Chương 115: Hôn lễ


Trương Phàm ngồi bên trái Tô Mi, An Phi ngồi bên phải Tô Mi, Vương Dịch Tường ngồi ghế phụ phía trước, anh cũng là thành viên trong đoàn đón8 dâu, nhưng không phải phù rể, phù rể của Trương Phàm là đồng nghiệp ở công ty, là một anh đẹp trai cao một mét tám, nhìn thấy An Phi mặc v3áy phù dâu hồng, đôi mắt sáng bừng lên, lập tức chạy đến bắt chuyện.

An Phi mới nhìn anh đẹp trai hai cái, bên cạnh đã có người khó9 chịu rồi, đến lúc lên xe ngồi, Vương Dịch Tường trực tiếp đuổi phù rể lên xe đầu ngồi. Từ Cường đi xe sau xe Tô Mi, lúc nãy vừa xuống dưới6 lầu, anh ta và Vương Dịch Tường đã chạm mặt nhau.


Nghe nói ngày kia anh đính hôn, chúc mừng nhé!

Thành phố L không lớn, xe thể thao chạy từ đông đến tây chỉ mất ba mươi phút, hai nhà chỉ cách nhau một đường thẳng khoảng 1km, kế hoạch hôn lễ và thời gian đều được chú trọng, nên đoàn xe phải chạy hai vòng mới đến giờ, từ từ chạy vào điểm đến.
Trên xe, Tô Mi và Trương Phàm thân mật dựa vào nhau, An Phi trêu ghẹo bọn họ nói:
Năm nay là năm Olympic, rất nhiều người đều muốn sinh bé cưng Olympic (1), có phải hai cậu cũng muốn góp sức không?

(1) Bé cưng Olympic: Chỉ những đứa bé sinh vào năm Olympic 2008 được tổ chức ở Trung Quốc.
An Phi cũng ghét bỏ nhìn lại anh, lấy túi giữ ấm nhét vào trong lòng Tô Mi, chà đôi chân run lên vì lạnh cóng, đợi Tô Mi chuẩn bị xong rồi cùng lên lầu, vì trời lạnh nên những vị khách đến dự đều được mời vào trong nhà, hôn lễ cử hành bên trong. Tô Mi nhìn Vương Dịch Tường, cười hì hì trả lại túi giữ ấm nói:
Đây là tấm lòng của người ta, tớ không nhận đâu.

Đoàn xe dừng lại gần nhau, người đón dâu trên xe lần lượt bước xuống, An Phi sợ người khác nhìn thấy mình và Tô Mi kì kèo nhau thì không hay, đành ôm túi giữ ấm vào ngực, rồi vào nhà cùng mọi người.
7 giờ 28 phút, hôn lễ chính thức bắt đầu, nhà ba mẹ Trương Phàm có diện tích 160 mét vuông, diện tích phòng khách rất lớn, khắp nhà treo đèn kết hoa, không khí vui mừng tràn ngập.

Chuyện này một mình anh không quyết định được, ui da... Tất cả đều nghe theo bà xã, em nói chừng nào sinh thì chừng đó sinh.
Trương Phàm bị Tô Mi véo cánh tay, oan ức nịnh hót nói.

Mới kết hôn ngày đầu đã bị vợ quản chặt rồi.
Vương Dịch Tường ngồi phía trước quay lại nhìn, anh hết cách lắc đầu.

Vợ quản chặt cũng tốt mà, chẳng biết người khác hâm mộ nhiều thế nào đâu, ít ra cũng có người tình nguyện quản cậu đúng không?
Trương Phàm không thèm để ý đến lời nói của anh, ngược lại chọc anh một trận, chuyện anh theo đuổi An Phi còn chưa ra đâu vào đâu, đường xa gánh nặng, còn Trương Phàm thì đã ôm được người đẹp về rồi.

Cảm ơn.
Từ Cường thản5 nhiên cười, dừng một chút nói:
Tôi không sống ở thành phố L, có một số chuyện không tự mình quyết được, nếu không tôi sẽ không rời đi như vậy, chăm sóc cô ấy cho tốt vào.


Nhất định rồi, không cần anh phải lo.
Hai người ngầm hiểu nhìn nhau cười.
Lúc nãy Lâm Mộng Phạm không ra khỏi phòng, Vương Dịch Tường cũng không đi vào, hai người đều là người thông minh, tránh để nhau khó xử.
Vương Dịch Tường ngồi phía trước không phản bác được cười ha ha, trong bụng thầm tính toán, có thù không báo không phải là quân tử, để xem, lát nữa tớ chuốc cậu thế nào, để đêm động phòng của cậu đi tong luôn.
Cuối năm luôn là thời gian lạnh nhất, năm nay vì có luồng khí lạnh thổi xuống nên nhiệt độ hạ thấp hơn, trên xe không bật điều hòa, vừa mở cửa xe, gió lạnh đập vào mặt, An Phi và Tô Mi mặc giống nhau, bên trong là lễ phục, bên ngoài khoác áo khoác lông, mang đôi giày boot cao gót.
Là người sợ lạnh, tay chân An Phi lạnh cứng, cảm thấy mỗi tế bào trên người đều đang co lại, cô bất giác run lên, một cái túi giữ ấm màu đỏ từ bên cạnh đưa qua.
Đẹp rung động lòng người không quan trọng, phải coi chừng viêm tĩnh mạch.
Vương Dịch Tường ghét bỏ nhìn cô.
Gần cửa sổ phòng khách, một cái bàn nhỏ xếp thêm hai ghế sô pha bên cạnh, MC đứng một bên, thế này chắc là chỗ ba mẹ ngồi khi cử hành nghi thức, đoán chừng lát nữa đôi vợ chồng son sẽ kính trà ba mẹ Trương, rồi bọn họ sẽ tặng lì xì đổi xưng hô cho cô dâu.

Rất nhiều người đến dự, chật kín cả phòng khách, bài hát tiến hành hôn lễ vang lên trong loa, MC lễ cưới là một người đàn ông hơi mập dáng vẻ trắng trẻo nõn nà, hơi giống Mã Đông, vừa mở miệng đã làm bầu không khí trở nên sôi nổi.

Ai cũng nói cưới vợ và gả con gái là hai tâm trạng khác nhau, lúc Tô Mi ra cửa, mẹ Tô âm thầm rơi nước mắt, còn bên nhà Trương Phàm lại vui vẻ, khuôn mặt mẹ Trương dạt dào nụ cười hạnh phúc.

Thấy cô bạn thân lâu năm kết hôn, trong lòng An Phi cảm thấy nhẹ nhàng, tính tình của Tô Mi hoạt bát hơn cô, cô cứ nghĩ mình sẽ kết hôn trước, không ngờ Tô Mi lại tu thành chính quả trước cô.

Tất cả những tình cảm này đều được tích lũy từ những chuyện đã trải qua cùng nhau, hoạn nạn gặp chân tình, đối với bọn họ, thật sự đúng là như vậy.


Cô thích hôn lễ kiểu gì? Kiểu Trung Quốc hay kiểu Tây?
Một giọng thì thào nhỏ nhẹ bên tai cô, An Phi nghiêng đầu nhìn, chẳng biết lúc nào, Vương Dịch Tường đã đứng cạnh cô, chắc anh hiểu lầm ánh mắt cô nhìn chằm chằm Tô Mi rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.