Chương 147: Nhận ra bộ mặt thật


Sau đám tang, Tần Tinh và mấy cô y tá bị giam giữ đều đến đồn cảnh sát Thành Nam, bọn họ hoa quả bày tỏ sự biết ơn với cảnh sát trong 8tổ trọng án.

Viên Khả cảm thấy Tô Cẩn là người có công lớn nhất, thể là đề nghị đưa một giỏ hoa quả cho cô, những thành viên 3khác đều đồng ý. Đến đêm, Viên Khả cầm một giỏ hoa quả đến Sở Pháp y.

Cô đứng đợi trước cửa phòng giải phẫu nửa tiếng, 8h30, 9Tô Cẩn xuất hiện rất đúng giờ.
Pháp y Tô!
Sau khi vụ án kết thúc, đã một tuần rồi Viên Khả không gặp Tô Cẩn.
Đan Thần Huân thấy rất áy náy, dù sao anh cũng gián tiếp gây ra chuyện này, nhất là lúc phát hiện hoàn cảnh gia đình người đó không khá giả, trong lòng anh càng áy náy hơn. Trước khi đi, anh để lại một tờ chi phiếu cho vợ người đã khuất, người phụ nữ thấy con số trên chi phiếu thì ngạc nhiên che miệng, hoàn toàn ngơ ngác.
Rời khỏi tiểu khu, thỉnh thoảng Tiết Linh Âm lại quay sang nhìn anh, cuối cùng không nhịn được hỏi:
Sếp, anh cho người nhà kia bao nhiêu tiền thế?
Nhìn vẻ mặt người phụ nữ, chắc chắn số tiền kia không nhỏ.
Có nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được mạng sống.
Khuôn mặt điển trai của người đàn ông bình tĩnh, đôi môi mím chặt, giọng nói trầm thấp lạnh lùng. Tiết Linh Âm cau mày:
Việc này không liên quan đến anh, anh cũng đâu muốn xảy ra chuyện này.

Người đàn ông cười lạnh, anh không nói gì, đôi mắt lạnh băng.
Vẫn là chiếc á6o khoác đen rộng rãi, khẩu trang, găng tay che chắn cẩn thận, cô gái bình tĩnh đi đến trước mặt Viên Khả.
Tô Cẩn không lên ti5ếng, chỉ lạnh nhạt nhìn đối phương. Hơi thở lạnh lẽo khiến cánh tay Viên Khả nổi da gà.

Tần Tình mang hoa quả đến, lần này cô có công lao rất lớn trong việc phá án, chúng tôi cảm thấy nên đưa cho cô một phần, chỉ là chút tấm lòng mong cô đừng chê.


Tôi lấy cho Trì Triệt.
Tô Cần nhìn một cái đã nhận ra suy nghĩ của Viện Khả, cô giải thích. Cô chỉ vào cửa, ra hiệu cô ấy cứ đặt xuống là được.
Viên Khả vội vàng chạy tới.

Tôi đặt ở đây nhé, pháp y Tô, ngủ ngon.
Viên Khả vẫy tay với cô rồi vui vẻ rời đi.
Tô Cần nói thản nhiên:
Tôi không ăn hoa quả.

Viên Khả nghẹn họng không trả lời được, cô lúng túng gãi đầu:
Vậy à, vậy... vậy thôi, không làm phiền cô nữa, tôi về trước đây.

Tô Cẩn ngoảnh lại nhìn bả vai cô gái hơi rũ xuống, cả người hiện ra vẻ buồn bã. Hàng lông mày thanh tú giật giật, cô nói:
Để lại đi...
Viên Khả nghe vậy vội vàng quay lại, không giấu được vẻ vui mừng trong mắt:
Nhưng cô...
Không phải cô không ăn à?
Tô Cẩn nhíu mày mở cửa, trước khi bước vào phòng còn nhìn thoáng qua giỏ hoa quả, khóe môi hơi giật giật...
Trong vụ tai nạn xe của Đan Thần Huân, vì không có bằng chứng nên đành phải gác lại.
Xác người tài xế vô tội được đưa đi hỏa táng, sau đó để người nhà mang tro cốt về. Sáng hôm sau, Đan Thần Huân và Tiết Linh Âm đến thăm hỏi nhà người xấu số.
Ngày hôm đó anh cố ý để quản gia thông báo đã tìm được thi thể vì muốn nhìn phản ứng của người nào đó.

Đúng như dự đoán, người đầu tiên ký tên là anh ta.

Đan Nguyên Sâm - chủ của anh, người thân cùng dòng máu lại muốn anh chết đi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.