Chương 274: Vụ án bộ xương (19)


Loại chất keo này như đất dẻo cao su
, sau khi tiếp xúc với không khí sẽ khô trong vòng mười phút, trước khi khô bóp ra hình dáng gì sẽ giữ nguyên hìn8h dạng đó.

()/Đất dẻo cao su: đây là một vật liệu mô hình giống như bột bả được làm từ canxi, dầu hỏa và axit béo.

Căn cứ vào định v3ị ở trên xương sọ, Tô Cẩn đắp từng chất keo lên, sau đó bóp ra hình dáng khuôn mặt.

Là bò bít tết trong nhà hàng cao cấp Jones.
Viên Khả chỉ vào tên nhà hàng trên hộp đồ ăn:
Sếp đi mua về đấy! Pháp y Tô, sếp đối xử với cô tốt thật đấy, hâm mộ quá!

Mắt Tô Cẩn khẽ lay động. Cô vẫn nhớ lần trước họ Đan đã đưa cô đến nhà hàng này, một phần bò bít tết rất đắt.
Cô không nói gì, cúi đầu tiếp tục ăn.
Mây phút trước Đan Thần Huân đã đi ra ngoài mua đồ ăn sáng, trong phòng giải phẫu chỉ còn một mình Tô Cẩn, vô cùng yên tĩnh.
Cô nghe thấy tiếng mưa mới dùng tay lại, ngước mắt nhìn rèm cửa màu đen kéo kín.
Cô nhìn một lúc mới nhớ ra lâu rồi không nghe nhạc, thế là đứng dậy đi đến trước ngăn tủ bật dàn loa.
Trong loa vang lên
Bản giao hưởng số 40 cung Sol thứ
của Mozart, trước kia mỗi lần có giải phẫu ở sở Pháp y Thành Nam sẽ nghe bản nhạc này. Bây giờ thay đổi hoàn cảnh, dường như ngay cả thói quen cũng thay đổi.
Cô ngồi về trước bàn tiếp tục xử lý xương sọ, âm nhạc hòa vào tiếng mưa rơi nhẹ nhàng khiến khoảng thời gian này rất đẹp. Cô thích ngồi một mình, trong mắt trong lòng chỉ có công việc yêu thích, vô cùng tập trung, không bị những chuyện khác làm phiền.

Pháp y Tô, chào buổi sáng!
Không lâu sau, Viên Khả gõ cửa thò đầu vào, cười hì hì chào hỏi.
Công việc này rất tỉ mẩn, rất cần sự kiên nhẫn, một tiến9g chỉ hoàn thành được một vị trí nhỏ. Hơn nữa tốc độ phải nhanh, nếu không bóp xong trong vòng mười phút thì sẽ khô cong, phải bắt đầu lại từ đầu. Vừ6a qua ba giờ sáng, Đan Thần Huân xuất hiện đúng giờ, muốn đưa cô về nhà nhưng Tô Cẩn kiên quyết tăng ca, anh không làm gì được cô, chỉ đành yên lặng5 ngồi bên cạnh.
Chẳng mấy chốc đã đến sáng sớm, bên ngoài đột nhiên đổ mưa, hạt mưa không to mà cứ rơi tí tách tí tách.
Hạt mưa đập vào cửa sổ phát ra tiếng lạch cạch như một bản nhạc nhẹ nhàng chậm rãi.
Viên Khả cầm một hộp đồ ăn, lúc đến gần đã ngửi thấy hương thơm, chắc là bò bít tết.
Sếp bị Đại đội trưởng gọi đi họp, dặn tôi mang bữa sáng đến đây. Cô mau ăn đi, bò bít tết mới được làm đấy.
Viên Khá mở hộp đồ ăn ra, bên trong là một miếng bò bít tết tiêu đen, màu sắc rất hấp dẫn.
Tô Cẩn không ngước mắt lên, bóp xong vị trí ở xương lông mày rồi mới tháo găng tay ra.
Cô cắt bò bít tết rồi cho vào miệng, thịt non mềm, độ lửa vừa đủ, rõ ràng là ngon hơn lần trước.
Đây không phải bò bít tết ở nhà ăn đồn cảnh sát.
Cô ăn miếng thứ hai, nhìn Viên Khả nói.

Pháp y Tô...
Viên Khả ngồi xuống ghế dựa, đặt hai tay lên bàn, nghiêng đầu nhìn cô, đôi mắt chớp chớp:
Cô không cảm thấy sếp đối xử với cô rất đặc biệt sao?


Tô Cẩn vẫn không nói gì.


Tôi chưa từng thấy anh ấy đối xử với ai tốt đến thế, nhất là phụ nữ
Trong lời lẽ của Viên Khả còn có ý khác. Tô Cẩn chỉ chuyên tâm ăn uống, vẻ mặt không hề dao động, cứ như không nghe thấy đối phương nói gì.
Pháp y Tô, cô cảm thấy sếp thế nào?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.