Chương 18: Ma Kiếm Chi Cảnh


Một ngày cho dù nắng hay mưa, dù dài hay ngắn cũng phải đến lúc kết thúc, nhường chỗ cho đêm đen kéo đến.

Nhưng trước khi cái bóng tối thăm thẳm đó nuốt trọn không gian, vẫn còn những tia sáng cuối cùng còn đọng lại trên nền trời, tạo nên một kỳ quan thiên nhiên kỳ thú. Thứ ánh sáng hồi quang phản chiếu này thật sự rất đẹp, nó có một cái tên cũng rất ý tứ -hoàng hôn.

Người ta vẫn nói nếu muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt diệu của hoàng hôn, thì phải đứng ở Tàn Dương Thôn.

Không biết là do nghe lời dân trong vùng đồn đại như thế mà ông ta nổi tính hiếu kỳ, hay chỉ là trùng hợp mà gót chân của Thiên Kiếm lại bỗng dưng có mặt ở đây.

Nhưng hôm nay người ấy sẽ không thể có nhã hứng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hoàng hôn nữa, bởi vì mặt đất ở đây vốn cũng đã nhuốm đỏ hơn cả nền trời.

Máu chính máu đã làm cho Tàn Dương Thôn đã đỏ vì ánh hoàng hôn, nay còn đỏ hơn nữa.

Hàng Liễu bên đường vốn là nét quyến rũ trong bức tranh hoàng hôn, làm lay động bao trái tim thi sĩ, thì giờ đang không ngừng oằn ẹo lên một cách vô cùng khẩn trương. Cây Liễu vốn mềm mại uyển chuyển như mái tóc thiếu nữ lúc tuổi còn xuân xanh, vừa mượt mà lại vừa mềm mại.

Nhưng hàng Liễu trong Tàn Dương Thôn này ngày hôm nay thì không giống như thế, chúng giờ đây còn sắc bén hơn cả lưỡi dao của anh chủ quán thịt heo ở đầu thôn.

Bởi vì chúng đang bị khí thế phát ra từ hai người khiên dẫn mà trở nên thay đổi dị thường. Một bên là chánh kiếm một bên là ma kiếm, cảm giác như luồng chánh kiếm này đang bị luồng ma kiếm lấn lướt, giống như ánh hoàng hôn cuối cùng trong ngày, đang bị bóng tối áp tới dần dần nuốt chửng.

- Kiếm chính hay kiếm ma cũng đều là kiếm, mà nguồn gốc sơ khai của kiếm là để giết chóc. Làm gì trên đời có kiếm nào là kiếm bao dung, nếu ngươi không giết địch thì địch sẽ giết ngươi. Ngươi muốn giảng đạo lý thì kiếm của ngươi phải cao hơn người ta. Thế nên không có kiếm chính, kiếm ma mà chỉ có kiếm mạnh và kiếm yếu mà thôi.

Người thần bí này nói một hồi thao thao bất tuyệt về kiếm đạo, qua ngữ khí phát ra có thể thấy người này am hiểu về kiếm đạo không ít. Kiếm chỉ đã đặt giữa mi tâm của Bá Nhất, phong tỏa toàn thân y, khiến y không thể nói không thể cử động, chẳng khác nào một bức tượng.

- Người tâm ác thì kiếm của người đó sẽ ác độc như thế. Tâm chính thì kiếm cũng chính, các hạ cũng là bậc tôn sư, lẽ nào không hiểu ra điều đó.

Vô Danh vẫn ngồi yên bất động, ông cảm giác người trước mặt vô cùng thân thuộc nhưng nhất thời chưa nhớ ra là đã gặp người này ở đâu.

- Ha ha! Vậy lão phu hỏi các hạ muốn trừ bỏ kẻ ác thì ngoài giết chúng ra thì còn cách nào khác, hay là ngồi giảng đạo lý cho chúng nghe. Nếu giết chúng chẳng phải ta cũng là kẻ sát nhân hay sao, mạng kẻ ác theo lý cũng là sinh mạng. Ngươi giết kẻ ác thì ngươi cũng là kẻ giết người, lấy tư cách gì nói bản thân chính nghĩa.

