Chương 103: Người đàn ông kiêu ngạo cũng có tình cảm
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 666 chữ
- 2022-02-04 07:10:09
Có lẽ vì quá đói, Tô Cẩn ăn nhanh hơn ngày thường, chỉ hai ba miếng đã giải quyết hơn nửa miếng thịt.
Cô ngước mắt lên thấy ngư8ời đàn ông đang nhìn mình chằm chằm, đôi mắt đen láy sâu thẳm thoáng qua ý cười.
Mùi vị được chứ?
Tô Cẩn cúi đầu tiế3p tục ăn, lẩm bẩm nói:
Miễn cưỡng nuốt trôi.
Người đàn ông nhếch môi, cụp mắt cắt thịt bò. Tô Cẩn ăn mấy miếng lại nhìn sang phía đố9i diện. Động tác của người đàn ông rất tao nhã, từng hành động đều thể hiện rõ khí chất cao quý hơn người. Cô nhìn địa của mình rồi so6 sánh với anh ta, cách mình ăn uống có vẻ hơi thô lỗ.
Lý Bạch và lão Lâm đi theo anh ta.
Tô Cẩn đang xem số tài liệu mà Viên Khả mang đến, cô xem sơ qua một lượt thấy chỉ là lời khai, không có tiến triển mang tính thực chất.
Đội trưởng Tiếu...
Tô Cẩn đứng dậy, cô tìm một bộ hình nộm bằng silicon từ trong ngăn tủ, đặt nằm ngang trên bàn giải phẫu.
Phòng giải phẫu không bao giờ đóng cửa, Tô Cẩn không có thói quen khóa cửa nhưng Viên Khi không dám vào một mình, tình nguyện đứng ngoài chờ.
Tám rưỡi tối, Tô Cẩn xuất hiện đúng giờ, vẫn là áo khoác dài, khẩu trang, găng tay che chắn rất đầy đủ.
Pháp y Tô, chào buổi tối.
Viên Khả cười hì hì chào hỏi, ôm một xấp tài liệu trong tay.
Tô Cẩn lạnh nhạt, chỉ khẽ gật đầu. Viên Khả đi theo cô vào phòng giải phẫu, vừa đi vừa nói:
Pháp y Tô, đây là số tài liệu liên quan đã điều tra được trong hôm nay, tôi sắp xếp thành tài liệu...
Cô đứng dậy quay về phòng ngủ...
Bảy giờ tối, Viên Khả đứng chờ bên ngoài phòng giải phẫu.
Người đàn ông rất kiên nhẫn cắt bò bít tết thành từng miếng nhỏ, Tô Cẩn không nhịn được cau mày.
Không phải anh ta không ăn bò bít tết sao? Cắt cho vui à?
Tôi không ăn bò bít tết...
Dường như nhận ra suy nghĩ của cô, người đàn ông nói:
Trong hành lang có một con mèo hoang, tôi cắt nhỏ rồi cho nó ăn.
Nhưng Tô Cẩn không thèm quan tâm đến điều này, cô ăn miếng thịt cuối cùn5g.
Cô đặt dĩa xuống, nhìn chằm chằm bàn tay người đàn ông, đôi tay kia thon dài, không giống cảnh sát mà giống tay bác sĩ hơn.
Nói xong, người đàn ông đã đứng dậy cầm đĩa đi ra ngoài.
Tô Cẩn yên lặng nhìn chằm chằm bóng lưng anh, không ngờ người đàn ông kiêu ngạo này cũng có tình cảm.
Gọi đội trưởng Tiểu đến đây, tôi có chuyện muốn nói...
Tô Cẩn đi đến trước tủ thay sang áo blouse. Viên Khả hơi ngạc nhiên, vội vàng gật đầu rồi cầm điện thoại liên lạc với Tiểu Dương.
Tiểu Dương đang họp, nghe nói Tô Cần tìm anh ta, biết chắc có manh mối quan trọng, lập tức bỏ lại một đám cấp dưới chạy đến Sở Pháp y.
Pháp y Tô, có phải có phát hiện gì không?
Anh ta vội vàng chạy vào, hơi thở gấp gáp.
Dựa theo phân tích của Đan Thần Huân, cô lặp lại quá trình người chết bị dao đâm một lần.
Tiếu Dương và hai cấp dưới đúng cách bàn giải phẫu hai mét, nghe xong cũng hơi ngơ ngác, mãi mới tỉnh táo lại.
Ý cô là...
Tiểu Dương kịp phản ứng lại trước, anh ta cau mày, ngạc nhiên nhìn con dao ở ngực hình nộm.
Vì muốn bọn họ có thể nhìn một cách trực quan hơn, Tô Cẩn cố ý bôi một lớp gel siêu âm y học lên tay, sau khi cầm chuôi dao lập tức để lại dấu vân tay rõ ràng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.