Chương 62: ĐAM MÊ VÀ TÌNH YÊU



Là tình yêu à?
An Phi nghi ngờ.


Không biết, tớ thật sự không biết, có lẽ đúng, có lẽ không, nhưng mà lại bị vùi tr8ong cảm xúc mạnh mẽ của anh ấy. Sự điên cuồng của anh ấy khi hát rock'n'roll, tự nhiên phóng khoáng khi uống rượu, vòng khói3 khi anh ấy hút, ngay cả dáng vẻ khi anh ấy đánh bài cũng khiến tớ thấy kích thích như vậy.
Tô Mi nhìn An Phi, vẻ mặt mơ mà9ng.

Tình yêu vốn không phải chuyện thuận buồm xuôi gió, bây giờ xảy ra vấn đề, dù sao cũng tốt hơn kết hôn xong mới có vấn đề, lùi lại một bước để thấy rõ người đó không thích hợp với mình thay vì mù quáng trốn tránh mâu thuẫn cũng tốt. Vả lại, làm gì có chuyện mới cãi vã có một lần đã đòi chia tay, nếu Trương Phàm mới thế đã lùi bước, vậy tình cảm của bọn cũng không đáng giá.
Gửi câu trả lời này cho anh, hiển nhiên là cô đang trốn tránh trả lời câu hỏi này.

Ba Tô bị tắc động mạch phổi nghiêm trọng không?
Cô đổi chủ đề.
Tô Mi càng nói An Phi càng sợ, cô cứ nghĩ Tô Mi chỉ chơi đùa thôi, nhưng không ngờ cô ấy lại lún sâu đến như vậy6. Từ nhỏ Tô Mi được dạy dỗ nghiêm khắc, không dính vào những thứ tệ nạn kia, nhưng không ngờ bây giờ cô ấy lại thấy kích thí5ch với những thứ này, lún sâu trong đó, rồi tự cho đó là tình yêu.

Gã Hồng Viễn kia yêu cậu sao?
An Phi cẩn thận hỏi.

Tình trạng của ông ấy không thích hợp để phẫu thuật, tôi đã cho ông ấy làm liệu pháp tan huyết khối (1) rồi, ba ngày sau sẽ CT động mạch phổi lại, trước mắt bệnh tình rất lạc quan. Trạng thái của ông ấy rất tốt, hoàn toàn không thấy sợ hãi, nằm bệnh viện nhưng giống như nằm ở viện dưỡng lão.
Anh trả lời.
(1) Liệu pháp tan huyết khối: liệu pháp tiêu sợi huyết, là sự phá vỡ (ly giải) các cục máu đông (huyết khối) hình thành trong các mạch máu, bằng cách sử dụng thuốc. Nó được sử dụng trong việc chữa trị nhồi máu cơ tim, đột quỵ và tắc mạch phổi rất lớn.

Tớ muốn chạy đi, nhưng lại luyến tiếc không chạy được.

An Phi không muốn khuyên Tô Mi nữa, cô tin những điều cô muốn khuyên Tô Mi đều biết cả, thậm chí đổi lại, Tô Mi còn có thể nói giỏi hơn cô ấy:
Ngày mai tớ quay lại thăm ba cậu, tớ đi trước đây.
Cô nhấn nút thang máy.

Anh ấy nói anh ấy yêu tớ, bên cạnh anh ấy có rất nhiều cô gái, tớ không giống bọn họ, nhưng anh ấy không thể yêu một mình tớ được.
Tô Mi cười chế giễu.

Vậy cậu cũng đồng ý à?
An Phi giật mình nhìn cô ấy.
Về nhà cơm nước xong, giúp mẹ thu dọn bát đũa, An Phi về phòng viết một bài văn
Đam mê và tình yêu
, mang cảm xúc của mình về chuyện của Tô Mi viết thành bài văn, đối với tình yêu, đam mê bắt buộc phải có, hai người yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên thì sẽ vô cùng mãnh liệt, thường những tình yêu oanh liệt sẽ làm cho người ta phải khắc cốt ghi tâm. Mà tình yêu nước chảy đá mòn cuối cùng có khả năng sẽ trở thành tình thân, đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều cặp thanh mai trúc mã cuối cùng không thể về một nhà, giống Lệnh Hồ Xung và tiểu sư muội Nhạc Linh San, hay như Quách Tĩnh và Hoa Tranh.
Sự mãnh liệt của tình yêu từ cái nhìn đầu tiên có thể là sự bổ sung giữa hai người, khi yêu nhau rồi thì biến thành hình thức tra tấn đôi bên, cuối cùng tình yêu không còn như ban đầu nữa. Ai cũng nói hôn nhân là nấm mồ tình yêu, nhưng nào có ai biết nhiều tình yêu chưa kịp đi vào
nấm mồ
đã bị chôn vùi, so với sự đam mê, cô thích cuộc đời yên ổn của nước chảy đá mòn hơn.
Viết xong, đăng bài văn lên diễn đàn, gửi một phần qua email cho Tô Mi. Trong tình yêu, cả nam nữ đều mù quáng, cô có nói gì cũng không có tác dụng, chỉ khi đương sự nhìn thấy được thì mới có khả năng tháo gỡ nút chết.
Xong xuôi, An Phi nhớ đến tình yêu của cô và Âu Dương, tình cảm này được coi là kiểu gì đây? Quen biết, yêu nhau, tình cảm như nước chảy thành sông, trong bốn năm cả hai người chỉ có người kia, từ tình yêu từ cái nhìn đầu tiên rồi thành nước chảy đá mòn sao? Nghĩ vậy, trong lòng cô cảm thấy ngọt ngào, nhưng chẳng mấy chốc lại bị sự phản đối của ba mẹ bao trùm hết ngọt ngào.
Đàn ông ở tuổi bọn họ có yêu cũng đều xác định sẽ kết hôn, cho dù là yêu từ cái nhìn đầu tiên cũng không điên cuồng bất chấp như những thanh niên 20 nữa, nhưng cô gái anh thích vừa nói thích tình cảm nước chảy đá mòn, vừa hướng tới một tình yêu đầy đam mê, đây là tình huống gì vậy? Anh muốn ôm người đẹp về thì phải cho cô một thứ tình yêu ấn tượng sâu sắc sao?
Đau đầu quá, đúng là muốn lấy mạng anh mà, anh nghiêm túc làm bác sĩ đã hơn mười năm, ngày nào cũng phải suy nghĩ làm sao để không mắc sai lầm, bảo anh đi đầu tìm cảm xúc mãnh liệt để bắt đầu tình yêu đây?
Vừa định ngủ, An Phi đột nhiên nhận được một lời kết bạn QQ, trên đó viết tên Vương Dịch Tường, biệt danh là
Liên Tâm
, nhìn thấy biệt danh này cô mỉm cười, nghĩa là
tâm liền tâm
, hay ý anh là bác sĩ khoa Nội tim, công việc của anh là nối các mạch máu với tim của người ta lại?
Sau khi nhấn đồng ý, ảnh đại diện của anh sáng lên, ảnh đại diện Popeye liên tục nhấp nháy, cô mở lên, thấy anh nhắn hỏi:
Trương Phàm bị cô bạn gái nhỏ đòi chia tay, vì sao vậy?