Người kia cất tiếng cười mà có thể khiến chúng kiếm nằm dưới đất rung lên không ngừng, giống như vạn kiếm đang tiền hô hậu ủng với người đó khí khái vô cùng.

- Các hạ có tin vào nhân quả không, kẻ làm truyện ác nhất định sẽ gặp báo ứng.

"Ha ha! Báo Ứng ư! Con người luôn ngây thơ tin vào cái gọi là số mệnh. Trong khi số phận ta là do chính ta nắm giữ. Ta mạnh hơn ngươi ta giết chết ngươi, thì ta chính là số mệnh của ngươi. Có sức mạnh thì tính mạng mới an toàn, nói cách khác chẳng có cái gì gọi là số mệnh cả. Số mệnh chỉ là cách nói của những kẻ yếu đuối, không đủ khả năng làm những chuyện to tát.

- Vậy theo như lời nói thì các hạ cho rằng mình có quyền phán xét sinh tử của người khác thay trời.

"Trời cao báo ứng tất nhiên sẽ có báo ứng, nhưng kẻ ác thì quá nhiều còn báo ứng thì quá chậm. Giết một tên ác nhân là có thể cứu thoát nhiều người khỏi phải chết trong tay hắn. Vẫn nói giang hồ hiểm ác, sống trong giang hồ thì phải dùng luật giang hồ. Lấy cái ác để trừng trị kẻ ác, mới là đạo lý chính xác nhất. Như tên ác nhân này hôm nay không giết hắn, ngày mai có thể sẽ có nhiều người khác phải chết trong tay hắn. Hôm nay lão phu sẽ là báo ứng của hắn. Chịu chết đi!

Ánh hoàng hôn đỏ ối như càng đỏ thêm hơn bởi vì một luồng huyết khí bắn ra, làm người xung quanh phải kinh hồn bạt vía. Bởi kiếm người kia xuất ra vô cùng tàn nhẫn.

- Xem Đoạn Cốt Kiếm Khí của lão phu!

Chỉ thấy người thần bí xuất chỉ cực nhanh, thủ pháp khoái tuyệt, ấn ngay giữa môn hộ của Bá Nhất. Một tiếng xương vỡ phát ra khiến nạn nhân chết bất đắc kỳ tử.

Kiếm khí nhanh chóng lan tỏa hết xương cốt toàn thân Bá Nhất, nội lực kỳ dị cùng kiếm kình quỷ quái xé toạc da thịt. Tất cả các đốt xương đều thoát khỏi cơ thể lòi hết ra ngoài.

Các đốt xương bị kiếm kình khiên dẫn xếp thành một chữ ma đỏ ngầu bắn tới trước, huyết dịch bắn ra xung quanh cũng sắc bén như kiếm. Máu bắn vào đâu là chỗ đó bị cắt đứt, cảnh tượng khủng bố làm người nào nhìn thấy cũng phải ớn lạnh.

Cái chết xảy đến quá nhanh quá đột ngột, mới vừa rồi Bá Nhất này còn hô phong hoán vũ, vậy mà giờ đây mạng sống đã chẳng còn.

Thế mới nói được mất, họa phúc trong đời trước sau thật khó mà biết được.

Chỉ thấy Bá Nhất ngay khi hồn hắn đau đớn lìa khỏi xác, thì xương cốt của hắn cũng thoát khỏi tấm da thịt bầy nhầy hắn đang mang.

Máu văng đầy trời tô điểm thêm một sắc đỏ tàn khốc lên phong cảnh, đáng ra nơi này là một bức tranh hoàng hôn thơ mộng, thì bây giờ lại trở thành bức huyết họa đầy khủng bố.

- Là một trong ba cảnh giới Cực Ác Tam Hung trong Ma Kiếm chi cảnh.

Nhìn người lạ mặt xuất ra kiếm chiêu tà ác hiểm độc, một người tâm lặng khí tịnh như Vô Danh cũng không khỏi thất kinh.

