Chương 352: Bị Bỏ Qua
-
Phù Diêu
- Đoạn Nhận Thiên Nhai
- 1913 chữ
- 2020-01-29 03:01:39
Dịch: AND
Nguồn dịch: Mê truyện
Đối mặt với ánh mắt không thân thiện của Miêu Vân Đông, Vương Quốc Hoa khhm dùng mắt nhìn đáp lại. Hội nghị ban bí thư trước đây đều là tình huống Miêu Vân Đông nói ra, không ai dám bác bỏ. không phải Miêu Vân Đông mạnh như thế nào mà chỗ dựa của hắn đủ để làm các vị phó bí thư lo lắng trước khi chống đối. Trong đó Hà Vạn Niên –- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tuổi lớn hơn chút là người luôn giả ngây giả điếc, Thạch Vân Thanh không ngừng có động tác nhỏ là loại người không có nguyên tắc. Diêu Hiểu Hoa và Đặng Ngâm là liên minh nhỏ, còn lại là loại không thấy thỏ không ra tay, bình thường đều giả vờ im lặng.
- Đầu tư 200 triệu nửa năm là đủ rồi. Chẳng qua tôi có một điều kiện là chuyện khu công nghệ cao tôi không hy vọng ai chỉ trỏ tay chân với mình.
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên nói, mọi người đang ngồi lại không dám coi thường. Lúc này vẻ ngang ngược của Vương Quốc Hoa mọi người đã thấy. Loại quan chức trẻ tuổi có chỗ dựa mạnh này thì không ai dám nói có việc gì hắn không làm được.
Một năm thu hút đầu tư 200 triệu, Vương Quốc Hoa hoàn toàn đứng ở phía có lý. Lúc này ai còn dây dưa chính là muốn trở mặt thành thù. Miêu Vân Đông không dám như vậy, cũng không cần như vậy.
Miêu Vân Đông ho khan một tiếng không nói gì mà là châm thuốc, trong lòng hắn đang cười lạnh. Dù mày làm được thì sao? Ở đây không ai ủng hộ mày nên tao vẫn có thể gạt mày ra rìa.
Ngay lúc Miêu Vân Đông có ý làm lạnh hội nghị thì Thạch Vân Thanh đã mở miệng nói.
- Nếu chủ tịch Quốc Hoa có thể làm được việc thu hút đầu tư 200 triệu trong nửa năm, tôi đề nghị vấn đề nhân sự của khu công nghệ cao về sau giao chủ tịch Quốc Hoa đề cử.
Thạch Vân Thanh đột nhiên tỏ thái độ hướng vấn đề về phía khác, sang vấn đề nhân sự. Đảng ủy quản nhân sự, Thạch Vân Thanh là phó bí thư Đảng đàn kiêm trưởng ban tổ chức cán bộ nói ra cái này không phải là vu vơ.
Vương Quốc Hoa là phó bí thư kiêm chủ tịch quận cũng có quyền lên tiếng nhất định ở vấn đề nhân sự, nhưng quyền lực chủ yếu là ở công việc cụ thể. Thạch Vân Thanh có hành vi này rõ ràng là muốn châm lửa chiến tranh. Mặc dù Vương Quốc Hoa và Miêu Vân Đông có xung đột rõ ràng nhưng mới chỉ về cục bộ, một khi vấn đề nhân sự cũng bị kéo vào thì đó chính là tạo thành chiến tranh toàn diện.
Mặt Miêu Vân Đông tái mét lại, nhưng cũng không có biện pháp gì tốt. Phải nói đề nghị của Thạch Vân Thanh làm Vương Quốc Hoa có lợi, người không thể nào lên tiếng phản đối là Vương Quốc Hoa nhưng chuyện luôn có bất ngờ.
- Hôm nay không nói tới vấn đề nhân sự.
Vương Quốc Hoa lạnh nhạt nói, ánh mắt đầy bình tĩnh nhìn Thạch Vân Thanh. Thực lòng hắn có chút tức giận, Thạch Vân Thanh xen vào làm hắn rất khó chịu. Nguyên nhân rất đơn giản, đề nghị này nằm ngoài kế hoạch của hắn, không chừng chuyện thoát khỏi khống chế của hắn. Nói cách khác Thạch Vân Thanh muốn phá rối. Nếu Thạch Vân Thanh có ý đồ muốn tạo mối quan hệ, Vương Quốc Hoa còn có thể tiếp nhận. Vấn đề là trước đó không trao đổi gì, bây giờ phá rối chứng tỏ Thạch Vân Thanh có dã tâm không nhỏ.
