Chương 49: KHÔNG HẸN MÀ GẶP


Từ buổi sáng Lữ Tiêu Tiêu đã kể với cô về chuyện tình cảm trắc trở, đến khi gia đình ba người bị ngộ độc Tetramine được đưa vào phòng cấp cứu, 8trước mắt một người chết và hai người bị thương, sau đó cảm xúc của Lý Mộc Tử sa sút, An Phi cảm thấy hôm nay không phải là một ngày tốt lành 3gì, tan làm, cô không về thẳng nhà mà muốn đến quán
Cà Phê Xưa
uống một tách cà phê, nghe nhạc để tâm trạng thoải mái hơn.

Bên hồ th9áng Tám, hơi nóng vẫn táp vào người, đám mây phía xa chân trời được nhuộm đỏ rực, bên cạnh đó, cành liễu bị gió thổi bay nhẹ, từng cơn sóng lă6n tăn trên mặt nước. Bên hồ có người già ngồi trên ghế thả câu, thỉnh thoảng thu dây câu về rồi ném ra lại, có đứa trẻ lững chững tập đi, được5 mẹ đỡ lại lảo đảo chạy. An Phi đi dọc bờ hồ đến khi mệt, cô ngồi xuống một tảng đá gồ lên ở cạnh hồ, ngắm nhìn mọi thứ ở đây, tâm trạng của cô từ từ bình thản lại.
Ảnh đại diện QQ của Tô Mi vẫn sáng, An Phi hơi do dự, cuối cùng cũng gửi cho cô ấy một tin nhắn:
Anh ta là ai vậy?

Im lặng hồi lâu, Tô Mi nhắn lại:
Cậu thấy hết rồi đúng không?

Cô không còn tâm trạng đi uống cà phê nữa, bèn đi thẳng về nhà. Ăn cơm xong, cô xem ti vi cùng Cát Phù Dung một lát, về phòng nằm lên giường suy nghĩ về cuộc thi kỹ năng cấp cứu, hôm nay Lý Mộc Tử đã cho cô biết điểm chuẩn, ban ngày cô đã làm học thuộc tương đối rồi, đặt khí quản và rửa ruột, cô nghĩ hai phần này tỷ lệ thắng được Tôn Hạ Bình và Lữ Tiêu Tiêu không cao, nhưng Chủ nhiệm nói trong ba người chỉ chọn hai người đi thi đấu.
Cô là người có khả năng ứng biến mạnh nhất, nên cô muốn góp chút công sức ở phần thi vấn đáp kiến thức lý thuyết cấp cứu, nếu cô có thể trổ tài trong phần này, có lẽ Chủ nhiệm sẽ chọn cô. Nhưng mà năm ngoái Lý Mộc Tử đi thi kiến thức lý thuyết cấp cứu, không được vô hạng cấp tỉnh, kiến thức của cô có thể đầy đủ hơn Lý Mộc Tử sao?
Xa xa, trên hồ có một cái thuyền, một cô gái mặc váy đỏ, và chàng trai mặc một bộ denim đang chèo thuyền, cô gái đưa túi cho chàng trai, anh ta nhận lấy, nắm tay cô gái kia, hành động vô cùng thân mật. Con thuyền chỉ cách chỗ An Phi ngồi mười mét, cô nhìn thấy cô gái mặc váy đỏ kia, cô hơi sững người, cô gái kia đúng là Tô Mi, nhưng còn chàng trai đó lại không phải Trương Phàm.
Trong lòng An Phi nặng nề, cô và Tô Mi hình như không giấu giếm nhau chuyện gì, nhưng cô ấy chưa từng nói với cô về chàng trai này, giờ phút này cô nên lựa chọn chủ động chào hỏi hay lờ đi coi như không thấy đây? Nghĩ đi nghĩ lại, cô xoay người rời đi, nếu Tô Mi muốn nói với cô thì cô ấy sẽ kể. Bạn bè thân thiết đến đâu cũng có bí mật riêng không muốn bị phát hiện mà. Giống như Lữ Tiêu Tiêu bằng lòng nói suy nghĩ tâm tư của mình cho cô biết nhưng lại không kể với bạn thân.
Anh Phi nhận ra cô ấy, nên cô ấy cũng nhận ra An Phi thôi, hai người đã quen thuộc nhau quá rồi, chỉ cần nhìn thấy một cái bóng xa xa thôi cũng có thể nhận ra được rồi.

Ừm, anh ta là ai vậy?
An Phi không muốn quanh co, cô hỏi thẳng.
An Phi là một người không muốn chịu thua, vừa nghĩ đến đó, cô lập tức muốn tìm cách giải quyết, cô lên web tìm kho đề cấp cứu, rồi tìm thêm đề thi của khoa Cấp cứu, tải vào hộp thư, chuẩn bị xem từ từ. Cô đã bận bịu suốt cả ngày, bây giờ hai tiếng đã trôi qua, sắp mười một giờ rồi, cô ngáp một cái, chuẩn bị đi ngủ.
Trước khi đi ngủ, cô hay có thói quen mở QQ lên, ảnh đại diện của Lòng Tôi Bay Lượn vẫn tối mờ. An Phi đã quen anh trên mạng hai năm rồi, chưa bao giấy thấy anh biến mất thời gian dài như vậy, cô đã từng nghe thấy chuyện hẹn hò trực tuyến với bạn trên mạng nhiều rồi, nhưng đột nhiên biến mất như vậy thì ít lắm, hơn nữa, số QQ của Lòng Tôi Bay Lượn là 6 số được áp dụng đầu tiên, sao anh nói bỏ là bỏ đây?

Là một người bạn trên mạng, mới quen ở diễn đàn đó, anh ấy cũng hơi nổi tiếng trên diễn đàn, biết hát Rock'n'Roll, còn biết đánh trống nữa, nhiều cô gái thích anh ấy lắm, tặng hoa cho anh ấy luôn.
Lúc Tô Mi nhắc đến chàng trai này, cô ấy có chút hưng phấn.


Mi Mi, cậu cũng sắp đính hôn rồi, có thể đáng tin một chút được không vậy? Tớ xem cậu là tấm gương đấy, sắp đính hôn rồi kết hôn, cậu thì tốt rồi, còn dây dưa với Rock'n'Roll, động não một chút được không?
An Phi nhớ lại cảnh Tô Mi và chàng trai kia mập mờ với nhau, giọng điệu cô lên cao như muốn cãi nhau.


Phi Phi, cậu là bạn thân tớ chứ không phải là bạn thân của Trương Phàm, sao cậu cứ nói giúp anh ta vậy, sao tớ lại không đáng tin được chứ, sắp đính hôn thôi chứ đã đính hôn đâu, hai ngày ba bữa anh ta lại đi công tác, để tớ ở nhà một mình, tớ đi ra ngoài chơi với bạn thì sao, cậu quá đáng thế.
Tô Mi không ngờ cô lại có phản ứng lớn như vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.