Vô Danh kinh tâm không phải vì kiếm chiêu này khó phá, mà bởi vì kiếm này bắt nguồn từ một cảnh giới vô cùng đáng sợ trong kiếm đạo, vốn đã bị thất truyền đã lâu trên giang hồ.

Người luyện kiếm trong thiên hạ không thể không biết đến ba cảnh giới phi phàm trong kiếm đạo. Đó là cảnh giới Thiên Kiếm, Phi Kiếm và cảnh giới đáng sợ nhất Ma Kiếm.

Cho đến nay cảnh giới huyền thoại Thiên Kiếm thực tận mắt trông thấy một người duy nhất luyện thành, đó chính là Vô Danh.

Hai cảnh giới kia tất nhiên cũng đã từng có người luyện qua, nhưng thành tựu chưa có gì đặc sắc cho lắm.

Cảnh giới Phi Kiếm lợi hại như thế thì chưa từng có ai trông thấy, bởi vì truyền nhân duy nhất từng luyện loại Phi Kiếm chi cảnh này là Kiếm Bần.

Nhưng với bản lĩnh của Kiếm Bần thì chưa thể nói là luyện thành Phi Kiếm đến thập phần được. Chính lão cũng từng nói muốn luyện thành Phi Kiếm cảnh giới thì phải có một thanh kiếm thật tốt.

Chính vì thế mà Kiếm Bần đã mò tới Bái Kiếm Sơn Trang để đánh cắp Tuyệt Thế Hảo Kiếm của nhà họ Ngạo.

Thắng giả đắc kiếm mà Bái Kiếm Sơn Trang nói tới là thật, nhưng tại Kiếm Trì bên trong sơn trang thì Kiếm Bần chưa phải là người mạnh nhất.

Kẻ có thực lực cao nhất lúc đó là Kiếm Ma tu luyện Đoạn Mạch Kiếm Khí trong Ma Kiếm Chi Cảnh.

Chỉ với mười đạo kiếm khí trong Đoạn Mạch Kiếm Khí thôi, cũng đủ để Kiếm Ma tung hoành thiên hạ rồi.

Nhưng đời nào cũng thế anh hùng không qua nổi mỹ nhân quan, Kiếm Ma võ công cao cường có thể dùng thập đạo ma kiếm của mình, trước bại Kiếm Bần, sau chế phục Bộ Kinh Vân, dọa Đoạn Lãng, nhiếp phục Kiếm Thần. Rõ ràng Ma Kiếm cảnh giới là có sức mạnh bá đạo thật sự.

Nếu nói anh hùng ngu muội nhất vì điều gì thì đó chính là vì phụ nữ, Kiếm Ma vì kiếm nhập ma nhưng lại vì tình phụ kiếm. Mười năm theo đuổi một người đàn bà, làm võ công của ông ta bị chững lại, nếu không thì có thể với Ma Kiếm Chi Cảnh, Kiếm Ma đã làm nên một phen đại nghiệp rồi. Hoặc cũng có thể ngang danh với các cao thủ lừng lẫy một thời như Vô Danh, Kiếm Thánh, hoặc không thì cũng phải xứng tầm như Nam Lâm Kiếm Thủ hay Bắc Ẩm Cuồng Đao.

Anh hùng hay ngu hùng, ma kiếm hay ngu kiếm điều này hẳn ai cũng biết về Kiếm Ma. Chỉ vì một chút chấp mê mà cả đời bất ngộ.

- Từ xưa đến kẻ thất bại luôn được coi là giặc, còn kẻ chiến thắng sẽ luôn được coi là chính nghĩa, được người người ca tụng. Có ai biết rằng chính nghĩa mà người ta được nghe đó, chính là kẻ chiến thắng ghi lại mà thôi.

Người thần bí từ từ dùng đầu kiếm chỉ nâng chữ Ma được ghép bằng xương cốt Bá Nhất lên cao, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu vào ma cốt, làm cho Đoạn Cốt Kiếm Ý đã đỏ càng thêm đỏ. Máu từ chữ ma chảy rơi rất xuống nền đất trông thật kinh dị làm sao.

