Chương 87: Ý tưởng về đơn vị cấp cứu


Máy hồi sức tim phổi dùng trong trường hợp nhân viên trực có hạn, lúc phục hồi tim phổi cho bệnh nhân, bác sĩ và y tá phải tha8y nhau lên làm, cứu một người bệnh phải mất khoảng ba mươi phút, làm lâu như vậy thì ai cũng mệt mỏi, nếu như một ca phải cấp3 cứu cho hai bệnh nhân, vậy thì hôm sau cánh tay không khác gì bị gãy, tình huống này cũng cực kỳ bất lợi cho việc cứu chữa b9ệnh nhân, có máy hồi sức thì không còn vấn đề này nữa, có thể điều chỉnh được thời gian và độ nhấn, mọi người sẽ không sợ phụ6c hồi tim phổi cho bệnh nhân nữa.

Máy lọc máu chủ yếu dùng để lọc máu bệnh nhân bị nhiễm độc, máy lọc máu một trong n5hững cách điều trị nhiễm độc hiệu quả nhất, không có máy này thì sẽ lạc hậu hơn những bệnh viện khác về phương tiện cấp cứu, năm ngoái bệnh viện trung tâm cũng nhập máy lọc máu rồi, bọn họ bắt đầu tranh giành bệnh nhân trúng độc với bệnh viện thành phố.

Chủ nhiệm Thôi tán thành với quan điểm của Lý Mộc Tử, chị đưa khái niệm về đơn vị cấp cứu, cho rằng cả hệ thống cấp cứu phải bắt đầu từ kiểm tra phụ trợ, rồi mới đến điều trị tổng quát, thời gian điều trị hiệu quả nhất cho bệnh nhân rất có hạn. Trước mắt, khoa Cấp cứu, khoa Phóng xạ, khoa Siêu âm không còn ở cùng nhau nữa, mỗi lần làm xét nghiệm kiểm tra phải chạy tới chạy lui, không đơn giản với những bệnh nhân nguy hiểm nên có rất nhiều khiếu nại, về mặt này thì còn rất nhiều điểm cần phải khắc phục, đương nhiên đây chỉ là quan điểm riêng của khoa, không thể thay đổi được, phải được bệnh viện ủng hộ nữa.

Làm lãnh đạo nào dễ như vậy, phải nhìn trước phương hướng phát triển của cả khoa trong mười năm, nếu không lên kế hoạch hợp lý thì không thể đưa khoa đi lên được.'' Lý Mộc Tử mỉm cười nhìn An Phi, con bé này có năng lực học y, nhưng không ôm chí lớn.
Hai ngày trôi qua, Chủ nhiệm Thôi tuyên bố kỹ thuật mới năm nay là truyền dịch qua đường tủy xương và soi thanh quản video, thiết bị tân tiết là máy hồi sức tim phổi và máy lọc máu toàn chức năng. Truyền dịch qua đường xương tủy là hạng mục do ý tá trưởng Lưu San đề xuất, chủ yếu là những trường hợp không thiết lập đường truyền tĩnh mạch được, không thể nhanh chóng tiêm thuốc cho bệnh nhân qua đường tĩnh mạch.
Máy lọc máu toàn chức năng là thiết bị có thể làm được tất cả nhiệm vụ của máy lọc máu, cao cấp hơn máy lọc máu, đương nhiên giá cả cũng cao hơn nhiều. Lý Mộc Tử nói năm nay Chủ nhiệm Tần cũng đề xuất máy này, bọn họ từ máy lọc máu nâng cấp lên máy lọc máu toàn chức năng, còn Chủ nhiệm Thôi thì trực tiếp nhập về luôn, càng thể hiện chị là người nhìn xa và có khí thế, suy cho cùng không phải Chủ nhiệm nào cũng dám mở miệng đòi nhập máy móc hơn cả triệu tệ, nhưng chi phí khấu hao máy móc sẽ ép mọi người trong khoa thở không nổi.

