Chương 189: D y thừng và cái thang
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 643 chữ
- 2022-02-04 07:11:54
Ở độ cao thế này, trừ khi dùng thang...
Đan Thần Huân nghĩ đến vấn đề này, nhưng thang vừa bất tiện vừa dễ thu hút sự chú ý của người khác:
Căn 8cứ vào lời khai của nhân viên, ngày nào cũng có người trực trong nhà hàng, hơn nữa còn có nhiều người, muốn né tránh ánh mắt người khác để vận chu3yển xác chết lên đã khó, hơn nữa còn dùng thang...
Có lẽ không phải dùng thang...
Tô Cẩn quay sang:
Anh có dây thừng không?
Chỉ trong chốc lát, Đan Thần Huân đã quay về, anh cầm một sợi dây thừng trong tay, chất liệu giống hệt với 5sợi dây thừng được dùng khi gây án. Tô Cẩn nhận lấy, cô nhắm thẳng vào xà ngang rồi dùng sức ném lên. Những khoảng cách giữa xà ngang và nóc phòng rất hẹp, thử rất nhiều lần vẫn không được.
Cô cau mày nhìn chằm chằm nóc phòng, rốt cuộc hung thủ leo lên kiểu gì?
Đi tìm người hỏi xem sao.
Anh đi ra ngoài, sau một lúc lâu dẫn theo ba nhân viên ở lại trông coi nhà hàng đến đây, gồm hai nam một nữ đều lớn tuổi, đã làm việc ở nhà hàng một thời gian dài.
Trước khi vụ án xảy ra, có ai từng dùng đến thang không?
Đan Thần Huân nhìn bọn họ.
Điều này thì tôi không rõ lắm
Người phụ nữ trung niên lắc đầu, hai người đàn ông cũng tỏ vẻ không biết.
Tô Cẩn không nói gì, ánh mắt nhìn người đàn ông tên A Quý kia. Cô nhận ra từ khi ông ta bước vào căn phòng này đã hơi căng thẳng, không ngừng đảo mắt nhìn quanh có vẻ rất lo lắng.
Ông...
Tô Cẩn chỉ vào ông ta. Sống lưng A Quý lập tức cứng đờ, hình như càng căng thẳng hơn.
Cậu cảnh sát, ông ta từng dùng thang!
Người phụ nữ trung niên chỉ một người đàn ông mập mạp trong số đó.
Đúng vậy, cậu cảnh sát.
Người đàn ông mập thừa nhận:
Hai ngày trước ông chủ Tạ sai tôi đi treo đèn lồng trên hành lang tầng một, tôi đã dùng đến thang, ông ấy cũng biết, còn giúp tôi treo lên.
Ông ta chỉ người đàn ông gầy gò bên cạnh:
A Quý, anh nói xem có đúng không?
Đúng, chúng tôi cùng treo đèn lồng.
Người đàn ông được gọi là A Quý gật đầu.
Còn ai từng dùng thang nữa không?
Tô Cẩn đứng ở chỗ cách ba bốn mét đánh giá ba người.
Hình như ông rất sợ căn phòng này?
Cảnh sát, ở đây có người chết đó, có ai không sợ chứ?
A Quý cãi lại, giọng điệu hơi mất kiên nhẫn.
Tô Cẩn nhếch môi cười lạnh, trên mặt đeo khẩu trang không nhìn rõ cảm xúc.
9Cô chờ một lát.
Người đàn ông nói xong liền đi ra ngoài.
Tô Cẩn ngồi xổm chiếu đèn pin xuống sàn nhà, ngoại trừ một lớp đất đỏ còn sót lạ6i, những chỗ khác rất sạch sẽ.
Đan Thần Huân khoanh tay trước ngực, ngước mắt nhìn chằm chằm xà ngang, một lúc lâu sau mới nói:
Có khả năng hung thủ không xử lý dây thừng và xác chết cùng lúc không?
Ý anh là...
Ánh mắt cô lóe lên:
Hung thủ đã treo sẵn dây thừng từ trước?
Ừm.
Nếu là như thế, dù cầm thang cũng không thu hút sự chú ý của người khác. Tô Cẩn suy nghĩ một lát rồi nhẹ nhàng gật đầu, cũng có khả năng này.
Trả lời tử tế!Đan Thần Huân quát, vẻ mặt rất lạnh lùng.
A Quý mím môi, không chống đối nữa.
Ông phụ trách công việc gì?
Tô Cẩn tiếp tục hỏi ông ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.