- Kiếm này mang khí tà ác của Ma Kiếm Chi Cảnh ngươi là gì của Kiếm Ma.

Vô Danh trông thấy kiếm pháp tàn ác, biết là trong Ma Kiếm cảnh giới, nhưng ngoài Kiếm Ma ra thì còn ai biết luyện loại kiếm pháp bàng môn tà đạo này nữa.

- Ha ha! Kiếm Ma là tên lỗ mãng đầu óc đơn giản, lão phu chỉ truyền cho hắn một đạo trong Cực Ác Tam Hung là Đoạn Mạch Kiếm Khí, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để hắn tác oai tác quái rồi. Hôm nay ta sẽ cho các hạ xem sức mạnh của đạo thứ hai trong Ma Kiếm Chi Cảnh - Đoạn Cốt Kiếm Khí.

Dứt lời cao thủ chỉ vẩy tay một cái ma cốt đầy máu me tanh tưởi hung dữ vồ tới Vô Danh. Khí hung ma tỏa ra nồng liệt vô cùng, ma cốt chưa tới mà những giọt máu đã như muôn vàn kiếm huyết bắn vào người Vô Danh.

Thông thường thì hiếm có ai làm điều sai mà tự nhận là mình sai, nếu như ta càng muốn họ hiểu rằng họ sai, thì họ sẽ tìm cách phản biến lại ta bằng những triết lý của riêng họ.

Với người thần bí này thì điều ông ta nói không hẳn là sai, ở góc độ nào đó thì còn có phần đúng điểm nào đấy.

Có kẻ chiến thắng nào không tô vẽ cho mình cái huy hoàng chính nghĩa, có câu thắng làm vua thua làm giặc, kẻ thua cuộc chẳng phải luôn là kẻ ác hay sao.

Kẻ ác luôn bị trừng phạt nhưng ai dám chắc kẻ chiến thắng không phải là một ác nhân. Kẻ thua cuộc là giặc và bị giết chết, người chết rồi thì không thể nó, và những gì về hắn đời sau muốn biết thì chẳng phải do kẻ chiến thắng kể lại thì là ai được nữa.

- Toàn lời lẽ yêu ngôn hoặc chúng, đừng bao giờ chỉ trích mái nhà hàng xóm nhiều tuyết, trong khi cửa nhà mình lại không sạch.

Một câu nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần uy nghiêm, người thần bí không cho rằng võ công của mình là bàng môn tà đạo, chỉ cầu mục đích cuối cùng là chiến thắng.

Đương nhiên chiến thắng là mục đích cuối cùng của tất cả kiếm thủ trong thiên hạ, không riêng gì chính kiếm hay ma kiếm.

Điểm khác biệt duy nhất là cách thức để đạt được chiến thắng mà thôi.

Chiến thắng mà dùng kiếm để giết hại người khác như người kia đang làm thì liệu có đúng hay không. Sinh mạng con người đều quý giá, tại sao lại cho mình cái quyền tước đoạt đi sinh mạng của người khác được cơ chứ.

Thực ra con người ít khi suy xét đúng sai rõ ràng bằng lý trí. Con người thường hành sự theo cảm xúc, thành kiến và nhất là cộng thêm lòng kiêu hãnh vốn có của mình.

Lý do chỉ có mình Vô Danh đạt đến tu vị Thiên Kiếm, bởi vì ông đã bỏ ngoài danh vọng, luôn giữ tâm hồn tĩnh lặng như mặt hồ, mọi biến động xung quanh cũng chẳng khiến tâm ông ta lay động.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, nói thì dễ nhưng làm được thì có mấy ai.

Kiếm chiêu của Đoạn Cốt Kiếm Khí đã tiến sát ngang mày. Nhưng dù kiếm có muôn phần hiểm ác thì trước thiên Kiếm cũng chỉ như là bình thường.

Vô Danh mặt không biến sắc, cử chỉ thanh nhã hoàn toàn không mất đi phong phạm tôn sư của mình. Ông ta chỉ khẽ phất tay điểm nhẹ ra một kiếm.

