Chương 159: Vương phi đã thật sự trở về
-
Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm
- Mai Mai Tang
- 1484 chữ
- 2022-02-04 07:30:55
Hắn bây giờ cũng không kịp thu hồi sát chiêu đã đánh tới Lạc Vân, mũi kiếm lệch qua một bên, không kịp để cản chiêu này của Tử Nguyệt.
- S8oạt!
Nhát kiếm Tinh huyền không sát đâm vào ngực của Hiên Viên Quy Minh. Trong thời khắc mà kiếm đâm tới tim hắn, trong mắt hắn là sự bất3 ngờ. Mắt hắn trợn trắng lên như muốn nhìn rõ ràng người giết hắn là ai, xác định xem làm sao nàng có thể giết được mình...
Trong chớp mắ9t, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống, rơi vào trong dòng nước lũ mang màu hồng nhạt.
- Ám Phong!
- Thuộc hạ cứu giá chậm trễ! Chủ nhân thứ tội!
- Ừ, được, mọi chuyện đều nghe theo nàng.
Tô Lạc Vân đáp.
- Lạc Vân! Huynh làm sao vậy?
Trong mắt Tử Nguyệt lộ ra sự lạnh lẽo.
Vậy mà Tử Nguyệt lại quên mất hắn là Khí Linh giả của Tòa thánh Hắc Ám! Thuật pháp của Tòa thánh Hắc Ám rất xảo trá, Hạo Thần đã từng nhắc nhở nàng rồi!
Tinh thần và lý trí của Lạc Vân khôi phục lại như cũ, y liều mạng kêu lên:
- Nếu Túc Phi và Hạo Thần đều còn sống thì tốt biết bao. Tiên Cúc đi rồi, Lạc Vân, huynh vẫn còn muốn đến Khương gia ở nước Thanh Long nữa sao?
- Không đi, ta chỉ muốn ở bên cạnh để bảo vệ nàng.
- Tử Nguyệt! Chạy đi! Chạy! A!
Tử Nguyệt quay đầu lại thì thấy Tô Lạc Vân giúp nàng ngăn cản Ám Phong, nàng căm ghét sự bất lực của bản thân, trơ mắt nhìn y đau khổ gào thét nhưng mà nàng cũng chỉ có thể chạy trốn, càng chạy càng nhanh!
Y dùng sức bóp cổ nàng, càng lúc càng mạnh hơn, cười nói một cách kì quái:
- Lâu Tử Nguyệt! Sao ngươi nỡ giết ta chứ? Ta là bằng hữu của ngươi mà!
- Lạc Vân! Huynh tỉnh lại đi! Ta là Tử Nguyệt! Huynh nhìn kĩ ta đi!
- Tử Nguyệt? Nàng đi đi! Đi mau!
- Không!
Giọng nói của Lạc Vân truyền đến. Một chiêu Thủy phá vạn vật đánh tới Ám Phong.
Lạc Vân lại đánh ra một chiêu để ngăn cản Ám Phong.
- Buông ra! Ngươi bỏ ta ra!
Tử Nguyệt đánh ra một luồng chân khí, chặn lại dư âm của6 Tinh huyền không sát, nàng nắm chặt cánh tay của Lạc Vân, la lớn:
- Lạc Vân! Huynh không sao chứ?
- Nguyệt... Tử Nguyệt! Nàng mau giết ta! Nhanh lên!
- Lạc Vân! Không! Không được! Ta không thể giết huynh!
- Không! Không! Lạc Vân, không thể!
Nàng đã trơ mắt nhìn Hạo Thần rời đi, Túc Phi vì nàng mà chết. Chuyện này, nàng tuyệt đối không cho phép xảy ra lần nữa!
- Chưa chết được đâu! Nàng lu5i lại đi!
Tô Lạc Vân rung động cực mạnh. Nhân lúc Hiên Viên Quy Minh miễn cưỡng chống đỡ lực phản chấn mà lui lại, y muốn thừa thắng xông lên, sử dụng chiêu mà lúc bị đánh tới đường cùng mà ngộ ra:
Y bá đạo hung hăng ôm chặt nàng giống như muốn biến nàng thành máu thịt của mình. Y đã mất đi một người phụ nữ, y không thể mất nàng nữa, giữa bọn họ cũng không còn gì ngăn cản. Nhưng lúc này Tử Nguyệt lại không nói gì.
- Lạc Vân, chờ nước rút, chúng ta lấy lại Thất Nguyệt Minh Châu rồi về nhà đi.
- Lúc nãy cảm ơn nàng.
Trên người y toàn là máu, Tử Nguyệt khoác một cái áo toàn máu, ngửi được mùi thuốc và mùi máu tanh trên người y, cảm xúc lẫn lộn:
- Lạc Vân của ngươi đã bị ta chiếm lấy rồi!
- Lạc Vân! Huynh mau tỉnh lại! Đừng để cho tên này đoạt xá!
Ánh mắt Tô Lạc Vân thay đổi, vẻ mặt y méo mó cực kì. Nhân lúc Tử Nguyệt không phòng bị, y đột nhiên đưa tay bóp cổ nàng.
- Ha ha ha ha! Không ngờ đúng không? Ta còn sống! Ngươi chết đi!
- Ặc...
