Chương 171: Chỉ ngưỡng mộ hai người
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 639 chữ
- 2022-02-04 07:11:28
Đan Thần Huấn uống non nửa chén, trong chén chỉ còn lại một phần ba, lúc Viên Khả đến mời rượu anh lại rót đầy.
Tiểu Viên,8 làm việc cho tốt, tương lai có triển vọng.
Anh cầm cốc lên.
Vị bia đắng chát không hề ngon, Viên Khả vẫn cau mày uống sạch.
Được! Tiểu Viên giỏi lắm!
Cao Sơn quát to, càng đánh giá cao cô đàn em này.
Viên Khả lau môi, dốc cái cốc không xuống ra hiệu mình đã uống sạch.
Đan Thần Huân thấy vậy thì cũng nể mặt một hơi cạn sạch, không thừa lại một giọt nào.
Mọi người cùng huýt sáo, vỗ tay rào rào. Cao Sơn và Doãn Đông Phương muốn rót rượu cho Đan Thần Huân, Hạ Bân lập tức ngăn cản:
Hai anh trai, hôm nay đến đây thôi, sếp đã phá lệ rồi, uống đủ là được, uống đủ là được!
Hai cảnh sát nam không ép buộc nữa, chuyển sang gắp thức ăn cho Đan Thần Huân...
Viên Khả đang nôn trong nhà vệ sinh, thấy Tiết Linh Âm đi vào thì xua tay nói:
Tôi không sao.
Không biết uống thì đừng uống.
Tiết Linh Âm lạnh lùng, nói xong liền đi ra ngoài. Viên Khả nhìn bóng lưng cô gái qua tấm gương, cô nôn thêm mấy lần nữa, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Cô súc miệng, rửa sạch tay, cầm khăn giấy vừa lau miệng vừa rời khỏi nhà vệ sinh.
Bầu không khí trong bữa cơm hòa thuận, mọi người từ xa lạ trở thành quen thuộc, không giấu giếm nhau điều gì, thân thiết như người một nhà.
Bữa tiệc liên hoan kéo dài hơn một tiếng, khoảng tám rưỡi đồ ăn đã được đưa hết lên bàn nhưng mọi người vẫn rất hào hứng tiếp tục trò chuyện,
Sếp, đây là lần đầu ti5ên tôi uống rượu, từ khi chào đời đến nay tôi chỉ ngưỡng mộ hai người là anh và pháp y Tô, đương nhiên tôi cũng kính nể đội trưởng Tiểu!
Cô giơ cốc bia lên, chân thành nói:
Hy vọng sau này có thể đi theo anh học tập thật tốt, anh đừng chê tôi vụng về! Không nói nhiều nữa, tất cả tấm lòng đều ở đây, tôi uống trước rồi nói!
Nói xong, cô ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Viên Khả uống hết nửa chai bia, có lẽ uống hơi vội nên khuôn mặt đỏ bừng nóng hổi.
Ăn được một nửa đã cảm thấy dạ dày khó chịu nhưng cô vẫn cố chịu đựng, lúc này cuối cùng không chịu nổi nữa, dạ dày cuộn trào. Cô che miệng, đứng dậy chạy ra ngoài.
Linh m, đi xem thế nào đi...
Đan Thần Huân ra hiệu,
Tiết Linh Âm gật đầu, đi theo.
Nhà vệ sinh nằm ở ngã rẽ cầu thang phía Tây tầng hai, hướng Đông là một dãy hành lang, hai bên là phòng riêng.
Tận cùng hướng Tây chỉ có một cánh cửa, cánh cửa này quay về hướng Đông, phía bên phải là cửa sổ sát đất, bên trái bày một chiếc đàn tranh cổ xưa, thoạt nhìn đã lâu năm.
Viên Khả nghe vậy vừa lo vừa sợ, cô ngượng ngùng nhìn cốc trà trong tay, t6hế là cầm một chai bia rót đầy cốc.
Tiểu Viên, không uống được thì đừng cố.
Lý Bạch nói.
Cảm ơn sếp.
Viên Khả uống hết chén trà, Hạ Bân ngồ3i bên cạnh vỗ tay nói:
Tiểu Viên, cô có mặt mũi thật đó, sếp của chúng ta rất ít uống rượu, dù uống cũng chỉ uống một chén, cô là9 người đầu tiên khiến anh ấy rót chén thứ hai.
Trước đàn tranh đặt một chiếc ghế mây, trên ghế đặt một cái la bàn bát quái Âm Dương.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.