nên q9uen đi, đây mới là bắt đầu thôi, sau này còn một quãng thời gian rất dài, rất rất dài nữa.
Sau khi bình tĩnh trở lại, cô nói với Tạ Tây Trạch:
Ngũ Gia, mau nghĩ cách đối phó với Cung Trầm Dạ, em muốn để Lam Đông Chi bước vào nhà chúng ta một cách quang minh chính đại.
Cô nghiến răng, hung dữ nói:
Nếu như...
Thật sự không được thì cứ cho anh ta...

Cô đưa tay kéo một đường ngang cổ.
Lam Đông Chí giữ tay cô lại:
Không cần.
Lam Đông Chí véo cánh tay cô:
Bà đừng có nghĩ linh tinh, tôi chỉ hận anh ta thôi, tôi không muốn hai người dính líu đến mạng người vì tôi.
Là tự mời tình địch về nhà phải không? Mạc Ương Ương ôm lấy bả vai Lam Đông Chí:
Bà khôn5g cần phải sợ Cung Trầm Dạ, có Ngũ Gia ở đây, chắc chắn anh ấy có thể đối phó được với tên đàn ông cặn bã đó.
Tạ Tây Trạch gần như bất lực đáp:
Đúng thế, mọi người không cần lo lắng, chuyện này cứ giao cho tôi là được.
Nói xong, lòng anh lại nhói lên.
Lam Đông Chínhìn Tạ Tây Trạch rồi lại nhìn sang Mạc Ương Ương:
Cảm ơn hai người, là hai người đã cho tôi cuộc sống mới.
Biết bao lần, cô không thể kiên trì nổi nữa thế rồi Mạc Ương Ương và người nhà cô ấy cho cô thêm can đảm.
Điều duy nhất có thể khẳng định được là, Lam Đông Chí và Cung Trầm Dạ, câu chuyện tình yêu có thể gọi là nghiệt ngã này chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!
Bà có dự tính gì? Nếu bà chuẩn bị đi tìm anh ta một mình thì tôi sẽ không đồng ý đâu.
Lam Đông Chí mỉm cười, lắc đầu:
Khó khăn lắm tôi mới thoát ra được, làm sao có chuyện còn muốn trở về chứ? Sợi dây chuyền tôi cho bà, bà còn giữ không?
Mạc Ương Ương gật đầu:
Ừm, tôi vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận.



Bà đã nhìn thấy đồ bên trong sợi dây chuyền đó rồi chứ?
Mạc Ương Ương gật đầu:
Ừm, nhìn thấy rồi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão.