Chương 154: Vội vã gặp người nào đó?
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 644 chữ
- 2022-02-04 07:11:27
Mặc dù Lâm thị tiếp giáp Đế thành những đường đi không gần, cần tốn hai đến ba tiếng mới về tới nơi.
Hội nghị kết th8úc lúc bốn giờ, bọn họ lập tức xuất phát, lúc sắp về đến Để thành bất chợt gặp cơn mưa to, mưa rơi như trút nước khiến đườn3g cao tốc hỗn loạn. Ở ngã tư trạm thu phí đường cao tốc đã có một hàng xe dài, có lẽ phải chờ khoảng một tiếng mới ra được 9khỏi đường cao tốc.
Hạ Bân một tay cầm điếu thuốc, một tay nắm vô lăng nhìn đoàn xe phía trước không nhúc nhích tí 6nào, dứt khoát tắt máy.
Đan Thần Huân không nói câu nào, ảnh đèn đường ngoài cửa sổ chiếu lên khuôn mặt điển trai, một nửa ngoài sáng một nửa trong tôi phác họa ra đường nét góc cạnh rõ ràng, cứng rắn ngang tàng.
Vẻ mặt Hạ Bân mờ ám, anh ta cười gợi đòn.
Người đàn ông ngồi ở ghế sau mở mắt ra, đôi mắt đen láy, khóe môi nhếch lên đầy lạnh lùng:
Bây giờ cậu đang muốn chết à?
Sếp, đàn ông thích phụ nữ là chuyện bình thường, ngoại trừ tính cách quái gở, lạnh lùng, thật ra pháp y Tô rất xinh đẹp.
Hạ Bân nhìn vào kính chiếu hậu nháy mắt mấy cái, cười hả hê tỏ vẻ
anh đừng phủ nhận
.
Muốn ăn đòn à!
Đan Thần Huân đạp vào lưng ghế.
Ghế lái rung lên bần bật, Hạ Bân nghiêng người về phía trước cười vui vẻ.
Mặc dù sếp không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận, ha ha, xem ra anh ta đoán đúng rồi.
Đừng tưởng anh ta không biết, lần trước sếp trêu pháp y Tô ở bờ sông, còn làm hô hấp nhân tạo cho người ta.
Mấy ngày trước sếp Lê mang tài liệu đến, ứng cử viên bác sĩ pháp y mà Hạ Bân nghĩ tới đầu tiên là Tô Cẩn, nhưng lúc đó không tiện hỏi.
Ngày hôm sau nghe nói đã chọn được người, vừa xem đúng là cô!
Thế nhưng Hạ Bân là người hiểu rất rõ, mặc dù năng lực chuyên môn của pháp y Tô rất xuất sắc nhưng tính tình cô kỳ quái, không làm việc ban ngày, tuyệt đối không phải ứng cử viên tốt nhất.
Nhưng sếp lại cứ chọn cô, chắc chắn là có suy nghĩ riêng.
Anh ta nhìn hàng ghế sau qua kính chiếu hậu, gây tàn thuốc, cười nói:
Sếp, thật ra ngày ma5i về cũng được, đi đường hai tiếng cũng không chậm trễ việc gì.
Đan Thần Huân nhắm mắt dựa vào ghế, nghe vậy hơi nhíu mày nhưng không mở mắt ra.
Hạ Bân càng cười rực rỡ hơn, dò hỏi:
Sếp, có phải anh vội vã về để gặp người nào đó không? Ví dụ như... pháp y Tô?
Hạ Bân cười một hồi rồi dập tàn thuốc ném vào gạt tàn trong xe:
Sếp, tôi nghe nói cô ấy không làm việc vào buổi sáng, là có nguyên nhân gì à?
Đan Thần Huân yên lặng một lát rồi nói:
Cô ấy dị ứng với ánh nắng.
Dị ứng với ánh nắng?
Hạ Bân rất ngạc nhiên, những ánh mắt lại trở nên mờ ám:
Lão đại, anh hiểu cô ấy thật đó!
Lần này, Hạ Bân càng tin tưởng chắc chắn: Sếp có ý với pháp y Tô.
Thấy anh ta cười đến mức khóe miệng sắp kéo đến mang tai, Đan Thần Huân lạnh lùng lườm anh ta, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hạ Bân khá kích động nên vẫn lẩm bẩm không ngừng lại được:
Sếp, pháp y Tô đã dị ứng với ánh nắng không thể đi ra ngoài vào buổi sáng, anh còn đi suốt đêm để làm gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.