Máu dồn lên não, Tử Nguyệt bị bóp cổ đến mức không thở nổi, cảm giác nguy hiểm mà trước nay chưa từng cảm nhận giờ lại dâng lên trong lòng.
Tay run rẩy, giằng co, buông ra...
Tử Nguyệt mờ mịt luống cuống. Trong nháy mắt, sắc mặt nàng chuyển thành vẻ nghiêm túc, hai tay tụ khí, muốn đánh ngất hắn nhưng còn chưa kịp ra tay thì ở bên cạnh xuất hiện một bàn tay tung chiêu đánh nàng bay ra ngoài.
Ám Phong cũng không dám đánh y quá nặng tay, cũng chỉ có thể mở mắt nhìn kẻ thù là Lâu Tử Nguyệt chạy mất.
- Lâu Tử Nguyệt, ngươi trốn được hôm nay cũng không trốn được ngày mai! Kiếm Tinh Khuyết chắc chắn thuộc về bản tôn!
Tạm thời nàng còn chưa quên được Hạo Thần. Một người đàn ông vì nàng mà làm tất cả, nàng không quên được chàng. Nhưng mà tình hình hiện tại của Lạc Vân rất bất ổn, rất giống với những gì Kiêu Dạ từng nói, giai đoạn đầu của nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma (1). Thất Nguyệt Minh Châu là vật tốt nhưng những thứ càng mạnh thì càng giống như con dao hai lưỡi. Tốt nhất là nàng vẫn nên chú ý một chút.
(1) Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma: một ý nghĩ thành Phật, một suy nghĩ thành ma. Một câu trong nhà phật, mọi chuyện trên đời đều từ suy nghĩ của người mà ra.
- Nộ Ba Cuồng Đào!
Trong phút chốc, sấm sét liên hồi, nước biển như bị đổ ào xuống. Một đợt sóng lớn lập tức ập tới. Nhìn thấy Hiên Viên Quy Minh bị cuốn vào trong đợt sóng lớn đó, sự lo lắng trong lòng Tử Nguyệt cũng đã giảm bớt. Cho dù lần này hắn không chết cũng không còn khả năng để giết bọn họ được. Một chiêu Tinh huyền không sát nằm trong thức thứ sáu của Kinh thiên quyết. Sau khi sư huynh của nàng luyện tới thức thứ tám, sư phụ lập tức để huynh ấy xuất sư. Có thể thấy được một chiêu này lợi hại tới mức nào.
- Rõ!
Ám Phong nhìn thấy Tử Nguyệt bèn nở nụ cười tà ác, lần trước nàng ta đã đánh mình đến gần như mất nửa cái mạng, hôm nay thù mới hận cũ đều tính chung một lần!
- Người nàng lạnh quá.
Giọng nói của Tô Lạc Vân vang lên bên tai của nàng, trên mặt là sự lo lắng. Y vội vàng cởi áo của mình, khoác lên trên người Tử Nguyệt.
Cánh tay Lạc Vân run run, cố gắng thu lại sức lực của mình, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, y hô lớn:
- Giết ta đi!
- Chạy đi đâu!
- Chạy đi! Chạy mau! Thủy long quyết!
Sau khi nước rút, trên tế đàn còn một chút màu hồng nhạt, thi thể của Hiên Viên Quy Minh nằm yên lặng ở đó. Tô Lạc Vân cúi người lục tìm một lúc cũng tìm được Thất Nguyệt Minh Châu. Nhưng mà đúng lúc này, một vệt sáng bắn ra từ trong cơ thể của Hiên Viên Quy Minh, tiến vào trong người Lạc Vân.
Chuyện này xảy ra quá nhanh, Tử Nguyệt không kịp ngăn cản. Ngay lúc đó, Tử Nguyệt như ngừng thở, cực kì căng thẳng.
Chân khí của nàng... đã trở lại rồi. Thật tốt.
Gió đang gào thét, mưa rơi không ngừng, đập vào người đau đớn.
- Tử Nguyệt! Đi mau! Nhân lúc ta còn có ý thức! Nàng đi mau đi! Nếu không ta sẽ giết nàng đó!
Tử Nguyệt lập tức xác định thực lực hai bên. Lúc này Ám Phong đã thăng cấp tới Huyễn tông. Một mình nàng không thể đánh lại cả hai người. Nàng nhìn Tô Lạc Vân và linh hồn trong cơ thể y đang giao chiến với nhau. Nàng vừa không thể giết y, lại cũng không thể để bản thân bị giết. Cho nên nàng chỉ có thể chạy trốn! Đây là lần đầu tiên nàng phải chạy trốn, nàng thề, nàng phải mạnh hơn nữa! Nàng muốn tìm lại Lạc Vân!
- Ta phải giết ngươi! Ngươi khiến ta biến thành như vậy! Ta phải giết ngươi mới giải được mối hận trong lòng!
Là Hiên Viên Quy Minh đang ở trong thân thể của Lạc Vân nói.
Lời nói lạnh lẽo từ miệng của Lạc Vân phát ra:
- Bắt lấy ả ta!
Đến khi nàng cưỡi lên ngựa, chạy trở về thành thì đã là đêm tối yên tĩnh rồi.
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, khiến cho suy nghĩ của nàng lung tung hỗn loạn. Nàng không muốn về cung. Trời đất bao la, nơi nào mới là nhà của nàng?
Thần vương phủ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.