Chương 45: TẬP LUYỆN
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1351 chữ
- 2022-02-04 05:37:43
Hai người bọn ngồi trên giường trong phòng trực nói nhỏ với nhau, Tôn Hạ Bình yên lặng dựa vào cửa sổ xem điện thoại, anh ta biết hai người An8 Phi đang nói gì, mấy ngày nay, cuộc sống của anh ta trôi qua một cách vô hồn, có đôi khi lựa chọn không phải là chuyện dễ làm. Anh ta và bạn3 gái quen nhau từ đại học năm ba, đến nay đã được năm năm, cùng nhau đi qua mưa gió, ở cạnh nhau không còn yêu đương nồng nhiệt như trước nữa9 mà ăn ý như một đôi vợ chồng già hơn.
Lữ Tiêu Tiêu mang lại cho anh ta cảm giác tươi mới, giống như một cánh cửa thế giới mới mở ra.6 Nếu chọn bạn gái cũ, hai người bọn họ sẽ phải cố gắng hết sức phấn đấu trong thành phố này, còn nếu chọn Lữ Tiêu Tiêu thì quyền lợi, tiền bạ5c không phải là vấn đề. Thêm nữa, anh ta và Lữ Tiêu Tiêu lại rất ăn ý trong chuyện tình cảm. Cuộc đấu tranh nội tâm cũng đơn giản giống như vứt bỏ lời thề năm xưa vậy, nhưng anh ta không quyết định được, nếu anh ta vứt bỏ lời thề thì anh ta không còn là chính mình nữa.
Có đôi khi anh ta cũng tự châm chọc mình, may mắn thay, sức hấp dẫn cũng không phải quá lớn, nếu anh ta giống Trần Thế Mỹ, trúng Trạng nguyên rồi được công chúa để mắt, ngày ngày sống cùng người đẹp trong sự giàu có, có lẽ anh ta sẽ trở thành một Trần Thế Mỹ khác.
Lý Mộc Tử đi qua lật tấm vải trắng ra, người mô phỏng trong truyền thuyết lộ rõ hình dạng, nhóm An Phi đi đến nhìn kỹ, đây là người mô phỏng giới tính nữ, dáng vẻ của người nước ngoài, tóc vàng, ngũ quan cân đối, miệng hơi mở, ở cổ có một vết rách khác thường, có thể nhìn thấy kết cấu nhựa bên trong, trên người mặc một bộ đồ thể thao màu xanh đậm, dưới chân mang một đôi giày thể thao.
Cách thức chấm điểm cho phần phục hồi tim phổi này được chia làm hai loại, một người phục hồi và hai người phục hồi, lúc thi đấu sẽ bốc thăm để quyết định hình thức thi.
Lý Mộc Tử lấy mấy tờ bảng biểu trong tay phát cho ba người rồi nói tiếp:
Động tác chính xác hay không, tư thế đã đạt tiêu chuẩn chưa, cả mức độ lớn nhỏ cũng có điểm chuẩn, lúc luyện tập phải làm cho tốt, để khi lên thi sẽ không bị luống cuống. Loại người mô phỏng này sẽ không tự động phản ứng, nhưng lúc thi đấu, người mô phỏng sẽ có giọng nói thông báo, động tác phải chính xác thì mới có thông báo hồi phục thành công.
Trong thời gian bọn em tập luyện phục hồi trên người mô phỏng cũng phải đặt nội khí quản sao?
An Phỉ hỏi, cô nhớ Lý Mộc Tử đã từng nói trong cuộc thi cũng sẽ có phần đặt nội khí quản.
Dù là một người hay hai người phục hồi tim phổi, bây giờ vẫn còn dùng hô hấp nhân tạo để đánh giá, lúc thi đấu, trong bộ dụng cụ được chuẩn bị trước có một miếng băng gạc vô trùng, lấy miếng băng gạc đó đặt lên miệng người mô phỏng, áp miệng rồi thổi hơi vào, phải dùng miệng mình bọc chặt miệng người mô phỏng lại, nếu không thì khí sẽ không vào được. Lúc thi đấu, người mô phỏng cũng sẽ tự động thông báo đã đạt chuẩn hay chưa, nếu làm một lần không đậu, thì có thể sẽ vuột mất hạng nhất.
Lý Mộc Tử vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Nhưng chẳng phải người mô phỏng này không thổi được à?
An Phi nhíu mày nhìn vết rách trên cổ.
