Chương 313: Mất tích (3)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 662 chữ
- 2022-02-06 10:52:22
Trong lòng Tổ Cẩn rất vui, hai tay vung vẩy thật mạnh cố gắng để bản thân không chìm xuống.
Tiểu Hàng... Tiểu Hàng...
Cô gọi8 to, nhưng bóng thuyền từ từ đi xa, cuối cùng không thấy gì nữa.
Trong chốc lát, tia sáng kia biến mất, chỉ còn lại mình cô..3.
Tiểu Hàng... Tiểu Hàng... Tiểu...
Lòng bàn chân lạnh thấu xương, cô có ngón chân lại, vừa cử động lòng bàn chân đã trượt đi.
Hai chân Tô Cẩn trượt xuống tảng băng, cô ngã xuống đất khiến dây thừng cũng bị kéo xuống theo bên Viên Khả bị siết chặt.
Lúc Kiều An Na đỡ cô đến phòng khách, trước mắt cô đã biến thành màu đen, chưa đi được mấy bước đã ngất đi, hoàn toàn không biết những việc sau đó.
Bây giờ không phải là lúc nói về trách nhiệm.
Tô Cần nói, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Cô phát hiện những bức ảnh kia ở trong căn phòng trên tầng hai, Kiều An Na đã nhận lúc cô không đề phòng dùng gậy bóng chày đập vào đầu cô.
Cảm giác lạnh lẽo truyền đến từ lòng bàn chân, Tô Cẩn cúi đầu thấy mình đang giẫm lên một tảng băng lớn.
Tảng băng vừa dày vừa rộng như một tảng đá, cách mặt đất ba bốn mươi centimet, bốc lên hơi lạnh.
Chẳng biết khẩu trang trên mặt Tô Cẩn đã bị rơi mất từ lúc nào, cô im lặng ngửa đầu nhìn chằm chằm sợi dây thừng trên cổ tay.
Cô giật giật, nhận ra đây là nút thòng lọng, càng cử động càng siết chặt lại.
Khụ khụ.
Viên Khả thở ra, trong mắt vằn tia máu:
Pháp y Tô, đều tại tôi! Tôi không nên uống cốc cà phê đó!
Vừa rồi tỉnh lại, Viên Khả đã nhận ra cốc cà phê kia có vấn đề, chắc chắn đã bị bỏ thuốc.
Tô Cẩn thấy vậy lập tức đứng lên tảng băng.
Cô vừa đứng lên trên, dây thừng trên cổ Viên Khả đã thả lỏng hơn, không bị siết chặt cổ nữa.
Hai tay cô bị dây thừng trói chặt lại, treo lên, dây thừng cũng bị treo trên đèn trần, cùng một sợi dây với Viện Khả.
Một đầu dây thừng trói cô, đầu kia trói Viên Khả, hai người cách nhau bốn năm mét.
Ừ.
Dây thừng bị kéo lên ghìm chặt cổ họng, cảm giác ngạt thở khiển Viên Khá nhón chân lên.
Nhưng cũng không bất kỳ tác dụng nào, dây thừng vẫn bị kéo căng, chẳng mấy chốc đã siết ra một vết đỏ ở trên cổ.
Pháp y Tô! Pháp y Tô!
Cô mơ hồ nghe thấy có người đang gọi cô, giọng nói rất 9lo lắng.
Tô Cẩn giật mình bừng tỉnh, lúc mở mắt ra, cô cảm thấy lòng bàn chân lạnh lẽo. Cảm giác lạnh lẽo này tương tự với tr6ong mơ, lạnh bằng thấu xương.
sức lực của cô gái này không hề yếu, chỉ đánh một gậy đã khiến Tô Cẩn choáng váng, ngất đi ngay tại chỗ.
Sau gáy đau nhói, cô hơi ngoảnh lại mơ hồ thấy vết máu ở sau cổ.
Chiều dài dây thừng được thiết kế rất tốt, rất căng, nếu Viên Khả tiến lên hoặc lùi lại một bước nhỏ, thòng lọng trên cổ sẽ bị kéo căng, ghìm chặt cổ họng cô ấy.
Vì vậy cô ấy không dám động đậy, chỉ liên tục gọi Tô Cẩn.
Pháp y Tô!
Sau khi mở mắt ra, khuôn mặt lo lắng của Viện Khả hiện ra trước mắt.
<5br>
Pháp y Tô? Pháp y Tô!
Thấy cô tỉnh lại, Viên Khả thở phào nhẹ nhõm. Tô Cẩn tỉnh táo lại thì phát hiện Viên Khả bị trói hai tay ở sau lưng, trên cổ cô ấy còn quấn một vòng dây thừng, dây thừng được treo trên đèn trần.
Tô Cẩn nhìn quanh căn phòng này, trong phòng bật một chiếc đèn ố vàng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.