Thạch Vân Thanh không ngờ ánh mắt Vương Quốc Hoa lại đột nhiên nhìn chằm chằm vào mình, còn mang theo ý cảnh cáo khiến ả bối rối cúi đầu, thầm kêu khổ trong lòng. Phán đoán trước đó xem ra có vấn đề, chủ tịch quận trẻ tuổi này lão luyện hơn mình nghĩ.
Hà Vạn Niên có chút hả hê nhìn Thạch Vân Thanh. Theo hắn thấy Miêu Vân Đông không tốt đẹp gì, Thạch Vân Thanh cũng vậy. Hai người này đều cảm thấy Vương Quốc Hoa còn trẻ dễ lừa. nghĩ vậy Hà Vạn Niên không khỏi mỉm cười, một lần nữa đánh giá lại Vương Quốc Hoa. Quả nhiên người không thể nhìn từ bên ngoài.
So với hành vi quấy rối của z, Diêu Hiểu Hoa cũng muốn thử. Nếu có người ra mặt đấu với Miêu Vân Đông, không nắm bắt cơ hội này đúng là quá ngu ngốc. Ngay khi Diêu Hiểu Hoa chuẩn bị lên tiếng, Đặng Ngâm đột nhiên giành quyền nói trước.
- Chủ tịch Quốc Hoa, về tư tưởng phát triển khu công nghệ cao anh có thể có tư liệu cụ thể một chút không?
Vương Quốc Hoa có chút bất ngờ, không ngờ Đặng Ngâm lại lên tiếng trước Diêu Hiểu Hoa.
- Có, tôi bây giờ bảo thư ký vào phát cho mọi người.
Vương Quốc Hoa cũng có chuẩn bị, hắn quay đầu lại bảo Ngô Minh Chỉ đang ngồi ghi chép, bảo hắn phát bản quy hoạch khu công nghệ cao cho mọi người.
Đây là bản quy hoạch 20 trang, từ ngữ rõ ràng, nội dung rành mạch. Mọi người nhìn mục lục là có thể cảm thấy bản quy hoạch này rất tỉ mỉ.
Yên lặng khoảng năm phút, Đặng Ngâm có chút kích động nói:
- Tôi thấy bản quy hoạch này rất tốt.
Đặng Ngâm vừa mở miệng nói, Diêu Hiểu Hoa nói theo:
- Tôi cũng tán thành.
Thêm cả Lý Quốc Quang, quận Hồng Sam có tổng cộng chín phó bí thư. Bây giờ Vương Quốc Hoa thống nhất được ý kiến bên ủy ban, hiện tượng này nhìn như bình thường vì dù sao bên chính quyền có cùng lợi ích, Miêu Vân Đông cũng không quá bất ngờ với việc này. Vừa nãy Vương Quốc Hoa không hề khách khí đốp lại Thạch Vân Thanh, theo Miêu Vân Đông thấy Thạch Vân Thanh sẽ không ủng hộ Vương Quốc Hoa, thậm chí còn có thể phản đối. Còn phần Hà Vạn Niên thì tên này mấy năm qua không hề lên tiếng.
Miêu Vân Đông cảm thấy mình không thể thát bại, thậm chí muốn cười nhạo hành vi vừa rồi của Vương Quốc Hoa, cảm thấy đối phương quá non. Dù là nửa năm kéo về 20 triệu, dù là bảo vệ được khu công nghệ cao nhưng vấn đề nhân sự về sau sẽ đắc tội Thạch Vân Thanh.
- Tôi cũng đánh giá cao quy hoạch này.
Ai ngờ được Thạch Vân Thanh lại cười cười mở miệng nói, còn nở nụ cười lấy lòng với Vương Quốc Hoa.
