Chương 407: Tưởng có bệnh


Anh ta im lặng một lát, đột nhiên nhớ đến:
Suýt nữa quên hỏi cậu, Lương Tử nói cậu có bạn gái, chuyện thế nào thể? Cậu chủ Đan, không phải cậu không 8có hứng thú với phụ nữ sao? Tôi còn tưởng xu hướng giới tính của cậu...


Lăng Thiên Lâm nói đến chữ cuối cùng đã ngồi thẳng người, cảm giác b3uồn bực bị quét sạch, trong lòng rất hưng phấn.


Đan...
Nhưng anh ta còn chưa nói xong, trong loa đã vang lên tiếng tút tút, Đan Thần Huân 9cúp điện thoại.
Sau đó anh rời văn phòng, lái xe ra ngoài...
Đến chiều, ba người Hạ Bân đã chờ được Tần Đông Dương về nhà, lúc tìm ông ta hỏi thăm, người đàn ông luôn đút tay trong túi quần.

Quản lý Tần, chúng tôi phát hiện hung thủ giết chết Lộ Lộ có sáu ngón tay, xin hỏi trong số nhân viên câu lạc bộ có ai có sáu ngón tay không?
Hạ Bân cố tình nói như vậy để quan sát phản ứng của ông ta.
Trong lời nói của anh còn có ý khác nhưng Viên Khả đang có tâm sự nên không để ý, chỉ khẽ
vâng
.

Sếp, còn có một việc nữa, tôi phát hiện...
Trước khi cúp máy, Viên Khả nhớ đến chuyện quan trọng nhất, vội vàng báo cáo với anh.
Sau khi nghe xong, Đan Thần Huân mãi không nói gì.

Gọi điện thoại cũng không nghe, không phải xảy ra chuyện 5rồi chứ?


Đừng nói gở mồm!


Tôi gọi lại thử xem...
Lý Bạch gọi cho Viên Khả nhưng vẫn không có ai nghe máy, thầy Đan Thần Huân đi vào, anh ta hỏi:
Sếp, Viên Khả có gọi cho anh xin nghỉ không?


Tôi gọi điện thoại là muốn xin anh cho nghỉ phép.
Giọng Viên Khi không hào hứng như ngày thường, rõ ràng là thiếu sức sống.

Trong nhà có việc à?
Anh không tiện hỏi nhiều.

Vâng, sếp, tạm thời tôi xin nghỉ ba ngày, xin lỗi, tôi biết vụ án còn chưa phả, trong tổ cần người...
Cô gái nói mấy câu lại khẽ thở dài, giọng nói rất khẽ khàng nhưng Đan Thần Huân vẫn nghe rõ.
Xử lý xong việc riêng đi, cứ giao vụ án cho chúng tôi.
Đan Thần Huân suy nghĩ, vẫn nói một câu:
Gặp chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho bản thân trước, đừng miễn cưỡng, không có chuyện gì không vượt qua được.

Đan Thần Huân lắc đầu:
Sao thế? Cô ấy không đến à?


Vâng, tôi tưởng đã gọi cho anh xin nghỉ, cô ấy không xin nghỉ, dù có việc cũng sẽ thông báo trước, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lý Bạch rất lo lắng.
Cô ấy có chừng mực, mọi người làm việc đi.
Đan Thần Huân ra hiệu, sải bước đi vào văn phòng.
Anh cầm báo cáo khám nghiệm của Tô Cân đi ra, dặn dò cấp dưới để điều tra, lão Dương, Hạ Bân và Lý Bạch lập tức đến nhà họ Tần. Bọn họ định xác nhận xem Tân Đông Dương có sáu ngón tay không, đến nhà họ Tần thì lại không thấy ai ở nhà.
Anh ta lắc đầu gọi lại, đầu bên kia bảo
số điện thoại đang bận
.
Quay về đồn cảnh sát, Đan Thần Huân vừa vào văn ph6òng đã nghe thấy mấy cấp dưới đang thảo luận.

Sao Tiểu Viên chưa đi làm?

Thế là họ đành phải ngồi chờ dưới tiểu khu.
Hơn mười một giờ trưa, cuối cùng Viên Khả đã gọi điện thoại cho Đan Thần Huân.
Sếp, sáng nay tôi đã xác nhận tay của Trình Phương Phương, ngón tay bà ta bình thường.
Giọng cô gái rất khẽ khàng, rất bình tĩnh, không nghe ra dao động tâm trạng.
Đan Thần Huân đáp lời, thể hiện sự quan tâm:
Sao cô không đi làm?

Tần Đông Dương bình tĩnh tự nhiên nhìn anh ta, những tay lại thọc sâu vào trong túi hơn.


Quản lý Tần, chúng tôi có thể xem tay của anh không?
Lão Dương nói thẳng vào vấn đề.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.