Chương 78: BẢN ÁN CŨ



Tớ có bạn trai rồi, không phiền cậu quan tâm.
An Phi ghét nhất là bị người khác giới thiệu bạn trai, tên này thành bà tám từ lúc nào vậ8y.

Y tá sắp xếp giường bệnh phòng theo dõi cấp cứu thấy An Phi đến, thấy cô vừa nói vừa cười cũng biết là người quen, bây giờ là3 tháng Chín, thời tiết không nóng không lạnh, giường bệnh không túng thiếu quá, sắp xếp cho bọn họ một phòng hai người, giường còn lại c9ũng không có người, xem như là phòng đơn rồi.

Chu Tiểu Xuyên đẩy băng ca vào phòng bệnh, căn phòng này khoảng mười mét vuông, vừ6a vào cửa đã nhìn thấy một giường bên trái và một giường bên phải, trên giường có nệm trắng, chăn trắng cả gối cũng trắng, dọn dẹp cũng 5sạch sẽ, nhưng trong phòng hơi có mùi ẩm mốc, lớp vôi trên tường đã ngả vàng. Cậu ta xoay người nhìn An Phi nói:
Điều kiện bệnh viện của các cậu cũng kém thật.

An Phi không ngạc nhiên mấy, đỡ vợ cậu ta xuống băng ca, nằm giường bên trái, cô nói tiếp:
Cái phòng này còn lớn tuổi hơn chúng ta nữa mà, sang năm chuyển qua tòa nhà mới rồi, nhưng tớ cũng không hoan nghênh các đậu đến đây đâu, dù sao đây cũng không phải nơi tốt lành gì, tốt nhất là không nên đến.

Chu Tiểu Xuyên xem thuốc truyền dịch của vợ mình một chút, rồi ngồi xuống giường đối diện, nói với An Phi:
Cậu bận thì cứ đi đi, tớ tự trông được rồi, có gì thì sẽ gọi cậu.

An Phi đứng dậy chuẩn bị rời đi, đột nhiên Chu Tiểu Xuyên nhớ ra cái gì đó, nói:
Đúng rồi, mấy tháng trước bên cậu có vụ việc chết người do bả chuột không?


Bà cụ trong gia đình đó trọng nam khinh nữ, bọn họ sửa lại căn nhà trong thôn, vì con trai út có con trai, còn con cả thì sinh được hai cô con gái, bà cụ liền cho con trai út đứng tên nhà cửa.

Con dâu cả không chịu, cãi nhau ầm ĩ một trận với con trai cả, rồi đến nhà con trai út hạ độc, lúc đầu chỉ muốn dạy dỗ bọn họ một bài học, không ngờ lại chết người. Lúc bọn tớ đến bắt chị ta, trong người chị ta còn hai bao thuốc diệt chuột, đáng lẽ muốn tự uống luôn, nhưng nghĩ đến cảnh tượng của gia đình ba người kia, chị ta sợ không dám uống.
Chu Tiểu Xuyên nói nguyên nhân dẫn đến vụ án kia.

Tớ còn tưởng chị em dâu cãi nhau chứ, không ngờ lại là chuyện tranh tài sản. Lần này thì hay rồi, nhà cũng không còn, nhiều tiền hơn thì có lợi ích gì, gia hòa vạn sự hưng(1), từ cô con dâu đến bà cụ nhà này đúng là khó hiểu.
Từ nhỏ, An Phi chưa từng gặp khó khăn về tiền bạc nên cô không hiểu được chỉ một căn nhà nhỏ thôi cũng có trọng lượng lớn trong lòng người khác đến mức nào, chỉ dùng bốn chữ
tranh chấp tài sản
để khái quát vụ án này.

Đúng đó, sao cậu biết vậy?
Ca gia đình ba người bị trúng độc đó chính là ca bệnh bị trúng độc thuốc chuột mạnh nhất mà An Phi tận mắt chứng kiến, có ấn tượng rất sâu sắc, trong khi cấp cứu, cậu bé đã tử vong vì co giật, nôn ra máu, cơ thể cứng đờ ám ảnh cả đời cô. Cô không muốn nhìn thấy thêm lần nào nữa.

Vụ án đó là do tớ làm, đương nhiên tớ phải biết rồi.
Cô vợ được truyền dịch xong tinh thần cũng tốt lên hẳn, anh ta bình tĩnh lại, sắc mặt cũng tốt hơn.

Lúc đó cảnh sát còn tìm tớ để lấy lời khai mà.
Đó là một người cảnh sát mập mạp, đi kèm với dáng người mập mạp là một khuôn mặt cứng đơ, tương đối nghiêm túc, lúc lấy lời khai An Phi xong, anh ta để An Phi đóng dấu vân tay lên mỗi trang, làm cô có cảm giác như ký khế ước bán thân vậy.
(1) Gia hòa vạn sự hưng: Gia đình hòa thuận thì mới thành công giàu có
Cô đưa tay sờ trán vợ Chu Tiểu Xuyên, không sốt nữa, xem ra thuốc đã có tác dụng rồi. An Phi đứng dậy tạm biệt đôi vợ chồng rồi ra khỏi phòng bệnh.
Bởi vì là buổi sáng, bệnh nhân nằm viện và theo dõi đều được truyền dịch, người đến người đi trong hành lang vô cùng náo nhiệt, An Phi chậm rãi đi dọc cạnh tường về, đến trước cửa phòng làm việc bác sĩ phòng theo dõi cấp cứu, cô ló đầu vào trong tìm, thấy bên trong một đống người nhà vây quanh Quách Cường hỏi bệnh tình, còn Vương Dịch Tường ngồi ở bàn cạnh cửa sổ xem bệnh án, tay phải cầm mấy tấm ảnh CT.

Thấy chữ ký của cậu rồi, không còn đẹp như hồi cấp ba nữa.
Chu Tiểu Xuyên từ từ lấy lại tinh thần, đợi có cơ hội châm chọc là trả thù ngay,
An Phi không nói gì, hồi cấp ba ngày nào cũng có thời gian rèn chữ không đẹp được à? Sau khi đi làm rồi vẫn có chút thời gian viết chữ Khải, lúc cô thay đổi, một giáo viên đã từng nói, chữ bác sĩ không thể nắn nót quá được, phải có phong cách của mình, viết kiểu rồng bay phượng múa, cho đến lúc chữ viết bệnh án được đưa đến trước mặt cô, chữ Khải đã đi xa vạn dặm rồi, cùng lắm chỉ có thể coi là chữ Hành thôi, có lúc buồn ngủ, ngay cả cô phải đọc kỹ một chút mới thấy rõ mình viết cái gì.

Sau đó có nghe nói bé trai chết do bị thím hạ độc, cuối cùng hai gia đình yên ổn lại bị phá hoại bởi chuyện nhỏ như vậy.
An Phi không quan tâm lời châm chọc của Chu Tiểu Xuyên.
Mấy hôm không gặp, anh đã cắt tóc, có tinh thần hơn đêm hôm đó, trên cửa sổ gần anh có một chậu Trầu Bà hừng hực sức sống, ánh nắng ngoài cửa sổ rọi xuống vai anh làm người ta có cảm giác yên ổn.

Kích thước căn phòng làm việc này cũng như phòng bệnh của Chu Tiểu Xuyên, bên trong góc tường có hai bàn làm việc, bàn Quách Cường ở bên ngoài, Vương Dịch Tường ngồi bàn bên trong. Người nhà vây xung quanh Quách Cường, An Phi muốn chen vào hỏi Vương Dịch Tường về bệnh tình cũng không được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.