Chương 20: CÓ CẦN PHẢI KINH KHỦNG NHƯ VẬY KHÔNG
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1342 chữ
- 2022-02-04 05:37:03
An Phi nhìn hai tờ kết quả, trên kết quả CT có viết:
Khoang bụng ứ dịch
, kết quả xét nghiệm máu biểu hiện hồng cầu thấp hơn8 bình thường. Cô thấy không cần thiết mời hội chẩn, cậu nhóc này cũng không kêu đau bụng, nếu bụng có vấn đề gì, không phải 3cậu ta sẽ ôm bụng rên la rồi sao?
Bệnh viện có quy định trong vòng mười phút phải đến hội chẩn, mới năm phút, bác sĩ9 tổng phụ trách nội trú Viên Húc của khoa Ngoại gan mật tụy đã đến. Xem kết quả CT và xét nghiệm xong, anh đến cạnh cậu nhóc6 kia, dùng tay đè xuống bụng cậu ta.
Ui da, đau, bác sĩ nhẹ tay thôi.
Vẻ mặt đau khổ của cậu ta y hệt lúc Trần Lon5g Vũ xem vết thương, An Phi muốn cười nhưng lại không dám, thằng nhóc này chịu đau kém thật.
Trần Long Vũ trở lại cạnh bàn, lấy bút ghi hoàn chỉnh bệnh án, ký tên dưới góc phải, rồi đưa lại cho Viên Húc, lại an ủi cậu nhóc nói:
Rách lá lách thôi mà, không chết đâu, đừng lo lắng, ngoan ngoãn nằm im đừng động đậy, động miệng vết thương rách to hơn nữa đấy.
Cậu ta lập tức nằm yên, tổng phụ trách vẫn chưa đi, lại phải ký tên giải phẫu cho cậu ta, dù sao rách lá lách thì phải phẫu thuật ngay lập tức để hạn chế bị nặng hơn, không thể đợi người nhà đến được, nếu như cậu ta mất máu quá nhiều rồi chết, bệnh viện sẽ sẽ bị truy cứu trách nhiệm. Ký xong, hộ lý đẩy cậu ta đi theo Viên Húc, vội vàng đến phòng phẫu thuật.
Chữ của anh Trần đẹp ghê.
An Phi cười nói với Trần Long Vũ. Cô thật lòng khen ngợi, người ta hay nói chữ bác sĩ ngoằn ngoèo lắm, trong hai năm liên tục chuyển khoa, cô đã gặp được vô số chữ viết rồng bay phượng múa. Chữ viết tay của Trần Long Vũ rất đẹp, không tập luyện mấy năm thì không thể nào viết được.
Quả nhiên dáng vẻ người đàn ông khi làm việc lúc nào cũng đáng yêu nhất, An Phi nhìn với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ và sùng bái.
Trần Long Vũ quay người nói với cậu nhóc:
Chân cậu không có vấn đề gì lớn, nhưng lá lách đã bị tổn thương, rách rồi, vết rách lớn đến mức nào, có cần cắt lá lách hay không rất khó nói, phải phẫu thuật xem đã rồi nói sau.
Rách lá lách? Em có thể chết sao bác sĩ?
Tiểu tử không chỉ kêu lên, cậu ta đã hoảng sợ rồi, trong giọng nói mang theo tiếng nức nở, vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng, hôm nay cậu ta đã trải qua sinh ly tử biệt với bạn bè, một người bạn còn đang trong ranh giới sinh tử, bây giờ cậu ta còn phải phẫu thuật, tự mình đối mặt với cái chết, cậu ta cảm thấy mọi thứ đều không chân thật như một cơn ác mộng.
Nhưng một năm nay, cây củ cải lớn này dường như đã tìm được cái hố cho mình, anh ấy thích Lý Mộc Tử, cứ rảnh rỗi là chạy đến khoa Cấp cứu đi qua đi lại, tạo cảm giác tồn tại trước mặt Lý Mộc Tử, nhưng đáng tiếc, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Lý Mộc Tử vẫn thờ ơ như trước, hai người vẫn đang trong giai đoạn đầu mập mờ không cảm xúc.
Thấy Trần Long Vũ không có ý định đi, An Phi cảm thấy mình nên giúp anh ấy một tay, tiếp tục tạo cảm giác tồn tại của anh ấy trước mặt Lý Mộc Tử.
Vừa nãy nghe anh nói rách lá lách rất đơn giản, nhưng trong sách lại ghi rằng rách lá lách là bệnh nặng, rất dễ tử vong.
