Chương 549: Hôm nay không diễn kịch sao?


Cánh tay Lăng Thiên Lâm run rẩy, sau khi châm lửa thuốc lá xong lại dựa vào lưng ghế sofa hút từng hơi một.

Chẳng mấy chố8c đã hút hết một điếu thuốc.

Không cho cậu chạm vào sao?
Đan Thần Huân đặt bật lửa xuống.

Không, trước đó tôi nắm tay cô ấy, cô ấy không hề từ chối, lúc tâm trạng tốt còn chủ động nắm tay tôi.
Anh ta không biết cô làm sao, lúc ấy hai người còn nhỏ, mới là học sinh cấp ba nên anh ta không nghĩ quá nhiều.

Nếu nói cô ấy có gì khác thường.
Sau khi cảm xúc bình tĩnh lại, Lăng Thiên Lâm nói:
Trướ3c khi cô ấy đi một tháng thì có vẻ mất hồn mất vía, mỗi lần tôi chạm vào cô ấy, cô ấy đều vội vàng tránh đi.

Anh ta nhớ9 rằng khoảng thời gian đó Hứa Lê còn không cho anh ta chạm vào tay.
Không ngờ mới ba ngày, cô đã...

Cậu biết cô ta từng gặp ai không?

Đan Thần Huân im lặng suy nghĩ một lát:
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chắc chỉ có bố mẹ cô ta biết.

Đột nhiên di dân như vậy, chắc chắn phải có lý do.
Chắc là tên Lương Tiêu kia đi thông báo khắp nơi.
Có thể được cậu chủ Đan coi trọng, tôi phải đi gặp cô gái này một lần!
Hàng lông mày của Lăng Thiên Lâm hơi giãn ra, cuối cùng đã mỉm cười.

Cậu gặp rồi đấy.


Gặp rồi? Ồ, là người ban nãy... Trước khi rời khỏi nhà thể thao, hình như anh ta có gặp một cô gái rất nhỏ gầy, thoạt nhìn như trẻ vị thành niên:
Bây giờ cô ấy đang ở đâu?


Không rõ lắm, tám năm không gặp, mọi người đều trở nên xa lạ, tôi không thể nghe ngóng chuyện riêng của cô ấy
Lăng Thiên Lâm nhả ra một vòng khói, ngón tay xoa lông mày, trong lòng kìm nén đã sắp nổ tung rồi.

Nếu khó chịu hãy uống một ít rượu, sau đó ngủ một giấc thật ngon
Đan Thần Huân đứng dậy vỗ vai anh ta:
Tôi đi trước, có vấn đề gì sẽ thông báo cho cậu

Anh ta không để ý lắm vì Hứa Lê luôn xấu hổ, mỗi lần6 nắm tay đều nhăn nhó. trong mắt anh ta, cô là cô gái tốt giữ mình trong sạch, anh ta quý trọng cô.
Bây giờ nhớ lại, hìn5h như cũng không phải như thế, cô rất ngại việc người khác chạm vào người cô...
Lăng Thiên Lâm hút hết một điếu thuốc lại châm một điều nữa, nheo mắt nhìn cửa sổ sát đất.

Vì sao lần này cô ta lại quay về?
Đan Thần Huân dựa vào ghế sofa, nhìn vẻ mặt chán nản của anh ta.
Lăng Thiên Lâm gật đầu, chờ Đan Thần Huân đi ra ngoài mấy bước, anh ta đột nhiên nói:
Nghe nói cậu đang hẹn hò?

Đan Thần Huân dừng bước, ngoảnh lại, đôi môi mỏng hơi cong lên:
Cậu nắm bắt tin tức nhanh đấy


Cô ấy không nói, lúc đến sân bay mới gọi cho tôi.
Lúc ấy Lăng Thiên Lâm đang họp, nghe được giọng cô thì vừa kích động vừa vui mừng, bỏ lại một đám người trong hội đồng quản trị, tự lái xe đến sân bay đón cô:
Cô ấy nói về bàn chuyện làm ăn, nếu thành công sẽ không đi nữa

Nhà họ Hứa đã bán nhà từ lâu, cô muốn ở khách sạn, Lăng Thiên Lâm lại không chịu, muốn cô ở lại nhà mình.
Lăng Thiên Lâm đứng dậy đi ra ngoài, vừa rồi anh ta nhìn không rõ, nhất định phải nhìn kỹ càng xem cô gái có thể thu phục núi băng Đan là thần thánh phương nào?

Anh ta đi rất nhanh, Đan Thần Huân chưa kịp đuổi theo, anh ta đã đi đến cửa chính.
Đừng nhúc nhích!
Viên Khả thấy anh ta đi tới thì ngăn cản anh ta:
Đừng đến gần đây!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.