Chương 446: Núi băng ngàn năm


Trước kia, mọi người trong trường đều gọi Đan Thần Huân là núi băng ngàn năm, không thích cười lại còn kiệm lời, nhưng chính tính c8ách lạnh lùng như vậy lại hấp dẫn người khác.

Mỗi lần Đan Thần Huân xuất hiện đều gây ra tiếng hú hét của đám con gái.
Đan Thần Huân đang muốn nói thì lúc này một cảnh sát đi vào nhà hàng, anh ta vội vàng đi về phía này.

Đội trưởng Hàn9g.
Anh ta áp sát vào tai Hàng Nhất Phàm báo cáo.

Đã tìm được mục tiêu rồi hả?
Hàng Nhất Phàm đứng dậy, chào hỏi Đan Thầ6n Huân rồi vội vàng rời đi.
Tô Cẩn nhíu mày nhấp một ngụm cà phê, nghe tiếng bàn tán của nhóm người sau lưng thì nói tiếp:
Nghe nói ngài Hawes và cô trợ lý kia có tình cảm riêng, có phải giết người vì tình không?


Ngài Hawes đã hơn 80, người phụ nữ kia nhiều nhất là 40 tuổi, hai người chênh lệch quá nhiều!

Tiếng bàn tán ở bàn bên cạnh dần nhỏ lại rồi không ai nói chuyện nữa, mọi người tập trung ăn cơm.
Ăn được một nửa, bên ngoài đột nhiên có tiếng sấm vang rền, mấy phút sau đã mưa rào tầm tã.
Đan Thần Huân ngồi đối diện cô:
Có lẽ vụ án còn kéo dài một khoảng thời gian nữa, em có muốn về Đế thành không?


Được.
Cô lập tức đồng ý, ở lại đây cũng nhàm chán, chẳng thà về làm việc.

Không thể nào!

Cả nam lẫn nữ ngồi trên bàn đều là nhân viên tham gia huấn luyện, trong số bọn họ có cả bác sĩ pháp y và cả cảnh sát.
Chịu ảnh hưởng của biển cả, tháng tám là mùa mưa ở Hải thị, cứ đến thời gian này là mưa rất nhiều, hơn nữa thường mưa bất chợt khiến người ta không kịp trở tay.
Ăn tối xong, Tô Cần về phòng dọn dẹp vali, một cái balo và một cái vali, sách còn nhiều hơn quần áo.
Đan Thần Huân nhìn theo bóng lưng anh ta rồi khẽ cười: Vẫn vội vàng như thế, không thay đổi ch5út nào...
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Đan Thần Huân quay về phòng, thấy còn sớm nên gõ cửa phòng bên cạnh. Tô Cẩn vẫn chưa ngủ, đang cầm quyển Tuyển tập trinh thám.
Cơn mưa to như trút nước, mưa năm, sáu tiếng vẫn chưa có dấu hiệu tạnh. Mười một giờ khuya, mơ hồ nghe thấy tiếng còi cảnh sát ở bên ngoài, Tô Cẩn đi đến cạnh cửa sổ, vén rèm nhìn ra.
Xe cảnh sát đỗ đầy dưới tầng, ánh đèn màu đỏ xanh lóe sáng, ở dưới tầng có rất nhiều cảnh sát.

Em ăn rồi hả?
Anh đi vào phòng, ngửi mùi hương bít tết thoang thoảng.

Ừm
Tô Cẩn ngồi trên ghế sofa tiếp tục đọc sách.
Nhưng điều đáng tiếc là một cơ hội học tập hiếm có như vậy lại còn xảy ra việc thế này.

Vậy tối mai xuất phát
Anh đứng dậy:
Em nghỉ ngơi sớm đi.

Anh rời khỏi phòng, cả ngày hôm nay bên ngoài rất ồn ào, không ngừng có tiếng còi cảnh sát. Lúc chạng vạng tối xuống tầng ăn cơm còn nghe thấy tiếng bàn tán ầm ĩ ở bàn ăn bên cạnh...

Nghe nói đã bắt được hung thủ!

Nghe thấy tiếng bàn tán của bọn họ, Tổ Cẩn rất ngạc nhiên, cô ngước mắt nhìn Đan Thần Huân:
Anh cảm thấy có khả năng đó không?


Điều tra coi trọng chứng cứ, nếu chứng cứ vô cùng xác thực thì tất cả đều có khả năng
Anh không đánh giá quá nhiều.

Là ai?


Hình như là ngài Hawes!

Đáng ngạc nhiên lắm à, chàng trai 20 tuổi còn cưới bà cụ hơn 60 tuổi đấy, xã hội thời nay không thiếu cái lạ


... Chậc chậc, buổi tọa đàm đang tốt đẹp lại xảy ra vụ án giết người, đúng là xui xẻo


Mọi người định thế nào? ở lại chờ thông báo hay quay về?


Ngày mai sẽ quay về, người giảng chính đã xảy ra chuyện chắc chắn không xử lý ngay được, ở lại chỉ lãng phí thời gian. Tháng sau tôi sẽ thi thử, phải trở về chuẩn bị..


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.