Chương 302: Bố ruột của bộ xương nhỏ


Tô Cẩn viết hai cái tên lên tài liệu:
Đỗ Quyên, Lâm Vĩ... Chỉ cần xác nhận bọn họ có quen biết, còn nữa...


Cô lại vi8ết một cái tên nữa:
Bố của bào thai trong bụng Lý Diệp Tử là ai?



Tiểu Thành đã chắc chắn không phải của anh ta, tô3i nghi ngờ là Lâm Chí Viễn!
Viên Khả đưa ra ý kiến của mình.

Nói cách khác, Lâm Vĩ là bố ruột của thai nhi!
Tô Cẩn đứng dựa vào tường, ánh mắt cô không hề có chút rung động nào.

Chính xác.
Sếp Cổ đóng dấu vào báo cáo, giao cho Đan Thần Huân.
Viên Khả vô cùng ngạc nhiên:
Ôi! Hai bố con cùng thích một cô gái?

Hai tiếng sau, Lâm Vĩ bị đưa đến phòng thẩm vấn đồn cảnh sát.
Đan Thần Huân đi vào phòng thẩm vấn, Hạ Bân ngồi bên cạnh ghi chép, những người khác bao gồm cả Tô Cẩn đều ở trong phòng quan sát bên cạnh.

Căn cứ vào báo cáo xét nghiệm, đã xác nhận anh là bố của thai nhi trong bụng Lý Diệp Tử. Anh Lâm, anh giải thích thế nào?
Đan Thần Huân đẩy báo cáo đến trước mặt anh ta.
Năm mươi phút sau, bọn họ trở lại Tổng cục.
Sếp Cố lập tức so sánh DNA, nhanh chóng đưa ra kết quả.

Độ tương đồng của hai nhóm DNA này lên đến 99%.
Sếp Cố nói với bọn họ. Đ

So sánh DNA là biết ngay.
Tô Cẩn đột nhiên lấy một tà9n thuốc từ trong túi ra.

Cô lấy được từ đầu thế?
Viên Khả hoảng sợ, lại vội vàng nhận lấy cho vào túi vật chứng man6g theo.

Trong văn phòng Lâm Vĩ.
Tô Cẩn cúi đầu nhìn tài liệu.
Vẻ mặt Lâm Vĩ nghiêm nghị, không còn nụ cười như mọi khi nữa, anh ta nhìn chằm chằm bản báo cáo, mãi không nói câu nào.
Thấy anh ta bình tĩnh như thế, Đan Thần Huân đã hiểu:
Anh biết cô ta mang thai, cũng biết đó là con của anh?

Lâm Vĩ nhắm mắt lại thở dài, cuối cùng nói:
Tôi quen biết cô ta trước, ai ngờ cô ta lại đi dụ dỗ bố tôi, lúc bọn họ ở cạnh nhau đã mang thai con tôi rồi.

Đan Thần Huân cười, tốc độ của cô gái này quá5 nhanh, anh cũng không phát hiện cô nhặt được tàn thuốc.

Lâm Vĩ là con trai Lâm Chí Viễn, tổ hợp gen tương tự, nếu bộ xương nhỏ thật sự là máu mủ của Lâm Chí Viễn, chắc có thể phù hợp.
Tô Cần bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Đan Thần Huân giẫm hết chân ga, tăng tốc độ xe.
Đúng trái đạo đức!

Điều này vẫn nằm trong dự kiến.
Đan Thần Huân nhìn Tô Cẩn, vẻ mặt cô gái không quá bất ngờ.
Sau khi rời khỏi phòng xét nghiệm, Đan Thần Huân đi xin lệnh bắt, Viên Khả và nhóm người Hạ Bân đến Thành Đông bắt người.

Sau đó thì sao?



Cô ta đòi tiên tôi, còn uy hiếp tôi, nếu tôi không trả tiền sẽ nói cho bố tôi biết, nói tôi cưỡng hiếp cô ta!
Lâm Vĩ cười lạnh:
Lúc ấy tôi chỉ là một sinh viên đại học nên rất sợ, đã đi vay nặng lãi để đưa cho cô ta, cũng dặn cô ta phá thai...



Hừ, sau đó người phụ nữ này lại lấy một khoản tiền của mẹ tôi, từ đó biến mất không còn tung tích!

Thai nhi trong bụng Lý Diệp Tử đã được tám tháng, chắc là muốn sinh ra.
Hạ Bân nói.


Tôi không rõ nữa...
Lâm Vĩ nghiêm mặt:
Lúc đầu tôi rất nghiêm túc với cô ta, ai ngờ cô ta lại là loại phụ nữ như thế. Bắt đầu từ lúc cô ta uy hiếp tôi, tôi đã không muốn liên quan đến cô ta nữa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.