Chương 4: Tình bạn


Năm 997, Đại Việt được trị vì bởi vị vua đời thứ 4 của dòng họ Phạm là vị vua Phạm Nhân Tông ( mình phải biến đổi lịch sử vào thời đại không có thật để không phạm vào nền lịch sử nước nhà mong anh em hiểu cho không lên đáp đậu tôi ok T.T) lấy niên đại là Bảo Hoàng. Bảo Hoàng năm thứ 5 kinh thành Thăng Long bị bao quanh bởi nhưng đám mây đen u ấm, mọi người dân trong thành trước những tin tức của thiên tai, chiến sự từ phía Bắc khiến cho người dân hoang mang vô cộng với việc khung cảnh u ấm xung quanh khiến cho người dân ngày càng lo lắng cho an nguy của mình, họ dần dần mất đi sự tín nhiệm đối với vị vua của chính mình nếu cứ tiếp dẫn họ sẽ tụ lại tạo phản là khá cao.
Kinh thành Thăng Long – Điện Công Chính
Trong Công chính điện ai cũng ngạc nhiên chỉ sau một đêm vị hoàng đế ngồi trên long ỷ kia từ một con người đang buồn rầu trước bao sự đả kích và hiện giờ khuôn mặt ông ta đã thay đổi trông có vẻ thêm nhiều sức sống hơn trước nhiều.
-Khởi bẩm thánh thượng! Thần Vũ Văn Hoan mạo gan xin hỏi bệ hà đã nghĩ ra đối sách hay gì để giải quyết tình hình hiện sao? – Một vị đại thần trong hàng bước ra hỏi.
Vị đại thần này có khuôn mặt đôn hậu nhưng cũng có phần uy nghiêm của một vị quan to do làm quan lâu năm tạo thành, thân hình ông cao dáo, đôi mắt sáng như vì sao trên trời, tuy đã gần 40 nhưng trông ông ta rất anh tuấn cho thấy khi còn trẻ ông ta là một mỹ nam có số trong kinh thành. Vị quan này không ai khác đó chính là người bạn thân từ nhỏ của Hoàng đế Phạm Nhân Tông và là đương kim tể tướng đương triều có quyến nắm trọn bin quyền của cả nước trong tay.
-Không có gì chỉ là một vài tin vui nhỏ thôi – vị hoàng đế phủi tay có ý không nên nói về vấn đề này nữa.
-Chúng thần chúc mừng hoàng thượng có tin vui – Cả quần thần đều quỳ xuống miệng cung hô vạn tuế
-Các khanh nghĩ sai ý của trẫm rồi không phải tin vui là ta sắp có thái tử mà là một tin lành do tiên đế mới báo mộng cho ta vào ngày hôm qua – Hoàng đế giải thích cho quần thần để tránh để cho quần thần mừng hụt.
Các đại thần rất ngạc nhiên tin vui khác sao, làm gì có tin vui nào hơn tin vui hoàng đế sắp có long tử chứ, kể ra cũng lạ vị hoàng đế Phạm Nhân Tông này đã gần 40 tuổi rồi mà vẫn chưa có một mụm con nào dù ông ta đã có 12 cung phi luôn hầu hạ, ngày đêm vẫn cầu trời khấn phật để sinh long tử mãi sao vẫn không thấy có tin tức gì, dù ông ta là một vị vua nhân hậu, tiết kiệm, yêu dân như con và luôn luôn nghe lời khuyên của quần thần, chính vì vậy ai cũng nghĩ ông là một minh quân, như dù làm cách nào ông ấy lại không có một tin mừng nào về long tử suốt mấy chục năm qua.
-Nếu không phải tin sắp có thái tử thì chẳng nhẽ có cách giải quyết cục diện hiện nay rồi sao thưa thánh thượng – Thừa tướng đương triều Tạ Ngọc Thịnh ra khỏi hàng hỏi.
Sau câu nói của thừa tướng các quần thần bỗng mắt sáng lên không ai ra ám hiệu gì bọn họ đều đưa mắt nhìn về phía long ỷ với con mắt chờ mong.
-Ka ka ! đại loại như thế. Vũ ái khanh ta nghe nói khanh sắp được làm cha rồi sao – vị hoàng đế cố tình đánh trống lảng hỏi sang tể tướng Vũ Văn Hòa
-Khởi bẩm hoàng thượng xác thực là có chuyện này.
Khi nói lời này dù ông ta không nói gì nhưng trong mắt ông ta đã nói ra hết liên vui han hoan khi nhà ông ta sắp có một thành viên mới, tuy đã gần 40 nhưng ông ta mãi không có mụm con nào, vợ của Vũ Văn Hoan là Nguyễn thị luôn bị nhà chồng thúc dục phải sinh cho họ một đứa cháu do quá nhiều lần lên không có tin vui tình cảm của nhà trai với con dâu dần dần mờ nhạt đi, đã nhiều lần bố mẹ của Vũ Văn Hoan đã thúc dục ông nạp thêm thê thiếp để cho họ có đứa cháu, ông đã nhiều lần lấy cớ vì quá bận con việc lên không có thời gian nạp thê thiếp, thực chất ông ta rất thương vợ mình lên không muốn lấy thêm thê, thiếp về nhà sợ Nguyễn thị phải tủi thân.
Sau nhiều này lên chùa dâng hương, niệm phật và làm nhiều việc thiện cuối cùng vào gần giữa năm Bảo Hoàng thứ 4 Nguyễn thị đã có tin vui, sự kiện này đã khiến cho cha mẹ của Vũ Văn Hoan mừng đến phát khóc và tình cảm của họ với Nguyễn thị lại trở về như trước à mà không còn hơn trước rất nhiều.
-Ồ vậy sao đã phân biệt được trai hay gái chưa – Hoàng đế cũng mừng cho người bạn thân thuở nhỏ này.
-Theo nhưng đặc tính và tính cách của nàng rất có khả năng là trai thưa hoàng thượng.
- Nếu là con trai sau này trẫm mà có Công chúa trẫm sẽ nhận nó làm Phò mã gia – Hoàng đế cao hứng nói.
Cả triều thần ngã ngửa khi nghe nói lời này, họ biết hoàng thượng rất sủng ái vị tể tướng này không phải vị họ chơi từ nhỏ với nhau mà vị Vũ Văn Hoan là một con người đại tài kể cả văn chương, lịch sử, cách trị dân,v.v…. nhưng họ không nghĩ hoàng đế có thể sung ái vị quần thần này đến vậy, con của hắn chưa sinh ra đã được gắn cái mắc Phò mã gia rồi sao thật khâm phục a.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phục Hưng Đại Việt.