Chương 815
-
Phù Diêu
- Đoạn Nhận Thiên Nhai
- 1593 chữ
- 2020-01-29 03:03:05
Dịch: AND
Nguồn dịch: Mê truyện
Tuyết Hoa trước là một công ty nhà nước chuyên sản xuất các sản phẩm như kem đánh răng, xà phòng … Công ty này vốn có sức ảnh hưởng khá lớn trong tỉnh nhưng theo thời gian, theo nền kinh tế thị trường phát triển nên không thể cạnh tranh được công ty tư nhân và công ty nước ngoài. Trước đây thị trường bản địa còn có thể duy trì, mấy năm nay người dân cũng chuyển sang dùng đồ nước ngoài. Thêm nữa lãnh đạo công ty chỉ lo kiếm tiền vào túi mình, tình hình kinh doanh của công ty càng kém đi.
Xã hội có một cách giải thích khá đặc thù, nó nhiều lần trở thành lý do giải vây cho thất bại của lãnh đạo của công ty nhà nước. Bọn họ nói công ty nhà nước không dễ làm, công ty nhà nước muốn sinh tồn được phải tư hữu hóa, đây là trào lưu, là bắt buộc. Một ít ít công ty nhà nước làm
Một công ty nhà nước niêm yết lên thị trường chứng khoán nhất định phải được chính quyền ủng hộ mạnh. Khi đó nếu làm không tốt mới lộ bản chất của công ty đó. Đây đúng là một hiện tượng quỷ dị. Vấn đề là rất nhiều quan chức nhà nước lại có thể tiếp nhận cách nói này, quá hoang đường. công ty nhà nước thật sự không thể kinh doanh tốt sao? Rõ ràng không phải là vấn đề của bản thân công ty mà là vấn đề của con người.
Hầu hết lãnh đạo của công ty nhà nước đều thiếu tố chất quản lý và đạo đức, đây mới là bản chất khiến công ty kinh doanh kém hiệu quả. Đổi lại một góc độ mà nào đó mà nói thì rất nhiều lãnh đạo công ty nhà nước thích hợp đi làm quan hơn. Rất nhiều công ty nhà nước có định hướng phát triển liên quan trực tiếp tới lợi ích chính trị. Công ty nhà nước như vậy có thể kinh doanh tốt mới là việc lạ.
Lúc Vương Quốc Hoa ở thị xã Ân Châu cũng gặp vấn đề tương tự như vậy.
Chuyện của Tuyết Hoa có thể nói là rất lớn. Là công ty nhà nước nổi tiếng của tỉnh Nam Quảng, làm như thế nào xử lý vấn đề xuất hiện của công ty thì chỉ có thể thông qua hội nghị thường vụ thảo luận. Vương Quốc Hoa là lãnh đạo phụ trách quản lý hắn cần phải suy nghĩ xem nên giải thích rõ ràng với các vị thường vụ việc này như thế nào.
Ngày hôm sau Lãnh Vũ tổ chức hội nghị thường vụ khẩn cấp nghiên cứu thảo luận vấn đề xuất hiện ở Tuyết Hoa. Vương Quốc Hoa thông báo tình hình. Nội dung đại khái là Tuyết Hoa thông qua thủ đoạn hối lộ mua được một ít người phụ trách của cơ quan chủ quản tỉnh cùng với cơ quan thống kê, kiểm toán, thành công đưa lên thị trường chứng khoán. Hơn nữa thông qua việc đưa lên thị trường chứng khoán khiến không ít người đạt được lợi riêng.
Sau khi Vương Quốc Hoa giới thiệu tình hình, hắn rõ ràng chú ý thấy vẻ mặt Chu Bồi Tiêu rất khó coi. Lúc hội nghị đang diễn ra Khương Kiệt đột nhiên nhận được điện ra ngoài nghe, về mặt y càng thêm trầm trọng. Y đi đến bên cạnh Lãnh Vũ nói nhỏ gì đó, mặt Lãnh Vũ tái lại, y ho khan một tiếng hấp dẫn sức chú ý của mọi người mới nói:
- Vừa nhận được thông báo gần tiếng trước tòa nhà Tuyết Hoa bốc cháy, chủ tịch tập đoàn Tuyết Hoa Trần Tuyết Tình nhảy lầu tự tử. Cụ thể Cục công an thành phố đang triển khai điều tra.
Vương Quốc Hoa đứng bật dậy nói.
- Tôi tới hiện trường xem một chút.
Hắn vô thức nhìn thoáng qua Chu Bồi Tiêu, hắn phát hiện mặt tên này trắng lại. Vương Quốc Hoa có thể kết luận hắn nhất định biết một ít gì đó.
Lãnh Vũ nói.
- Bình tĩnh đã, trước hết nên nghiên cứu xử lý việc này như thế nào, sau đó đến xem một chút cũng không muộn.
Vương Quốc Hoa lúc này mới ý thức được mình thất thố. Nguyên nhân thực tế do Vương Quốc Hoa cảm thấy việc này đối phương làm quá độc, hắn rất tức giận. Từ từ ngồi xuống, Vương Quốc Hoa châm thuốc hít sâu một hơi làm mình bình tâm lại.
- Sở công an cần lập tức tiếp nhận vụ án, bên thống kê cũng cần nhanh chóng đi tra xét.