Chị không hỏi sao Chủ nhiệm lại nhập thiết bị cao cấp như vậy à, có khi nào vì khấu hao thiết bị mà quản lý sẽ trừ hết tiền thưởng của chúng ta không?
An Phi bĩu môi hỏi Lý Mộc Tử, dù sao thì thiết bị hữu ích vẫn còn xa các cô lắm, còn tiền thưởng thì tháng nào cũng đối mặt.

Bên xưởng nói chỉ cần hằng năm chúng ta làm đủ hai mươi ca sẽ miễn phí tiền thiết bị cho chúng ta.
Lý Mọc Tử nhẹ nhàng nói:
Bọn họ chủ yếu kiếm tiền vào từ việc mua thiết bị lọc thôi.


Còn có chuyện tốt bụng tặng vậy luôn à?
An Phi ngạc nhiên.

Lãnh đạo bệnh viện sẽ ủng hộ chúng ta sao?
An Phi không quá quan tâm kế hoạch lớn như vậy, cô hơi chán nản hỏi Lý Mộc Tử.

Nếu chỉ vì cải thiện môi trường chữa trị của bệnh nhân, tăng lợi nhuận bệnh viện thì chắc sẽ không được ủng hộ đâu, nhưng nếu là điều kiện cần để lên thành bệnh viện hàng đầu thì có khả năng được.'' Lý Mộc Tử cười gian xảo:
Đây không phải là chuyện chúng ta phải lo, Chủ nhiệm chỉ đưa ra khái niệm thôi, còn thực hiện như thế nào, kế hoạch ra sao đều đã có chị ấy lo, chúng ta chỉ cần nghiêm túc bước theo Chủ nhiệm là được.


Làm Chủ nhiệm phiền phức thật.
An Phi thở dài.

Chủ nhiệm chúng ta là người thông minh, làm sao có thể làm chuyện làm ăn thua lỗ được, đương nhiên, lúc lòng thương người trỗi dậy là ngoại lệ.



Bên Chủ nhiệm Tần cũng là được tặng miễn phí sao?



Chắc vậy, bây giờ chỉ xem ai có thể đạt được chỉ tiêu miễn phí.



Vậy chúng ta giữ bệnh nhân lại lọc máu, có khi nào Chủ nhiệm Tần và Chủ nhiệm chúng ta trở mặt với nhau không?
An Phi lo lắng hỏi.


Em nên lo những chuyện đáng lo thôi, đừng quan tâm chuyện mình không lo được.
Lý Mộc Tử hơi chột dạ nói, đây cũng là điều cô ấy lo lắng, dù sao về lai lịch hay năng lực thì Chủ nhiệm Tần vẫn cao hơn Chủ nhiệm Thôi một bậc, Chủ nhiệm phải làm sao đánh bại được ván cờ này?

Trình bày kết thúc, mấy tháng tiếp theo, ngoại trừ cuộc so tài kỹ năng cấp cứu thì chính là thời gian nộp bảng báo cáo chỉ tiêu quý bốn, Chủ nhiệm Thôi ngồi ở văn phòng Chủ nhiệm lầu hai, nhìn trung tâm truyền dịch đối diện, chị sững người một lúc. Trong kế hoạch
Đơn vị cấp cứu
của chị. chị cũng muốn nhập trung tâm truyền dịch lại làm một, tuy trước mắt, xem ra đây vẫn chỉ là một kế hoạch xa xôi, nói ra sẽ làm người ta thấy khó tin.

Trung tâm truyền dịch là đơn vị riêng biệt, bệnh nhân chỉ cần lấy thuốc ở phòng khám rồi tới đó truyền thôi, đơn giản tiện lợi, nhưng trung tâm truyền dịch không có bác sĩ, nếu như bệnh nhân truyền dịch bị sốc, tình trạng bệnh nặng hơn thì y tá truyền dịch không xử lý được, đây là nguy hiểm ngầm. Lúc trước cũng từng xuất hiện những tình huống nguy hiểm như vậy, nhưng y tá lại mang bệnh nhân đến khoa Cấp cứu nên cũng thể xem như biến nguy thành an.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.