Chương 82: Lại một người nữa bị nàng đội nón xanh
-
Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm
- Mai Mai Tang
- 1376 chữ
- 2022-02-04 07:29:00
Tô Lạc Vân cũng thấy sợ, mồ hôi lạnh cứ đổ xuống, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại:
- Bỏ dao xuống đi, làm mình bị thương thì sao? Nếu nàn8g có mệnh hệ gì, ông nội nàng trở về không thấy nàng, nàng muốn người đầu bạc tiễn người đầu xanh sao?
Như là đâm vào chỗ đau của nàng, Lâu 3Tử Nguyệt nghẹn ngào, ngược lại càng kích động, đoản kiếm trong tay rạch một đường nhỏ, máu chảy ra:
Hắn nói:
- Trong lòng nàng ấy không có ta.
Hiểu rồi, quả nhiên là một thanh niên thất tình, ông lão thầm nghĩ nhanh chóng về nhà gặp vợ mình, vì vậy khuyên bảo:
Quán rượu Phong Hương, đây là xó xỉnh vắng vẻ nhất thành, không có người mấy, chỉ có một sạp nhỏ ở cuối hẻm, ông chủ là một ông lão thật thà, ông mặc y phục làm bằng vải thô giặt đến bạc màu, ngón tay đầy vết chai đang nhóm lửa, ủ nóng một bầu rượi, bưng tới cho vị khách quan duy nhất.
- Cũng giờ Tý rồi, tiệm nhỏ sắp đóng cửa.
Sâu rượi chỉ vùi đầu uống rượu, lấy ra một xấp ngân phiếu, phiền não nói:
- Đủ chưa?
Ông lão trợn tròn mắt, cả đời ông cũng chưa nhìn thấy nhiều tiền như thế, món tiền này, có thể mua được mười cửa hàng nữa, ngược lại cũng thành thật, chỉ lấy một tờ, chỗ còn lại để lại bàn:
- Tiểu tử, ngươi còn trẻ mà uống nhiều vậy sao? Có tâm sự?
Hồi lâu sau, mọi người mới nhận ra chuyện gì vừa xảy ra.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, bọn họ lại tỏ ra ngạc nhiên!
Tô Lạc Vân cũng có thể làm được, nhưng hắn sợ Lâu Tử Nguyệt không cẩn thận cứa một nhát dao làm mình bị thương, vậy nên mới sợ đông sợ tây, nhưng Úc Kim Ca chỉ là người nàng mới gặp mặt, quan hệ của hai người chưa thân thiết tới mức hắn cũng không chen vào được sao?
Người sau sừng sờ, bỗng tràn đầy niềm vui, nàng, Lâu Tử Nguyệt quen thuộc đã trở về rồi…
Lâu Tử Nguyệt cứ như vậy trước mặt vị hôn phu Thần Vương điện hạ, trước mặt đám tiểu quan rình xem kịch hay, trước mặt hai mỹ nam Tô Lạc Vân và Úc Kim Ca, đường hoàng bước vào Văn Âm Các, hơn nữa còn kéo tay Cố Minh Âm, không chịu buông ra, nắm chặt tay hắn.
Mười ngày trước, Thần Vương với Vương phi còn thân mật ân ái!
Như vậy rõ ràng là tát vào mặt Thần Vương, bọn họ cũng biết ý đến xem Thần Vương, nhưng Thần Vương không nói gì, sau khi lạnh lùng hừ một tiếng liền quay người đi.
Có lẽ là Thần Vương không nhìn thấy? Vậy nên mới không nổi cáu?
Có lẽ hắn biết rồi, cũng không dám nổi cáu?
Hắn không trả lời, ngửa đầu ừng ực ừng ực rót rượu vào cổ họng, rượu cay nóng chảy xuống dạ dày, trong lòng chết lặng, khoé mắt chân mày đều là bi thương.
Ánh trăng chiếu xuống, chiếu vào khuôn mặt vô cùng tuấn tú của hắn, chỉ là đôi mắt trống rỗng không có hồn, giống như nét bút hỏng, đột nhiên đâm nhói vào lòng ông lão:
- Người trong lòng ngươi chê ánh mắt không lanh lẹ của ngươi nên mới không ở bên ngươi?
- Giữa ta và ngươi không cần nói cảm ơn.
- Minh Âm, ta có chuyện muốn nói với chàng.
Lâu Tử Nguyệt nhìn Cố Minh Âm.
Doạ chết người rồi, Lâu Tử Nguyệt lại nói lời cảm ơn… Các tiểu quan sắp bị doạ vỡ mật! Ai cũng lén liếc mắt nhìn Thần Vương, hắn thật sự vẫn thờ ơ…
Cố Minh Âm gần trong gang tấc, ánh mắt của hai người này giúp y nhìn ra một điều, đó không phải là tình cảm nam nữ, có lẽ là tình thân nhiều hơn?
