Chương 229: Ai là hung thủ? (4)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 531 chữ
- 2022-02-06 10:50:21
Đương nhiên di Trương không biết rõ tình hình, bà ta tưởng không ai biết mối quan hệ giữa bà ta và Tạ Húc Khang.
Hứa Anh lại tức đến mức đổ b8ệnh, cả đêm mất ngủ khiến tinh thần bất an.
Hôm ấy, hai bố con nhà họ Tạ đang quét sơn, bà ta đến phòng ri5êng nhìn chằm chằm cái thang một lúc lâu.
Chờ bọn họ rời đi, Hứa Anh đi tìm dây thử rồi quyết định ra tay.
Đến mùng chín, Tiểu Mỹ tan làm đến nhà hàng, tôi nói với con bé căn phòng kia có mùi dầu quá nồng, muốn nó đi vào xịt chất khử mùi. Tiểu Mỹ cũng không nghĩ nhiều... Nó xịt được một nửa, tôi lấy lý do để nó đi kiểm kê thu nhập trong ngày, sau đó buộc dây thừng lên xà ngang...
Các nhân viên khác đâu? Không ai phát hiện bà vào đó sao?
Hạ Bân đưa ra nghi ngờ.
Hôm đó đóng cửa sớm, tất cả nhân viên đã về nhà. A Quý trực ban cũng ngủ từ sớm, vì có tội và Tiểu Mỹ ở đó nên không có việc gì...
Sau đó thì sao?
Bà ta đi khám, bác sĩ đề nghị bà ta tiếp nhận tư vấn tâm lý, cho rằng bà ta có chứng trầm cảm nó3ng nảy.
Bà ta lại không thèm quan tâm, không chấp nhận bất kỳ cách điều trị nào, sau này bệnh tình càng ngày càng nặng, bà ta không thể khốn9g chế cảm xúc nữa, trở nên lo lắng không yên. Hứa Anh bảo thủ và trọng sĩ diện, bà ta không thể chấp nhận được mối tình chênh lệch tuổi tác này.
Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, bà ta muốn giết người...
Bà ta không thể khống chế được, cũng như việc giết con vậy, căn bản không thể khống chế được!
Một mình bà di chuyển xác sao?
Hạ Bân không ngờ một người phụ nữ yếu đuối gầy gò thế này lại có thể chuyển xác. Dù sao đó cũng là một chàng trai 19 tuổi.
Đã đau khổ như vậy, vì sao còn nhẫn tâm như thế?
Đan Thần Huân nói, ánh mắt lạnh lùng:
Bà thay quần áo sạch sẽ cho cậu ta, để cậu ta chết tử tế...
Dù sao nó cũng là con tôi, tôi hận nó không nghe lời, hận nó làm ra việc mất mặt!
Hứa Anh ôm đầu, đầu óc vang lên ong ong, có giọng nói đang kêu gào
Giết nó! Giết nó!
.
Tối hôm sau tôi gọi Tiểu Khang đến nhà hàng, nhân lúc nó đi lên phòng ngủ tầng ba tôi đã tiêm độc rắn cho nó! Nó đi rất nhanh, gần như không đau khổ...
Nói đến đây, Hứa Anh cắn môi đến bật máu, đôi tay nắm chặt lại, huyệt thái dương gồ lên gân xanh.
Trước kia tôi và Tiểu Mỹ thường xuyên cùng đi tập thể hình, một cái xác 70kg không là gì với tôi...
Vì sao bà lại treo xác lên xà nhà?
Hạ Bân đã suy nghĩ vấn đề này rất lâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.