Chương 1101: Đôi Đường Khó Xử!
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2451 chữ
- 2020-05-09 12:53:05
Số từ: 2445
Nguồn: Mê Truyện
Trần Kinh không rời khỏi Sở Giang như kế hoạch ban đầu.
Tất cả đều là vì vụ án đập chứa nước Hồng Vân đã khiến hắn cảnh giác.
Người đầu tiên dính tới vụ án đó không ngờ lại chính là Ngũ Đại Minh, khiến sự việc ở Sở Giang đột nhiên trở lên phức tạp.
Nếu vụ án đập chứa nước Hồng Vân xử lý không tốt, thì những vùng khác hắn làm sao có thể chỉnh đốn được?
Toàn bộ Sở Giang, thậm chí là chính đàn cả nước đều biết quan hệ giữa Trần Kinh và Ngũ Đại Minh rất thân thiết, Trần Kinh có thể cố tình bảo vệ Ngũ Đại Minh không?
Nếu là như vậy, Trần Kinh dốt cuộc có đang đại diện cho Ủy ban kỉ luật Trung Ương đi làm việc không, hay là vì Ngũ Đại Minh mà dọn dẹp những chướng ngại ở Sở Giang?
Không thể không nói, sự việc đập chứa nước Hồng Vân đã đâm thẳng vào Trần Kinh một nhát, khiến hắn không thể không thay đổi kế hoạch, hắn cần phải im lặng bắt đầu tìm cách giải quyết vấn đề.
Các tổ công tác nhỏ đều đã đi làm việc, ở lại Sở Giang chỉ có mỗi Trần Kinh.
Nhân cơ hội này, Trần Kinh liền về quê một chuyến.
Hiện giờ vợ chồng Trần Chi Đống đều theo Trần Kinh tới Bắc Kinh sống, căn nhà ở quê hiện không có ai ở, chỉ thỉnh thoảng hai vợ chồng Trần Chi Đống mới về quê gặp mặt người thân họ hàng.
Thường thì chìa khóa nhà do chị hắn là Trần Đình Nguyệt cầm, em gái hắn là Trần Xán hiện giờ làm ăn ngày càng lớn, năm ngoái cô ta cũng mua một căn nhà ở Bắc Kinh.
Vợ chồng bọn họ thường ở Bắc Kinh để làm ăn, rất gần với Trần Kinh.
Trần Kinh vốn nghĩ lần này trở về chỉ có một mình.
Nhưng lúc hắn về tới nhà, hắn lại nhìn thấy rất nhiều người.
Cô thất, dì tám đều tới.
Còn có cả vợ chồng bác cả Trần Chi Hoa, hai vợ chồng anh họ Trần Triết, hai vợ chồng chị họ Diêm Danh.
Rất nhiều hàng xóm đứng vây quanh ở đó.
Xe của Trần Kinh mới tới nơi, Trần Chi Hoa mặt niềm nở ra đón. Ông ta cười nói: -Kinh tử, cháu là lãnh đạo lớn, có thể về đây một chuyến thật không dễ dàng gì. Hàng xóm láng giếng chúng ta đều muốn gặp mặt cháu!
Trần Kinh tiến tới bắt tay với Trần Chi Hoa, nói: -Bác cả, mọi người làm lớn quá, cháu cảm ơn!
Trần Kinh giơ tay làm lễ tỏ vẻ cảm ơn mọi người.
Mọi người xung quanh đều vỗ tay tán thưởng.
Có một số người già biết Trần Kinh, đều tặc lưỡi cảm thán.
Người tài của Trần gia, chính là ở đây mà ra, theo bọn họ thấy, Trần Kinh hiện giờ không chỉ quang tông diệu tổ, mà khiến cho những người hàng xóm láng giềng ở đây cũng thấy rất vinh dự.
Mà khu vực này cũng trở thành vùng đất quý.
Hai vợ chồng Trần Đình Nguyệt đều đến cả.
Hiện giờ bọn họ ở vùng này cũng rất có danh tiếng.
Anh rể Uông Thụy Quốc hiện giờ làm Sở trưởng Sở giáo dục Quận, Trần Đình Nguyệt cũng là hiệu trưởng một trường trung học danh giá của Sở Giang.
Hai người bọn họ hiện giờ chức quan tuy không lớn, nhưng trong mắt mọi người, bọn họ cũng có danh phận, là người có danh vọng. Vì vậy người ở vùng này, đều rất hay nói về ba người con của Trần Chi Đống.
Nói về ba anh chị em bọn họ, ai cũng đều rất có tiền đồ, vì vậy, trẻ em cần phải chăm chỉ học hành.
Trần Kinh nói chuyện cùng mọi người một lúc, sau đó hàng xóm đều tản ra về hết.
Trần Đình Nguyệt đã mời hai người tới nấu ăn.
Gia đình Trần gia ngồi vào hai bàn, cũng nhau ăn cơm.
Mấy hậu bối của Trần Kinh, Trần Triết, Diêm Danh đều ngồi xung quanh Trần Kinh.
Diêm Danh hiện giờ làm ăn cũng rất lớn, khoản tiền bỏ ra cũng lên tới hàng chục triệu, ở Sở Giang hiện giờ cũng được coi là ông chủ lớn.
Nhưng trước mặt Trần Kinh, anh ta chỉ coi mình như học sinh tiểu học vậy.
Mà Trần Triết một người ngạo mạn, hung hăng, cũng đã hạ mình xuống, anh ta ngồi bên cạnh Trần Kinh, cẩn thận rót trà, mời thuốc Trần Kinh, phục vụ rất chu đáo.
Trước đây Trần Kinh và Diêm Danh đã từng gặp mặt nhau, hai người thường nói về việc kinh doanh. Trong đầu anh ta luôn nghĩ cách hi vọng Trần Kinh sẽ tạo điều kiện cho anh ta làm ăn.