Đúng, không được. Cái này là chuẩn bị cho y tá lên tập đặt nội khí quản, lúc đặt nội khí quản phải đảm bảo cái đầu đã ngửa ra sau, cổ duỗi thẳng, nếu không sẽ không nhìn thấy được nơi đặt nội khí quản vào, không được dùng ống soi thanh quản để khều dây thanh đới.
Lý Mộc Tử quả quyết nói.
Mấy đứa ở đây hết à, sao yên lặng vậy, chị còn tưởng phòng trực không có ai. Đi thôi, lên lầu hai.
Lý Mộc Tử mở cửa vào, thấy ba người đều im lặng, cô hơi giật mình nói.
Bốn người đến phòng giảng dạy lầu hai, đây là căn phòng có diện tích ba mươi mét vuông, bên trong chứa đầy các đồ vật lung tung, hai cánh cửa sổ lớn gắn ngoài bức tường giống phòng cấp cứu lầu dưới, nhờ hai cánh cửa sổ này mà cả căn phòng đều sáng bừng. Ngay giữa phòng có một dãy bàn xếp dài như phòng họp, ghế dựa xếp một vòng cạnh bàn, trên bàn không trải khăn, chỉ đặt một vài chậu cây trầu bà, làm căn phòng cũng đỡ buồn tẻ đi ít nhiều. Cạnh hai cánh cửa sổ lớn, cờ thưởng treo đầy mặt tường, nhìn rất hoành tráng.
Dưới cửa sổ đặt một cái giường bệnh nhỏ, rộng bảy mươi centimet, cùng cỡ với cái giường khám bệnh lầu dưới, trên giường có một người mô phỏng, bên trên được đắp một mảnh vải trắng từ đầu đến chân. Nhìn cảnh này, An Phi không khỏi thầm nghĩ, buổi sáng vào đây thì không có thấy cảm giác gì, nhưng buổi tối có khi nào lại có cảm giác như nhà xác không?
Lữ Tiêu Tiêu nhìn miệng người mô phỏng, ghét bỏ nói:
Bây giờ khoa chúng ta đã hiện đại đến mức dùng phương pháp đặt nội khí quản để phục hồi tim phổi rồi, vậy mà còn phải hô hấp nhân tạo cho bệnh nhân à, chuyện này lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều so với hiện thực rồi. Áp miệng vào thổi khí, bẩn quá.
Lý Mộc Tử nhìn cô ta, cười nói:
Đại tiểu thư à, không phải chỗ nào cũng đặt nội khí quản được, bây giờ ngay cả 120 của bệnh viện chúng ta còn không đặt được nội khí quản, chứ nói chi là bệnh viện khác, cuộc thi yêu cầu như vậy, em cứ làm theo, nếu không giám khảo sẽ không chấm điểm cho chúng ta.
Nói xong, cô làm mẫu dựa theo tiêu chuẩn chấm điểm, làm mẫu xong, cô cẩn thận chỉ ra những điểm dễ mắc lỗi, những chỗ này đều được cô ấy tỉ mỉ đánh dấu bằng bút đỏ dựa trên tiêu chuẩn cô ấy vừa đề cập.
Xong xuôi, Lý Mộc Tử nói tiếp:
Cuộc thi còn có phần thi đặt nội khí quản và rửa ruột, hai hạng mục này thuộc chuyên môn của y tá, nên chị sẽ không hướng dẫn các em, thứ năm bọn họ sẽ có một buổi tập, chúng ta cũng đến nghe một chút.
Năng lực kỹ năng của các y tá khoa Cấp cứu nổi trội nhất bệnh viện, giấy khen vinh danh tập thể được dán trên tường gần cửa đến hơn một nửa là giấy khen y tá. Vậy nên học tập kỹ năng từ bọn họ, nhóm An Phi cũng không có gì xấu hổ.
Lý Mộc Tử nhìn bọn họ lần lượt làm phục hồi tim phổi, âm thầm gật đầu, ba người được Chủ nhiệm Thôi chọn có kiến thức tương đối vững, động tác lưu loát, nếu cô ấy là giám khảo sẽ chấm cho bọn họ 90 điểm trở lên.
Luyện tập xong, Lữ Tiêu Tiêu và Tôn Hạ Bình rời đi trước, Lý Mộc Tử và An Phi tiếp tục đi làm. Lý Mộc Tử hỏi An Phi:
Sao chị cứ thấy hai đứa nó hôm nay có gì kỳ lạ nhỉ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.