- Nhất Kiếm Thành Danh trong Mạc Danh Kiếm Pháp.

Tương truyền có câu "Đứng trước thiên kiếm, vạn kiếm cúi đầu". Nếu Hoàng kim đao khí là cảnh giới cao nhất trong Đao thì Thiên kiếm là tối thượng trong Kiếm. Thiên kiếm là Vô Danh, Vô Danh là Thiên kiếm.

Khi Kiếm Thánh thay mặt cho Vô Song thành dung Vô Song kiếm làm chiến thư, hẹn sau 4 ngày sẽ tiêu diệt Thiên Hạ Hội của Hùng Bá thì Tần Sương mới hỏi Hùng Bá :

-Kiếm Thánh có 21 thức Thánh Linh kiếm pháp là vô địch. Trong thiên hạ còn ai có thể phá 21 thức kiếm này ?

- Có lẽ có một người, nhưng người đó đã chết rồi.

Người mà Hùng Bá nhắc đến chính là Vô Danh.

Kiếm pháp của Vô Danh cũng giống như con người của ông rất sâu và rất sầu, kiếm chiêu mô tả cả cuộc đời đầy khổ đau của ông, là khởi thức "Nhất Kiếm Thành Danh", một kiếm đánh bại thiên hạ, chỉ với "Nhất kiếm thành danh mà vạn kiếm suy tàn".

Kiếm khí tuy trầm lãnh nhưng không sát tuyệt, lăng lệ nhưng không ẩn chứa sát khí kinh nhân. Trong chiêu phát ra luồng chánh khí vô thượng, như ánh sáng rạng ngời giữa bầu trời u tối.

Năm xưa 3 đại gia tộc cùng 7 đại môn phái vây đánh tại Hoàng Sơn, tất cả đều bị Vô Danh đánh bại. Đó đích thực là Nhất Kiếm Thành Danh, sau mấy mươi năm bao mùa xuân đi qua, không biết bao nhiêu mùa thu rụng lá, ông vẫn một lòng thủy chung với kiếm đạo chân chính, tu vị thiên Kiếm ngày càng thâm hậu hơn,đạt đến cảnh giới xuất kỳ bất ý thiên hạ vô song.

Chính khí là thứ mà cả đời Vô Danh theo đuổi, mấy mươi năm trước thế nào, bây giờ vẫn vậy. Chính vì thế Vô Danh luôn là một quả cân làm cho thế cục võ lâm giang hồ luôn cân bằng.

Nhất Kiếm Thành Danh mang sự ấm áp của chính đạo, nhưng không ủy mị yếu đuối. Trong nhu có cương, trong động có tĩnh đúng là kiếm chiêu tinh diệu được phát ra từ một người cũng phi thường.

Ma Kiếm bị luồng chánh khí quét vỡ làm đôi như tà ma bị thiên đạo tận diệt vậy, khiến người thần bí cũng nhất thời cứng miệng.

- Hảo Kiếm Pháp! Đáng tư cách để lão phu xuất kiếm thứ hai. Xem Đoạn Cốt Đệ Nhị Kiếm Nha Quỷ Đoạn Hồn trong Đoạn Cốt Kiếm Khí.

Người thần bí liền vung chỉ về phía trước một đạo kiếm quang màu tím bắn ra thẳng vào chữ Ma đã bị Nhất Kiếm Thành Danh chém đoạn.

Chữ Ma phát nổ xương cốt bay tứ tán, từ trong ma cốt chiếc sọ đầu lâu bắn ra. Sọ đầu há miệng phun toàn bộ những chiếc răng dính trên hai hàm về phía trước.

Ba mươi hai chiếc răng hóa thành 32 đạo kiếm, lăng lệ tấn công Vô Danh. Kiếm sau nối tiếp kiếm trước, lại càng hiểm ác hơn .

Vô Danh làm sao đánh bại được cao thủ bí ẩn này.

Mời anh em đón xem chương tiếp theo nhé.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phong Vân Tân Tác Thiên Thu Đại Kiếp.