Chương 213: Một kiểu yêu chiều đến hư hỏng
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 720 chữ
- 2022-02-06 10:49:50
Trên thế giới này không có người hoàn mỹ, có lẽ cô ta là người tốt với những người có thân phận giống mình, nhưng với những người có thân ph8ận thấp hơn thì chưa chắc.
Chuẩn!
Hạ Bân giơ ngón tay cái lên, đúng là sếp, quá giỏi mà.
Vậy phải làm sao đây?
Viên Khả3 đột nhiên không biết làm thế nào cho phải, đầu óc hỗn độn.
Dù sao cũng là bạn học thân thiết nhiều năm, tâm trạng này cũng rất dễ hiểu.
Đèn xanh sáng lên, Đan Thần Huân tiếp tục lái xe, anh đã thông báo lão Dương đưa Tạ Húc Mỹ về đồn cảnh sát giúp đỡ điều tra.
Bọn họ quay về cục không bao lâu, Tạ Húc Mỹ đã được đưa đến. Lúc đầu, Tạ Húc Mỹ liên tục phủ nhận nhưng lúc Đan Thần Huân nhắc đến việc quay chụp quảng cáo, cô ta đột nhiên không nói gì nữa, đôi mắt đong đầy nước mắt hơi lóe lên.
Hạ Bân, cậu đã nhận thấy điều gì trong danh sách mà giám đốc cung cấp?
9 Đan Thần Huân hỏi. Hạ Bân suy nghĩ:
Tôi chú ý đến việc Tạ Húc Mỹ là người đưa ra ý tưởng quảng cáo, tuy cô ta không đến hiện trường, nhưng6 không có nghĩa là có thể loại bỏ tình nghi!
Không sai, có tiến bộ.
Đan Thần Huân khen ngợi một câu.
Cảm ơn sếp.
Hạ Bân mặt mày hớn hở,5 khó lắm mới nhận được lời khen của sếp.
Các anh nghi ngờ Tạ Húc Mỹ là hung thủ à?
Sắc mặt Viên Khả nghiêm túc, đầu óc càng hỗn loạn hơn:
Không thể nào! Đó là đứa em trai mà cô ấy yêu thương nhất! Cô ấy không phải là hung thủ!
Tiểu Viên, cô là cảnh sát, đừng để tình cảm cá nhân ảnh hưởng đến phán đoán của mình.
Hạ Bân nghiêm túc phân tích:
Cô cẩn thận nghĩ lại xem, cô ta là người lên ý tưởng quảng cáo, là người chỉ định địa điểm quay chụp, đất đỏ phát hiện trong hiện trường vụ án lại đến từ địa điểm quay chụp, đây chắc chắn không phải là trùng hợp!
Tối hôm qua tôi và pháp y Tô đã đến nhà họ Tạ...
Đan Thần Huân kể sơ qua về phát hiện tối qua,
Nói vậy thì Tạ Húc Mỹ đáng nghi nhất.
Hạ Bân càng lúc càng cảm thấy cô ta là hung thủ.
Viên Khả không nói gì nữa, chán nản dựa vào lưng ghế, ngôn ngữ cơ thể nói rõ cô vẫn không tin Tạ Húc Mỹ là hung thủ.
Hạ Bân nói đúng.
Đan Thần Huân cũng nói:
Cô cho rằng Tạ Húc Mỹ đối xử tốt với Tạ Húc Khang sao? Hừ, tôi thấy chưa chắc đâu!
Anh hừ lạnh, đôi mắt lạnh lẽo:
Dùng tiền mua chuộc trường học, giải quyết rắc rối cho cậu ta, ngoài mặt là một chị gái tốt yêu thương em trai nhưng thật ra đang hại cậu ta. Đây là một kiểu dung túng, yêu chiều đến hư hỏng! Cô nghĩ xem, vì sao Tạ Húc Khang không thay đổi mà lại càng nghiêm trọng hơn, hư hỏng hơn?
Viên Khả cắn môi, lông mày cau chặt:
Bởi vì có người giải quyết hậu quả giúp mình, cậu ta cảm thấy không cần gánh trách nhiệm gì hết, vì vậy càng không kiêng dè gì cả?
Rất thông minh, cuối cùng cô đã hiểu ra rồi!
Hạ Bần vỗ vai cô.
Thế nhưng...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Viện Khả cau có:
Điều này vẫn không thể chứng minh Tạ Húc Mỹ là hung thủ!
Trước mắt, cô ta là người đáng nghi nhất.
Đan Thần Huân dừng ở trước đèn đỏ, quay sang nhìn Viên Khả:
Hành động của Tạ Húc Mỹ ở trường học đã nói rõ cô ta có vấn đề, cô ta còn giấu giếm việc mình thích rắn.
Cô ấy thích rằn?
Viên Khả không biết chuyện này, vẻ mặt ngạc nhiên.
A Mỹ, cô giết người thật sao?
Viên Khả nắm chặt cây bút trong tay, giọng nói hơi run rẩy.
Tôi...
Tạ Húc Mỹ cúi đầu, cô ta im lặng, sống lưng căng cứng, bả vai hơi run rẩy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.