Chương 401: Ông cụ đã biết
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 744 chữ
- 2022-02-17 04:18:56
Rốt cuộc cô gái kia có gì hấp dẫn? Khiến cậu chủ không tiếc đóng cửa trung tâm? Đan Thần Huân cau mày đóng cửa, quản gia Ấn mỉm cười cung kính đứng ch8ờ ở ngoài.
Mười phút sau, người đàn ông thay quần áo đi ra, áo sơ mi quần tây đơn giản, dáng người thẳng tắp, cao ráo đẹp trai...
Sắc mặt?
Ấn Văn Lương nhướn mày:
Cậu chủ, không phải cậu cũng hiểu rõ tính cách ông cụ sao, từ trước đến nay luôn rất bình tĩnh.
Từ trên xuống dưới nhà họ Đan rất sợ Đan Chẩn Thiên, ông cụ nói năng thận trọng, tính cách vui buồn thất thường, nếu có thể dựa vào sắc mặt để đoán được tâm trạng của ông cụ, mọi người cũng không cần nơm nớp lo sợ như giẫm trên băng mỏng cả ngày.
Tại mắt của nhà họ Đan trải rộng cả nước, đừng nói đến để thành, dù ở những thành phố khác thì ông cụ luôn có thể nắm giữ tin tức trực tiếp, chỉ xem ông cụ có muốn biết hay không thôi. Đan Thần Huân giật khóe môi, sắc mặt lạnh lùng.
Cậu Huân, hình như cậu rất... rất thích cô bé kia?
Không chỉ đưa về nhà mà còn công khai đưa cô gái ấy đi mua sắm, đối xử đặc biệt như vậy, có thể thấy địa vị của cô gái trong lòng cậu chủ.
Cuối cùng Đan Thần Huân đã ngước mắt nhìn và6o kính chiếu hậu.
Ông nội đã biết chuyện này?
Trong khoảng thời gian này, trong cục không ngừng có tin đồn về anh và Tô Cẩn, không ngờ lại truyền đ5ến nhà họ Đan.
Quản gia Ân cười nói:
Trong Để thành này, có chuyện gì giấu được ông cụ?
Trê3n đường về nhà họ Đan, Ấn Văn Lương lái xe, thỉnh thoảng lại nhìn người ngồi ghế sau qua kính chiếu hậu, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Cậu Huân9...
Qua một lúc lâu, cuối cùng quản gia không nhịn được:
Nghe nói cô bé kia là bác sĩ pháp y?
Anh vừa gọi lại, đối phương lập tức nghe máy.
Cậu chủ Đan, bây giờ muốn tìm cậu khó quá! Có bạn gái không cần anh em nữa à?
Lương Tiêu chua xót nói.
Có việc gì?
Đến mức ông chủ nhỏ và cô Tuyết Nhu đều không muốn ở trong nhà, ông Đan cũng từng có suy nghĩ ở riêng, nhưng đáng tiếc con trai trưởng không được phép rời nhà. Đan Thần Huân ngồi dựa vào lưng ghế, một tay đút túi, một tay cầm điện thoại.
Trong hơn một trăm cuộc gọi nhỡ có quản gia, có bà Đan, còn có Lương Tiêu, tên này đã biết thân phận của Tô Cẩn, chắc không phải vì nghe ngóng chuyện hay.
Thế nhưng quản gia nhà họ Đan đã đích thân dặn dò, chắc chắn có thân phận quan trọng. Sau đó ông cụ lại gọi một cuộc điện thoại, biết rõ cô gái kia là bác sĩ pháp y cao cấp ở Tổng cục cảnh sát.
Sắc mặt ông nội thế nào?
Đan Thần Huân không trả lời mà hỏi ông ta.
Phải biết rằng từ trước tới nay cậu chủ chưa từng đến trung tâm thương mại thuộc nhà họ Đan, lần này lại bất chấp việc bị lộ thân phận, chỉ vì đưa một cô gái đi mua điện thoại, có trời mới biết điều này khiến người ta ngạc nhiên đến mức nào.
Sau khi bà chủ nhận được tin tức thì đã vui vẻ thức trắng đêm không ngủ, không muốn làm phiền đến ông chủ. Ông cụ Đan gọi đến trung tâm thương mại hỏi thăm, giám đốc trung tâm thương mại hoảng sợ nói là quản gia Ấn dặn dò, ông ta cũng không biết thân phận của vị khách này.
Không có việc thì không thể tìm cậu à?
Hơn nửa đêm còn tìm tôi? Gần đây bệnh viện rảnh rỗi lắm à?
Anh khoác tay lên cửa, nói mà không thay đổi sắc mặt.
Ai bảo cậu là
thần thám bận rộn nhất chứ không phải lúc trước luôn gọi cho cậu vào nửa đêm sao? Sao nào? Bây giờ buổi sáng không rảnh, đến tối cũng bận? Bạn yêu đương với bạn gái nhỏ ở trên giường à?
Lương Tiêu trêu chọc, trong lời nói đầy vẻ chế nhạo,
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.