Lãnh Vũ vừa nói hai câu, Quách Hào đã giơ tay lên.
- Tôi cảm thấy nơi bốc cháy chính là phòng tài vụ.
Lãnh Vũ ngẩn ra, y ý thức được mình sơ sót.
Vương Quốc Hoa kịp thời bổ sung.
- Phải khống chế ngay nhân viên tài vụ.
Lãnh Vũ thuận tay lấy lại quyền lên tiếng. Y gật đầu nói.
- Chuyện này nhất định phải khống chế phạm vi ảnh hưởng. Bí thư Hám, Sở công an nhất định phải tra rõ chân tướng trong thời gian ngắn nhất, Ủy ban kỷ luật cũng cần phải hành động một cách nhanh nhất khống chế các đối tượng liên quan. Phải chú ý an toàn, tuyệt đối không thể xuất hiện người chết nữa.
Quách Hào nhìn Vương Quốc Hoa, tâm trạng của y có chút phức tạp. Thời khắc mấu chốt khuynh hướng của Vương Quốc Hoa là rất rõ ràng.
Hội nghị thường vụ rất nhanh có quyết định, chuyện phải áp chế. Ban Tuyên giáo cần khống chế truyền thông, không nên đưa tin lung tung. Kết thúc hội nghị Vương Quốc Hoa chạy đến hiện trường, ngọn lửa đã được khống chế, nơi bắt nguồn vụ cháy là tầng 13 của tòa nhà, một con số mà người phương tây rất không thích.
Quách Hào đoán không sai, quả thật cháy ở phòng tài vụ. Từ góc độ này có thể nói khả năng Trần Tuyết Tình tự sát có thể nói là không lớn. Người Sở công an cũng đã tới, hơn nữa cũng đã rất nhanh tiếp nhận vụ án.
- Hiện trường quá loạn, không thấy được gì cả, không bằng trở về. Dù sao việc cũng có nhân viên chuyên môn xử lý.
Khương Kiệt đi theo Vương Quốc Hoa, y đến nghe bên Cục công an báo cáo tình hình rồi quay về trao đổi.
Khương Kiệt nói không sai, vụ án này đã trở nên phức tạp hơn rất nhiều. Điều quan trọng nhất bây giờ chính là xử lý Tuyết Hoa ra sao. Công ty lớn làm tốt của tỉnh Nam Quảng không nhiều, Tuyết Hoa nên duy trì hay tuyên bố phá sản, đây là điều Vương Quốc Hoa cần phải suy nghĩ.
Ủy ban kỷ luật tỉnh một hơi truyền gọi mười mấy người phụ trách các ngành, nửa số trong đó thấy người ủa Ủy ban kỷ luật đã mềm nhũn ra.
Vương Quốc Hoa tiếp nhận đề nghị của Khương Kiệt, hắn về văn phòng xong cũng không ở đó mà đến chỗ Quách Hào. Sau vài câu khách khí, Vương Quốc Hoa đi thẳng vào vấn đề.
- Chủ tịch tỉnh, tập đoàn Tuyết Hoa cần phải kiểm toán toàn diện xem có bao nhiêu vấn đề.
Quách Hào trong nháy mắt phán đoán ra ý đồ của Vương Quốc Hoa.
- Sao, còn có ý ôm công ty này ư?
Vương Quốc Hoa suy nghĩ khá lâu mới lên tiếng.
- Có hơn năm ngàn công nhân, công ty phá sản bọn họ sẽ sống ra sao?
Quách Hào gật đầu tán thành.
- Cũng đúng, nhưng lỗ thủng quá lớn, ủy ban tỉnh chưa chắc đã gánh được.
Quách Hào cũng khá oan uổng, tập đoàn Tuyết Hoa đâu có quan hệ gì đến hắn. Vương Quốc Hoa cũng oan nhưng ai bảo hắn phụ trách mảng này.
- Trước phải dọn dẹp rồi mới tính.
Vương Quốc Hoa có chút bất đắc dĩ. Chuyện này rất rõ ràng, nếu vụ án không phá được khi không đủ chứng cứ, vụ án sẽ thành án không thể phá.
Đến tối Sở công an đã đưa ra một kết luận sơ bộ. Trần Tuyết Tình quả thật là tự sát, một tuần trước con của ả đã ra nước ngoài. Trần Tuyết Tình ly hôn từ 15 năm trước, một mình nuôi con tới nay. Con trai của ả năm nay đã được 20 tuổi.
Tin tức này làm cho Vương Quốc Hoa khá giật mình, hắn càng thêm hiểu rõ hơn về kẻ chủ mưu. Trần Tuyết Tình nếu thật sự tự sát thì có thể thấy được kẻ chủ mưu có thực lực khiến Trần Tuyết Tình phải tự tìm tới cái chết.
Phòng tài chính tập đoàn Tuyết Hoa bị đốt thành tro tàn, mọi sổ sách hóa thành tro bụi. Hôm xảy ra vụ cháy lại là ngày cuối tuần, phòng tài chính không có ai, tập đoàn Tuyết Hoa cũng không có hệ thống camera giám sát, Sở công an hỏi nhân viên bảo vệ cũng không tìm được đầu mối gì.