Chương 560: Thích kiểu này?



Ừm
Ánh mắt sắc bén của Đan Thần Huân nhìn thoáng qua hai cô gái khiến bọn họ không dám gây chuyện.

Hai người này rất t8rẻ tuổi, chỉ khoảng hơn 20, nghe nói anh thích kiểu lớn tuổi lập tức biết điều rời đi.
Khẩu vị của cậu đặc biệt thật.
Nữ quản3 lý cười nịnh nọt:
Cậu thích bao nhiêu tuổi? 30? 40? Tôi thế nào? Cậu đẹp trai như vậy, tôi không ngại rời núi một lần đầu.
<9br>
Nói xong, chị ta muốn đưa tay tới.

Đan Thần Huân trợn mắt một cái, người phụ nữ rụt tay về.
Cô gái búi tóc cao, bước đi ung dung tao nhã, lớp trang điểm nhẹ nhàng, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất cực tốt, hoàn toàn không hợp với nơi này.
Lúc thấy Đan Thần Huân, đôi mắt cô gái sáng ngời, cô ta đi đến trước mặt anh.

Tên anh là gì?
Giọng cô ta dịu dàng dễ nghe như chim hoàng anh.

Còn có tên là Rose
Đan Thần Huân nhớ bức ảnh của Hứa Lê trong tâm quảng cáo kia, chắc là nghệ danh của cô ta.

Rose? Chỗ chúng tôi có rất nhiều người dùng cái tên này, không biết anh muốn tìm ai?
Cô gái ra hiệu:
Anh trai, lên trên tầng rồi nói chuyện chứ?

Đan Thần Huân im lặng lấy một xấp tiền mặt từ trong ví ra:
Chỗ này có đủ đưa cô ra ngoài không?
Cô gái nhìn lướt qua xấp tiền dày, ước tính cũng hơn mười ngàn:
Dư rồi, anh chờ tôi một lát, tôi đi lấy túi

Nói xong, cô ta đi lên tầng.
Khoảng năm phút sau, cô gái cầm ví da đi xuống, theo Đan Thần Huân rời khỏi quán bar.

Ôi chao, nam thần đó, may mắn lắm đấy, Yến Tử
Mấy cô bảo vệ kia huýt sáo về phía bọn họ, ánh mắt nhìn Đan Thần Huân như sói như hổ, như muốn nuốt anh vào trong bụng.

Khoảng 30, 6giỏi ăn nói
Đan Thần Huân đã lựa chọn mục tiêu.

Được, cứ để tối
Chị ta vỗ ngực, gọi lên trên tầng:
Yến Tử, có khách5

Chỉ vài phút sau, một cô gái trẻ đi xuống. Cô gái mặc một cái váy dài màu đỏ giống kiểu lễ phục dạ hội, lộ ra cánh tay trắng nõn.
Đan Thần Huân không trả lời mà hỏi:
Cô làm việc ở đây mấy năm rồi?


Ừm... Gần mười năm rồi, từ lúc khai trương đã làm ở đây
Cô gái đánh giá khuôn mặt anh, nơi này có rất nhiều khách khứa đến rồi đi, đây là lần đầu tiên có người đẹp trai lại đầy khí chất như thế này.
Cô có biết Hứa Lê không?


Hứa Lê?
Cô gái lắc đầu:
Làm nghề của chúng tôi không dùng tên thật đâu.

Đan Thần Huân không dẫn cô ta đến bãi đỗ xe mà đưa cô ta đi vào hẻm nhỏ bên cạnh.


Anh trai, anh thích kiểu này à?
Cô gái mím đôi môi đỏ mọng, tưởng anh thích chơi dã chiến, còn chưa nói hết câu đã thấy anh lấy thẻ cảnh sát ra.


Cảnh... cảnh sát!
Nụ cười trên mặt lập tức biến mất, cô ta sợ hãi:
Cảnh sát, tôi không biết gì hết, anh đừng hỏi tôi, tôi trả lại tiền cho anh!


Yến Tử tưởng anh là tổ càn quét mại dâm, lập tức lấy tiền ra.


Tôi hỏi cô mấy vấn đề, trả lời xong là cô có thể đi
Đan Thần Huân cất thẻ cảnh sát đi, ánh mắt nhìn thoáng qua bóng dáng gầy yếu đi đến đầu hẻm.

Tô Cẩn chậm rãi đến gần, bình tĩnh đánh giá cô gái kia từ đầu đến chân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.