Chương 242: ĐIỀU TRỊ SAI


Châm cứu được truyền từ Linh Khu Kinh trong
Hoàng đế nội kinh
đến nay đã hơn 2000 năm, là tuyệt kĩ sở trường của Trung y, ở mỗi triều đại đều có bậc8 thầy châm cứu. Kỹ thuật này dễ học khó thạo, bây giờ người thông thạo lại càng ít, toàn bộ bệnh viện nhân dân thành phố L có hơn 1000 bác sĩ, nhưng 3chỉ có 20 bác sĩ Trung y, chỉ có 5 người biết châm cứu, trong đó Chủ nhiệm Lý là một người có thể triển khai những loại châm cứu phức tạp, năm nay đã9 hơn 60 tuổi, đã đến tuổi về hưu.

Giáo sư Tề đưa ra biện pháp Trung Tây kết hợp, Giáo sư Vương và Giáo sư Hàn cũng cho rằng có thể thử một lầ6n, dù sao với tình hình hiện tại của bệnh nhân thì không còn cách nào tốt hơn. Hứa Thiên An đồng ý châm cứu, thậm chí còn nói muốn chuyển viện. Giáo 5sư Vương cho rằng phương án điều trị ở bệnh viện tỉnh cũng không khác gì bọn họ nên không cần thiết, vả lại tình trạng của bệnh nhân quá nặng, không phù hợp để chuyển viện.

Chủ nhiệm Thôi lập tức mời Chủ nhiệm Lý khoa Trung y sang hội chẩn, Chủ nhiệm Lý bắt đầu châm cứu, rồi kê thuốc Trung y, nói là mỗi ngày châm cứu một lần, một liệu trình kéo dài mười ngày, hiệu quả ra sao thì điều trị xong một đợt mới nói được. Sau khi bệnh nhân dùng xong, chuyên gia đề nghị chỉnh sửa phương án điều trị, tạm thời chưa thấy hiệu quả.
Buổi tối về nhà, An Phi không nhịn được hỏi ba, trình độ châm cứu của ông thế nào, An Quốc Cường liên tục xua tay, ông tự thừa nhận mình không có tài trong lĩnh vực này, lúc trước học nghề còn bị sư phụ đâm thẳng vào huyệt hợp cốc, cả tay tê rần một lúc lâu mới khôi phục lại, sau này ông cũng hơi sợ châm cứu, chỉ dám ngưỡng mộ từ xa, học hành chỉ dừng lại ở lý thuyết, thực hành còn kém xa.

Nhưng mà ba biết một chuyên gia châm cứu, nếu có thể nhờ ông ấy giúp một tay thì có khả năng bệnh nhân kia sẽ được chữa khỏi.
An Quốc Cường xem tivi một hồi, đột nhiên nói.

Ai? So với Chủ nhiệm Lý thì trình độ thế nào? Chủ nhiệm Lý được nhận giấy chứng nhận trong tỉnh đó.
An Phi vừa ăn nho vừa phản bác lại.
Lúc trước An Phi đã nói qua tình hình với Lý Mộc Tử, trực tiếp mời ông cụ Trương vào phòng giám sát, đầu tiên là xem bệnh án, rồi khám cho bệnh nhân. Ông cụ chắp tay sau lưng, nghĩ sâu xa một hồi, lại hỏi Lý Mộc Tử, sau khi Chủ nhiệm Lý châm cứu hôm qua, có xảy ra cái gì bất thường không, tình trạng phản ứng thế nào.

Sao thế? Ngài xem có thể trị được không?
An Phi chần chừ hỏi.

Cảm nắng trong Trung y thì có hai loại, một loại là
nắng nóng trùm tim
, loại còn lại là
khí âm lưỡng thoát
.

Bây giờ chắc cũng hơn 75 tuổi rồi, không biết ông cụ còn châm cứu được không.
An Quốc Cường tính tuổi, đúng là có thể không tìm được người này.

Ba nói địa chỉ đi, con để bảo đội trưởng Hứa đi xem, không chừng cậu nhóc đó lại gặp may.
An Phi biết An Quốc Cường không dễ khâm phục người nào đó, để lọt vào mắt của ông thì chắc chắn phải có bản lĩnh thật sự.