Thạch Vân Thanh cố gắng muốn cứu lại ấn tượng xấu của Vương Quốc Hoa dành cho mình, thực tế vừa nãy khi đưa ra vấn đề nhân sự, Thạch Vân Thanh có chút hối hận. Thạch Vân Thanh vẫn muốn tạo thế lực cho mình nhưng Miêu Vân Đông quá mạnh nên ả chịu thua. Lúc này Vương Quốc Hoa xuất hiện xông lên làm tiên phong, Thạch Vân Thanh lập tức có điều chỉnh, không làm đục nước được thì đổi sang ủng hộ cũng không sao. Chỉ cần hắn có thể phá vỡ tình hình hiện tại của của quận Hồng Sam cũng có nghĩa Thạch Vân Thanh có cơ hội.
Thái độ của Thạch Vân Thanh tại sao thay đổi, các vị ngồi đây không khó để hiểu ra, nói tóm lại chính là đứng trên bờ xem lửa.
Lúc này Hà Vạn Niên bỏ chén trà ho khan một tiếng làm mọi người tập trung vào hắn. Không ai ngờ được Hà Vạn Niên lại muốn lên tiếng, phải biết đề tài này không liên quan gì tới công việc của Ủy ban kỷ luật.
Miêu Vân Đông vẫn cảm thấy nắm được cục diện đột nhiên có cảm giác rất không tốt.
- Quy hoạch khu công nghệ cao, tôi đã cẩn thận đọc, tôi cho rằng một khi thành công sẽ có tác dụng tốt đối với sự phát triển trong mười năm tới của quận ta, thậm chí có thể làm kiểu mẫu. Tôi đề nghị chính quyền nên ủng hộ tài chính, đẩy nhanh tốc độ hoàn thành xây dựng cơ sở vật chất của khu công nghệ cao, có thể một bên thu hút đầu tư, một bên xây dựng.
Trong nháy mắt khi Hà Vạn Niên lên tiếng, mọi người đột nhiên ý thức được một vấn đề Miêu Vân Đông thống trị quận Hồng Sam thực ra cũng chỉ là như vậy mà thôi. Trước kia Miêu Vân Đông nói gì được lấy chủ yếu là đối thủ quá mềm yếu.
Vương Quốc Hoa đứng ra ở vấn đề khu công nghệ cao chẳng những khiêu khích đám người Miêu Vân Đông, còn chiếm thế chủ động. Tư thế này hoàn toàn khác các nguyên chủ tịch quận, đều là bị động.
Không khí thay đổi về chấp, Miêu Vân Đông bắt đầu không khống chế được nhịp thở của mình. Hà Vạn Niên tỏ thái độ là rất quan trọng. Điều này có nghĩa đám người kia trước đây kiêng kỵ chỗ dựa mạnh của Miêu Vân Đông, bây giờ có người đứng ra chống đối liền có người theo ngay.
- Tôi sắp về hưu rồi, làm không được mấy năm nữa. Tôi hy vọng trong mấy năm cuối cùng thấy được quận Hồng Sam có thể có phương hướng phát triển tốt hơn.
Hà Vạn Niên lạnh nhạt nói xong lại bưng cốc trà lên. Giờ phút này Hà Vạn Niên rất bình tĩnh.
Miêu Vân Đông biết mình sắp mất khống chế nên quyết đoán đứng lên nói.
- Chuyện khu công nghệ cao cứ theo ý của đồng chí Vương Quốc Hoa mà làm, nửa năm sau bàn lại, tan họp.
Miêu Vân Đông vừa nói vừa bước đi thẳng
Vương Quốc Hoa đưa mắt nhìn Miêu Vân Đông rời đi mà hắn cũng không thoải mái gì. Vương Quốc Hoa biết cuộc đấu giữa mình và Miêu Vân Đông mới bắt đầu, còn có chuyện càng khó khăn hơn chờ mình đi làm. Mặc dù là làm thật tốt ở khu công nghệ cao thì mới khiến hắn đứng vững gót chân, còn cách rất xa so với yêu cầu của Hứa Nam Hạ.
Trong nháy mắt dọn đồ, Vương Quốc Hoa bất ngờ gặp ánh mắt của Đặng Ngâm, nóng bỏng, đầy chờ mong. Còn có vẻ dao động của Diêu Hiểu Hoa, Vương Quốc Hoa đột nhiên cảm thấy mình trước đó đã bỏ qua mấy vị phó chủ tịch quận, mà bỏ qua có lẽ không chỉ một người. Vương Quốc Hoa theo bản năng quay đầu lại nhìn Hà Vạn Niên một chút, vị chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật già nua này đang từ từ thu dọn đồ đạc.