Không ngờ Chủ nhiệm Vương cũng là một người đàn ông nhiều chuyện đến vậy.
An Phi trêu chọc nói:
Tôi không thể trả lời được, anh cứ để Trương Phàm tự tìm nguyên nhân đi, cái gì Tô Mi muốn mà anh ấy không cho được?


Là đam mê sao?
Anh gửi một câu trả lời, thấy vậy, An Phi sững người.
Từ khi luyện tập ở khoa Cấp cứu, mấy chuyện không dám nghĩ không dám làm lúc trước, bây giờ cô đã bắt đầu dũng cảm, còn việc có thể hành động hóa hay không thì cô vẫn chưa biết. Liệu một cô gái ngoan ngoãn như cô còn có thể làm những chuyện quá đáng khi đã qua tuổi nổi loạn từ lâu rồi không?
Có thể là sự can đảm tùy hứng của Tô Mi đã kích thích cô, ngay cả bạn thân cô còn dám nếm thử một thứ tình cảm không có chút khả năng nào, dám từ bỏ cuộc sống yên ổn, vậy mà cô đến dũng khí theo đuổi tình yêu cũng không có, cứ bị động đợi ba mẹ cho phép sao?
Tô Mi muốn nói lại thôi, thấy thang máy không ngừng lên cao, cuối cùng nói:
Được, ngày mai gặp.

Dọc đường đi, An Phi nghĩ rất nhiều, cô và Tô Mi chiến tranh lạnh đã gần hai tháng, đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất khuyên giải cô ấy, nhưng cho dù từ khi bắt đầu cô khuyên cô ấy mỗi ngày thì liệu có thể khuyên được một người như bị ma quỷ ám giống Mi Mi sao? Đoán chừng không khuyên nổi. Dù Tô Mi có yêu ai thì cô ấy sẽ mãi mãi là bạn tốt nhất của An Phi cả đời.
Anh đã đoán được cái gì sao? Có phải anh đã đọc bài đăng của cô không, nhưng cho dù anh trùng hợp đọc bài đăng ở diễn đàn nào đó, sao anh lại có thể liên tưởng người trong bài của cô là Tô Mi chứ?
Đầu dây bên kia, Vương Dịch Tường vừa đọc được bài đăng của An Phi, Trương Phàm cũng vừa nói cho anh biết chuyện anh ta chia tay với bạn gái, cái này cũng không phải chuyện đáng tự hào gì của đàn ông, không nói thì không nói, nhưng anh không phải người ngu, chỉ cần liếc một cái anh cũng thấy giữa hai người không giống một đôi yêu đương nồng nhiệt. Nhưng anh không ngờ bọn họ lại chia tay như vậy.
Tết năm nay sẽ gặp nhau, An Phi nghĩ được ăn cả ngã về không, nếu gặp mặt rồi mà cha mẹ vẫn không đồng ý chuyện của cô và Âu Dương, cô sẽ chạy trốn với anh. Cô đã là người trưởng thành rồi, bây giờ là thời đại nào rồi, không còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đó từ lâu rồi, cô đã lựa chọn Âu Dương thì sẽ nguyện ý đi cùng anh đến chân trời góc biển, còn ba mẹ, tiền hưu của ba mẹ không ít, lại tiết kiệm nhiều năm, nên vấn đề kinh tế không có gì phải lo lắng, sau này không được thì cùng nhau dọn đến Thâm Quyến ở thôi.
Chỉ cần được ở cùng người nhà thì chỗ nào cũng là nhà, lúc trước dì út di cư đến Hồng Kong với dượng chẳng phải bây giờ cũng vô cùng tốt sao? Trước mặt bạn bè của mẹ, mẹ thường khoe này khoe nọ, thế sao còn cô lại không được, mà lại ở thành phố L vậy?

Người đã từng đi lính suy nghĩ không giống người bình thường, nghĩ rất thoáng chuyện sống chết.
Ba An Phi cũng từng đi lính, cô luôn cảm thấy tính tình ông vui vẻ rộng rãi có liên quan với việc ông từng đi lính.


À, vậy ra cô thích người làm lính, thế sao lúc trước lại từ chối người ta vậy?
Người nào đó bắt đầu ghen.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.