Chương 562: Giống nhau như đúc


Bác gái cầm ảnh, đeo kính lão nhìn mãi:
Hình như cô ta làm việc ở quán bar, ban ngày ở nhà, buổi tối ra ngoài, cũng có ngư8ời nói cô ta là gái ngành, dù sao cũng là cô gái không đứng đắn



Trong nhà cô ta có ai khác không?
Đan Thần Huân3 hỏi.
Tô Cẩn suy nghĩ một lát, lập tức nói:
Có thể điều tra tin tức về Hạ Hồng trong hệ thống hộ tịch không?


Liên lạc với cảnh sát địa phương thành phố Lâm, chắc sẽ tìm được
Đan Thần Huân lấy điện thoại ra, anh gọi cho Hạ Bân, dặn anh ta liên lạc với cảnh sát thành phố Lâm...

Không, lúc thanh lý hợp đồng phải trả lại cho khách thuê nhà mà


Bà có nhở địa chỉ của cô ta ở thành phố Lâm không?


Bà chắc chắn là thành phố Lâm sao?

Lúc thuê nhà phải ký hợp đồng, địa chỉ trên bản sao thẻ căn cước của cô ta là thành phố Lâm
Chủ nhà cảm thấy cô gái này không đứng đắn, sợ cô ta gây chuyện nên rất chú ý đến cô ta, đến bây giờ vẫn nhớ rõ.

Bà còn giữ bản sao đó không?
Tô Cần hỏi.

Chỉ có một mình cô ta, à không.
Bà ta lắc đầu:
Có một lần tôi đến thu tiền thuê nhà, cô ta nói tình hình 9kinh tế eo hẹp xin chậm lại mấy ngày, VÌ em trai đang học ở nước ngoài. Tôi chưa từng thấy những người thân khác, cũng khô6ng nghe cô ta nhắc đến


Cô ta thật sự có em trai sao?
Tô Cẩn khẽ hỏi Đan Thần Huân.

Không nhớ lắm, đã nhiều năm vậy rồi, có ai nhớ được chuyện này chứ?

Đan Thần Huân:
Cô ta có người yêu không?

Trên đường về đồn cảnh sát, hai người thảo luận về chuyện này, đều có nghi ngờ rất lớn với Hạ Hồng.

Nếu thẻ căn cước là thật, Hạ Hồng và Hứa Lê không phải là một người
Đan Thần Huân nhìn đèn xanh đèn đỏ ở phía trước, nghiêng người nhìn cô nói.

Vậy tại sao hai người họ lại giống nhau như đúc?
Có người tương tự nhau nhưng tuyệt đối không thể giống nhau đến vậy, trừ khi:
Hứa Lê là con gái một sao? Thật sự không có chị em? Hoặc là song sinh?


Không có
Căn cứ vào tư liệu điều tra, nhà họ Hứa chỉ có một đứa con gái là Hứa Lê.

Hình như tên là Hạ Hồng.

Tô Cần nhìn Đan Thận Huân, Đan Thần Huấn lại hỏi một vài vấn đề, sau đó ra về.

Lúc cô ta thuê phòng khoảng bao tuổi?
Đan Thần Huân lại hỏi.
Còn rất trẻ, chưa đến 20... Ồ, hình như còn vị thành niên!
Bác gái đột nhiên nhớ ra:
Lúc đó tôi không muốn cho cô ta thuê. Hai người nghĩ xem, một đứa trẻ vị thành niên lại không có người giám hộ, tối đâu dám để cô ta ở? Nhưng nhìn cô ta quá đáng thương, coi như làm từ thiện.


Tên thật của cô ta là gì?


Lát nữa sẽ để người5 đi điều tra
Anh khẽ nói một câu rồi lại hỏi chủ nhà:
Cô ta thuê bao lâu?


Hai ba năm gì đó
Chủ nhà không nhớ thời gian cụ thể:
Cô ta không phải người Để Thành, hình như đến từ thành phố Lâm, lúc mới tới ăn mặc quê mùa lắm. Hơn một năm sau mới biển thành dáng vẻ này, nhưng vẫn rất tiết kiệm, một mình nuôi em trai ăn học, cũng coi như một người chị tốt.


Bạn trai?
Chủ nhà lắc đầu:
Chưa từng thấy, loại con gái như cô ta còn có người thích à?

Giọng điệu bác gái đầy sự kỳ thị.
Bọn họ vừa trở lại đồn cảnh sát, Hạ Bân đã gọi điện thoại về.


Sếp, bên thành phố Lâm trả lời, hộ tịch của Hạ Hồng đã bị tiêu hủy, xác nhận đã chết vào tám năm trước

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.