An Phi ngồi xuống chiếc ghế cạnh Trần Long Vũ rồi hỏi.
Quá khen, chữ đẹp cũng không bằng phẫu thuật giỏi, phẫu thuật giỏi cũng không bằng vẻ đẹp trai của tôi.
Trần Long Vũ không hề khiêm tốn nói, vẻ mặt không bất ngờ mấy, xem ra thường xuyên có người khen chữ anh ấy.
Không biết vô tình hay cố ý, Trần Long Vũ nhìn Lý Mộc Tử bên kia, An Phi nhìn theo, che miệng lén cười.
Anh Trần đây là một trong bốn mỹ nam trong bệnh viện, là Tiến sĩ khoa Chấn thương chỉnh hình, đồ đệ cưng của Chủ nhiệm khoa Lữ Đạt Hàn - ba Lữ Tiêu Tiêu, cũng nổi danh là người đàn ông kim cương của bệnh viện, rất háo sắc, nghe nói trong bệnh viện này, không em gái khoa nào mà anh ấy không mập mờ cả.
Kiểm tra toàn diện xong, Viên Húc nói:
Long Vũ, có thể bị vỡ lá lách rồi, tôi đưa cậu ta đi phẫu thuật. Bên khoa anh có cần phẫu thuật không? Hay làm cùng luôn đi?
Bệnh viện này chính là bệnh viện lớn nhất thành phố L, bệnh viện có phòng phẫu thuật kết hợp tân tiến nhất trong nước, nghĩa là các khoa có thể phẫu thuật cùng lúc, khi bệnh nhân bị thương nặng, mỗi một giây cũng là báu vật, có thể cùng nhau phẫu thuật, không được để thời gian điều trị bị chậm trễ, chính là điều mà bác sĩ khoa Ngoại theo đuổi.
Tạm thời bên tôi không cần phải phẫu thuật, nhưng vẫn phải bó bột đùi, còn phải xử lý vết thương nữa. Anh cứ đi phẫu thuật trước, phẫu thuật xong thì gọi để chúng tôi xử lý vết thương.
Tay phải Trần Long Vũ chống cằm, tay trái để trước ngực, nhìn rất giống chuyên gia.
Trần Long Vũ ngẩng đầu nhìn An Phi, chỉnh ghế một chút rồi nói:
Còn phải xem miệng vết thương lớn hay nhỏ, thời gian bệnh nhân tiếp nhận điều trị, có xuất hiện biến chứng khác hay không, những bệnh nhân không được phát hiện ra bệnh rách lá lách kịp thời mới có tỉ lệ tử vong cao. Tôi đã thấy một bệnh nhân trước khi đến viện một tuần thì bị tay lái xe đạp va vào vùng dưới xương sườn trái, tự mình xem nhẹ, nhưng đến lúc đau quá mới chịu đến bệnh viện. Kết quả chụp CT khoang bụng toàn lá máu, lá lách rách, tuy chỉ là một vết thương nhỏ thôi, nhưng không thể chịu nổi một khoảng thời gian dài như vậy.
Tôi còn từng gặp một bệnh nhân tai nạn giao thông, trên người thì không có vết thương gì đâu, cứ nghĩ không sao nên về nhà luôn. Sau đó thì bị choáng váng, cho là mình té trúng đầu, nghỉ ngơi một chút là ổn ngay, không đến bệnh. Đến lúc vào bệnh viện thì đang trong trạng thái bất tỉnh, tôi thấy lá lách đã bị rách, nên vội vàng đưa đi phẫu thuật, nhưng chưa kịp làm thì đã tử vong.
Giọng nói anh ấy mang theo sự nuối tiếc, dường như vẻ mặt hơi cô đơn, mỗi bệnh nhân mất đi trong tay bác sĩ đều là từng vết thương trong lòng bọn họ, cho dù bọn họ không có trách nhiệm trong chuyện này, bọn họ biết mình không phải thần thánh, nhưng bọn họ sẽ ân hận về sự bất lực của mình một thời gian dài, thậm chí cả đời.
Những thứ trong sách vở chỉ là những trường hợp điển hình thôi, không phải bệnh nhân nào cũng giống bệnh nhân nào, làm gì có bệnh nào giống hệt trong sách, cô bé, học từ từ đi, khoa cấp cứu không dễ đâu.
Trần Long Vũ ít khi nhiệt tình, bây giờ lại vui cười như vậy, giống như một đàn anh tận tụy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.