Chương 318: Được người ta bảo vệ như thế...


Cố Viên Khả bị dây thừng siết chặt, treo lên cao đã sắp hấp hối.

Cô cúi đầu, vết máu trên cổ hòa với mồ hôi chảy 8xuống.

Cô gái không nhúc nhích, không thể thấy được lồng ngực đang phập phồng, đôi chân đã biến thành màu tím đen,3 nhìn mà giật mình. Đan Thần Huân lao lên, anh nhìn tình hình dây thừng, sau khi chạy đến trước mặt cô gái, anh khom lưng 9luồn đầu vào giữa hai cánh tay cô.
Đây đây đây... Tình huống này là sao!
Không phải pháp y Tô dị ứng với người khác phải sao? Sao sếp ôm cô ấy lại không có chuyện gì?
Mọi người ngạc nhiên đến ngây người, mãi không kịp phản ứng.
Hai cổ tay bị trói chặt của cô gái chạm vào gáy người đàn ông, hai tay khoác lê6n vai anh, anh đứng thẳng dậy vòng một tay ra sau lưng cô, bế cô lên.
Hai chân Tô Cẩn rời khỏi mặt đất khoảng 30c5m, dây thừng phía bên kia được thả lỏng.

Khụ khụ.
Viên Khả hít thở thật sâu, Lý Bạch và lão Dương vội vàng đi tới cởi dây thừng cho cô.
Hai tay Tô Cẩn vòng quanh cổ người đàn ông, cô kiệt sức, cả người mềm nhũn... Cô chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ tái nhợt đầy mồ hôi lạnh. Cô nhìn thẳng vào mắt người đàn ông, đôi mắt sâu thẳm của anh còn đang vằn cả tơ máu.
Đỗ Quyên..
Cô mở miệng, giọng nói khàn đặc hơi run rẩy:
Thay đổi khuôn mặt.

Đừng nói gì cả.
Giọng người đàn ông cũng khàn đặc, anh dùng một tay đỡ lưng cô, tay kia kéo cô sát vào người mình.
Cơ thể hai người gần như áp sát vào nhau, không có một khe hở.
Những người khác thấy vậy đều choáng váng, ngoại trừ Hạ Bân, cả đám người đều há hốc mồm, thứ nhất là ngạc nhiên khi sếp ôm chặt lấy pháp y Tô, thứ hai là thấy nghi ngờ.
Tiết Linh m đứng ở cửa ra vào, cả người run rẩy, không dám tin nhìn tình cảnh này.
Lúc này, cô đã hoàn toàn hiểu rõ, sếp thích cô gái này!
Hạ Bân!
Đan Thần Huân đột nhiên gọi to:
Đến đây giúp đỡ!
tồ.
Hạ Bân tỉnh táo lại, vội vàng chạy tới.
Đừng chạm vào tay cô ấy!
Anh ta vừa muốn chạm tay vào, Đan Thần Huân khẽ trách mắng một tiếng, đôi mắt đen láy sắc bén. Hạ Bân sợ đến mức rụt tay lại.
Viên Khả đã được cởi trói, thấy tình hình này, cô đẩy Lý Bạch ra bước tới.

Để tôi.
Cô kiễng chân lên, cởi dây thừng trên tay Tô Cẩn.

Bởi vì buộc quá chặt nên tay Tô Cẩn đã bị mài ra vệt máu.

Tô Cẩn đã kiệt sức, Đan Thần Huân không buông cô ra, anh đỡ cô lên lưng, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn phòng tối.

Đám người đứng cạnh cửa tự động tránh ra, sợ hãi nhìn bọn họ rời đi.

Lúc đi lên cầu thang bằng gỗ, Tô Cẩn hơi thở ra.

Cô dựa vào lưng người đàn ông, hai tay đặt trên bả vai anh, cánh tay chết lặng, hai chân mất cảm giác. Cô quay sang nhìn gò má người đàn ông, trông anh đẹp trai lãng tử nhưng lại u ám đến đáng sợ, đôi môi mỏng mím chặt.

Cô có thể cảm nhận được cơn giận và sát khí của anh, khí chất mạnh mẽ, cứng cỏi bao bọc cô ở trong đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.