Úc Kim Ca xua tay, ánh mắt dường như không đành lòng và mắc nợ:
- Ngươi nghĩ là ta không muốn sao? Nhưng9 Lâu phủ hay Nam Phong Quán này đều mong ta chết, các ngươi dám bước lên một bước, ta sẽ chết trước mặt các ngươi!
Tuyệt vọng, run rẩy, sợ h6ãi, chết chóc… tràn ngập trên người cô gái này, nàng thật sự muốn chết.
Bách Lý Hạo Thần nắm chặt tay thành hai quả đấm, hắn như bị cách ly 5vậy, không ai dám đứng gần hắn xem kịch hay, bởi hắn vô tình tản ra khí lạnh khiến người ta không chịu được.
Có lẽ hắn biết rõ Vương phi đi quá giới hạn, cũng thầm cho phép?
Tóm lại, tin đồn Thần Vương hèn nhát, sợ Vương phi, bị đội nón xanh lại truyền khắp nơi. Mà chủ nhân câu chuyện quá giống nhau, chỉ là từ Thái tử đổi thành Thần Vương mà thôi! Lại xem Hoàng gia đối phó với chuyện hoang đường này như thế nào.
Màn đêm buông xuống.
- Leng keng!
Đoản kiếm rơi xuống.
Tốc độ rất nhanh khiến người ta sợ líu lưỡi.
Nói rõ ràng đi rồi hãy chết… Ngươi nghĩ nàng vẫn là phế vật sao? Bây giờ nàng là Thần Vương phi! Nói những lời này trước mặt Thần Vương, có phải là gan rất lớn không? Mặc dù hắn yếu đuối, nhưng đã là đàn ông thì sẽ không nhẫn nhịn được khi người phụ nữ của mình đi cùng người đàn ông khác.
- Kim Ca… cảm ơn ngươi.
Lâu Tử Nguyệt nhẹ nhàng nói lời cảm ơn, nhưng đôi mắt lại rớm lệ, nhìn sâu vào mắt Úc Kim Ca, như còn nhiều điều muốn nói.
- Nói rõ ràng đi rồi hãy chết.
Thật độc ác… các tiểu quan đổ mồ hôi lạnh toát, các lầu ở Nam Phong Quán liên tiếp nhau, lại cách âm không tốt, đóng cửa sổ mọi người cũng có thể nghe được lời mỹ nam y phục tím nói.
Đàn ông thật là nóng nảy.
- Không phải.
- Thế trong lòng nàng ấy có người khác sao?
Ông lão thăm dò.
Khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, hoài nghi khó hiểu, trong đầu Úc Kim Ca chỉ nghĩ, con bé này muốn chết cũng đừng làm hại thân thể của nàng! Nếu làm hỏng tướng mạo thì làm sao? Mặc dù nàng ấy chết thì vẫn có thể quay lại, nhưng làm sao để hai người họ gặp mặt đã, có chết cũng không muộn!
- Lâu Tử Nguyệt, ta đem người tới cho ngươi rồi, các ngươi có chuyện gì muốn nói thì mau nói đi.
Vừa nói, căn bản là không đợi mọi người tỉnh hồn, Úc Kim Ca lôi Cố Minh Âm đến, giao cho Lâu Tử Nguyệt:
- Lâu Tử Nguyệt! Ngươi dám động thủ xem?
Trong lúc Tô Lạc Vân cùng Lâu Tử Nguyệt giằng co, giọng Úc Kim Ca từ ngoài cửa vang lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ai cũng kinh ngạc.
Ngay sau đó, dưới ánh mặt phập phồng lo sợ của mọi người, không nhìn ra động tác của hắn, chỉ cảm nhận được một bóng hình xẹt qua trước mắt, lúc nhìn lại, hắn đã ở trước mặt Lâu Tử Nguyệt, đoạt lấy đoản kiếm trong tay nàng.
- Chuyện tình cảm không miễn cưỡng được. Uống nhiều cũng vô ích, tỉnh lại vẫn đau khổ vậy thôi.
- Nhưng ta bỏ ra rất nhiều, cuối cùng nàng ấy lại không có chút cảm động với ta sao?
Hắn mê mang hỏi.
- Người trẻ tuổi, cảm động không phải là yêu.
- Trước đây ta nghĩ chỉ cần đối tốt với nàng, cưng chiều nàng, che chở cho nàng, một ngày nào đó, nàng sẽ rung động, nàng sẽ thấy ta, nhưng tại sao, tại sao! Trong mắt nàng từ trước đến nay chưa từng có ta, chẳng lẽ nàng chỉ yêu một người đó thôi sao? Sư huynh mà ta chưa từng gặp sao? Vị trí của ta ở trong lòng nàng ấy còn không bằng Cố Minh Âm…
Bách Lý Hạo Thần giận đến mức ném vò rượu đi, choang choang vỡ nát
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.