Thành Nam, trấn An Lạc, Trương Sĩ Kỳ.
An Quốc Cường nói sơ địa chỉ, dù sao cũng lâu năm quá rồi, không biết ông cụ Trương còn sống, còn hành nghề không.
Vẫn chưa đến 9 giờ tối, An Phi gọi điện cho Hứa Thiên An, báo tin cho ông ấy, Hứa Thiên An nói sáng mai đi tìm người, tìm được sẽ lập tức mời đến bệnh viện.
Ngày hôm sau, thăm phòng theo dõi xong cũng gần 9 giờ 30, Hứa Thiên An vẫn chưa xuất hiện, An Phi đợi đến 10 giờ vẫn chưa thấy người đâu, cô tăng ca buổi tối, đang chuẩn bị về nhà thì nhận được điện thoại của Hứa Thiên An, ông ấy nói đang trên đường đến, xin cô nán lại một chút.
10 giờ 30, Hứa Thiên An dẫn theo một ông cụ cao gầy xuất hiện, ông cao hơn 1m90, lưng không còng, tinh thần phấn chấn, nhìn như chỉ hơn 60 tuổi, ngay cả tóc cũng không bạc, không giống người 75 tuổi mà An Quốc Cường nói. Ông ấy mặc áo màu vải bố ngắn tay kiểu Trung Quốc, nhìn giống như mấy ông cụ tập thái cực quyền trong công viên, không ra dáng thần y chút nào.

Ba còn nhận được giấy chứng nhận Trung y trong tỉnh này, nhưng châm cứu thì bình thường. Cái người ba nói không có tiếng tăm, nhưng chắc chắn có trình độ cao, ít nhất là ba rất khâm phục ông ấy.
An Quốc Cường uống một ngụm trà, nói liên tục.

Lúc ba xuống nông thôn mới biết đến vị đồng nghiệp này, quanh năm hành nghề tại địa phương, tay nghề của ông ấy là gia truyền, không có bằng cấp, chỉ được làm bác sĩ trong thôn thôi. Nhưng kỹ thuật châm cứu của nhà ông ấy thì rất lợi hại, ba đã tận mắt nhìn thấy nhiều bệnh nhân đến cho ông ấy châm cứu mà khỏi bệnh, không phải ba hoa đâu.


Lúc xuống nông thôn? Ba, bây giờ ba đã 60 tuổi rồi, người đó còn ở đó không?
An Phi nghe ba nói đến thời gian lập tức mất hứng.

Nắng nóng trùm tim
có triệu chứng chủ yếu là: Trước tiên sẽ đau đầu, khô khát, thở dốc, tiếp theo là đột nhiên ngất xỉu, bất tỉnh, đổ mồ hôi, mệt mỏi. Cách chữa: Lấy mạch Đốc là điểm chính. Châm cứu, thông tắc nghẽn, giải phóng nhiệt, khử nhiệt. Đơn thuốc: Thủy câu, bách hội, ủy trung, thập tuyên. Chuột rút co giật thì dùng thêm dương lăng tuyền, thừa sơn, hậu khê.

Thông tắc nghẽn, lấy thủy câu, bách hội thức tỉnh não. Ủy trung, bàng quang thải máu qua huyệt hợp, giải phóng máu và tản nhiệt. Thập tuyên điều trị sốt tiêu chảy, điều tiết âm dương. Còn chuột rút, co giật, sốt, dương lăng tuyền có thể giải quyết được. Thừa sơn giảm co giật. Hậu khê, thông qua mạch đốc lên não, cũng có nhiều tác dụng chống co giật.

Khí âm lưỡng thoát, triệu chứng đặc trưng: Đổ nhiều mồ hôi, khát nước mất nước, mặt đỏ bừng, nước tiểu đỏ, lưỡi đỏ, mạch đỏ, vân tay đỏ thẫm, đường thở đóng. Điều trị: bổ khí dưỡng âm. Đơn thuốc: Khí hải, bách hội, thái uyên, phục lưu.

Khí hải từ nguyên khí biển, bồi bổ nguyên khí. Bách hội từ chư dương, có tác dụng tăng dương khí. Thái uyên chính là huyệt của kinh thái âm ở tay, trong giai đoạn cảm nắng nặng, mạch đổ mồ hôi, lấy cái này để dưỡng phổi. Phục lưu tác dụng lên thận, dùng để bổ thận. Thích hợp dùng bốn huyệt, trong có tác dụng bổ phổi thận, ngoài có tác dụng thoát vệ dương.
Nghe ông cụ Trương nói xong trong phòng ai cũng choáng váng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.