Chương 187: Tiện đường đón cô


Đan Thần Huân đặt bản khẩu cung xuống, đứng dậy đi ra ngoài.


Sếp, anh đi đâu thế?
Tiết Linh Âm đuổi theo đến cửa.8
Người đàn ông dừng bước, trong chớp mắt đó anh cảm thấy cô vô cùng xa xôi, rõ ràng chỉ cách hai ba mươi mét nhưng lại như cách trăm núi nghìn sông.
Xa đến mức không giữ được...

Đã nói không được đi xe đạp nữa.
Anh không nói gì mà kéo cô xuống xe.

Họ Đan!
Tô Cần nhìn anh chằm chằm.

Anh có mục đích gì?

Nghe được câu nói quen thuộc này, Đan Thần Huân nhướn mày, bật cười:
Tôi có mục đích gì được? Pháp y Tô, đúng lúc tôi đi ngang qua khu Thành Nam, nên thuận đường đón cô đến hiện trường xảy ra vụ án.


Tôi không đạp xe, ngày mai về kiểu gì?

Tôi đưa cô về.
Người đàn ông tiếp tục đi về phía trước.
Tô Cần bước nhanh mấy bước, chặn ở trước mặt anh:
Anh muốn đưa tôi đi làm mỗi ngày?

Tô Cẩn đút tay vào túi áo, im lặng nhìn anh.
Người đàn ông này...
Cô không thích ngồi xe taxi.

Nếu cô muốn.
Người đàn ông cong môi, khuôn mặt điển trai như lóe sáng dưới ánh đèn đường.
Anh nặng nề bước tới, mở cửa ghế phụ.
Tô Cẩn nhìn anh, từ trước đến nay cô luôn chỉ có một mình, kể từ khi người đàn ông này đến nhà cô, dường như thế giới của cô đã trở nên khác lạ.

Họ Đan ở trong nhà cô ấy.
Người đàn ông không nhìn cô, đẩy xe đạp về phía trước. Tô Cẩn nghi ngờ nhìn anh, Đan Thần Huân đi vài bước mới ngoảnh lại:
Để xe đạp ở trong hành lang à?

Nghe vậy, cuối cùng Tổ Cẩn đã hiểu anh muốn làm gì, cô chậm rãi đi tới.
Cô không nói gì nữa.
Đan Thần Huân đi ngang qua bên cạnh cô, anh dừng xe đạp ở trong hàng lang tầng một, ngay chỗ mà ngày thường có hay để. Lúc quay lại, anh thấy Tô Cẩn đứng bên cạnh xe, cô gái đứng ngay dưới ánh đèn đường, bộ quần áo trên người rất nổi bật. Cô yên tĩnh, lạnh lùng như không hợp với thế giới này.
Đan Thần Huân giơ một tay lên, đi thẳng vào thang máy.
Mùa vụ giữa tháng bảy, trời tối rất muộn. Đã sáu g3iờ mà mặt trời còn chưa xuống núi, nhuộm đỏ cả một góc trời. Đan Thần Huân lái xe của mình rời khỏi Tổng cục, khoảng một t9iếng sau đã đến khu Thành Nam. Lúc chiếc Audi A4L màu đen dừng lại ở cửa chính Cẩm Thành Thượng Viện vừa đúng bảy giờ.
Anh đợi vài phút thì thấy một chiếc xe đạp đi ra từ trong căn hộ. Tô Cẩn mặc áo khoác màu đen, đeo khẩu trang và mũ l5ưỡi trai, trên vai đeo túi, cô vừa đạp xe ra khỏi cửa lớn đã thấy một chiếc xe ở đằng trước nháy đèn với mình, sau đó là tiếng còi xe inh ỏi. Cô nhìn kỹ thì thấy người ngồi trên ghế lái là Đan Thần Huân, không nhịn được hơi cau mày. Cô hơi do dự những vẫn đạp xe tới.
Có việc gì?
Cô ngồi trên xe đạp, giẫm một chân xuống đất đứng ở cạnh xe, nghiêng đầu nhìn anh,
Lên xe đi.
Người đàn ông ra hiệu. Tô Cẩn thấy anh xuống xe thì định đạp xe rời đi. Đan Thần Huân đưa một tay giữ đầu xe của cô, khiến cô không đạp đi được.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.