Có lúc công việc làm ăn khó khăn, cũng hi vọng mượn oai phong của Trần Kinh đi giải quyết vấn đề.
Nhưng hiện giờ, anh ta không có dũng khí đấy.
Trần Kinh hiện giờ là lãnh đạo Trung Ương, hắn đến Sở Giang, quan trường Sở Giang liền chấn động mạnh như vậy. Những người ngày thường khiến Diêm Danh phải thận trọng e dè đối phó trong quan trường, từng người từng người đều phải cúi đầu, nhìn sắc mặt của Trần Kinh.
Chỉ dựa vào điểm này thôi, có thể thấy được quyền lực và vị trí hiện giờ của Trần Kinh.
Mà hôm nay trước khi Trần Kinh trở về quê, lãnh đạo trong Quận đều tới.
Uông Thụy Quốc nói vài câu đã khiến cho bọn họ không dám ở lại, nhưng lễ và quà thì không ít, tất cả đều để lại.
Diêm Danh hiểu rõ, những lãnh đạo ở cấp bậc như Trần Kinh, những người có tiền đều chỉ là trò cười mà thôi.
Diêm Danh hôm nay có thể là triệu phú, nhưng chỉ một cái nhíu mày của Trần Kinh, có thể ngày mai anh ta trở thành trắng tay.
Không nói là Diêm Danh, ngay cả những lãnh đạo ngày thường rất bệ vệ ở Sở Giang, đừng nghĩ bọn họ oai phong một vùng như vậy, nhưng chỉ cần một hành động nhỏ của Trần Kinh, bọn họ sẽ rơi ngay xuống vực, mà sẽ không thể leo lên được nữa.
Đây chính là quyền lực, quyền lực khiến cho người khác phải sợ hãi
Sau khi ăn một bữa cơm ở nhà, hắn trở về khách sạn, trên đường đi, Trần Kinh bảo tài xế dừng xe lại ở đường Lâm Giang.
Trần Kinh xuống xe, đi dạo một mình trên đường Lâm Giang.
Lần này trở về Sở Giang, hắn cảm thấy mọi thứ ở Sở Giang đều đã thay đổi.
Cảnh vật khắp nơi đã thay đổi, con người cũng thay đổi rất nhiều.
Có lẽ là vị trí hiện giờ của Trần Kinh đã khác xưa, hắn tới đây với thân phận cán bộ của Ủy ban kỉ luật, khiến cho Sở Giang rất căng thẳng và tạo cho họ áp lực rất lớn, những người thân tình trước đây, trong lòng Trần Kinh muốn liên hệ với bọn họ, nhưng chần chừ hắn không dám liên lạc.
Sợ rằng vô tình hắn sẽ lộ ra điều gì đó, sẽ dẫn đến họa lớn.
Trần Kinh thậm chí cảm thấy, hắn có quyền lực trong tay sẽ không có một người bạn chân thành.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều lo sợ, cẩn trọng như vậy.
Mông Hổ và Thang Dịch Dương mấy người của Đức Cao nhanh chóng đến Sở Giang.
Mông Hổ hiện giờ là Phó sở trưởng Sở lâm nghiệp thành phố, còn Thang Dịch Dương càng lợi hại hơn, hiện giờ là Phó sở trưởng Sở công an, kiêm đội trưởng đội hình sự.
Sở công an tự hình thành một hệ thống, đội hình sự là trung tâm của Sở công an, Thang Dịch Dương hiện giờ cũng coi như là rất có thế lực.
Ông ta và Mông Hổ hai người tới Tỉnh, mục đích tất nhiên là thăm Trần Kinh.
Trần Kinh hiện giờ lập tức điều tra đến Đức Cao, mà cán bộ Đức Cao lúc này lại tới gặp hắn, không thể không nói, như vậy có chút phức tạp.
Ở khách sạn, Trần Kinh gặp mặt hai người Mông Hổ.
Mông Hổ không thay đổi nhiều, vẫn là dáng người thô kệch, giọng nói rất hùng hồn.
Trần Kinh bắt tay ông ta, nói: -Mông Hổ, mới đấy mà đã mấy năm không gặp rồi, tinh thần dáng vẻ cũng anh vẫn vậy nhỉ? Vẫn như ngày nào!
Thang Dịch Dương đứng bên cạnh nói: -Phó chủ nhiệm Trần, ý của anh là tôi đã thay đổi nhiều rồi sao?
Trần Kinh khẽ cười, nói: -Anh đương nhiên là thay đổi lớn rồi, hiện giờ anh là trụ cột của một sở quan trọng. Năm đó khi anh còn ở Lễ Hà, cũng chỉ là một thanh niên chân ướt chân ráo mà thôi. Mấy năm nay anh rèn luyện cũng không tồi!
Thang Dịch Dương cười lớn nói: -Phó chủ nhiệm khen tôi quá rồi! Nói thật lòng, anh tới Sở Giang, trên dưới Đức Cao chúng tôi đều rất căng thẳng! Thành phố chúng tôi đã mở một cuộc họp đặc biệt, tổng động viên toàn thành phố, phải trong một thời gian ngắn làm cho xã hội ổn định và đi vào trật tự. Chờ đợi tổ công tác Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỉ luật tới thị sát!
Trần Kinh chỉ tay về phía sofa nói: -Ngồi trước đi. Xem ra tôi là một người không được chào đón rồi. Tôi đến đâu, dường như ở đâu cũng loạn hết lên, không ngờ trong hoàn cảnh này, hai người còn tới thăm tôi. Tôi xem hai người cũng phải chịu rất nhiều áp lực!
Mông Hổ và Thang Dịch Dương nhìn nhau, sau đó Mông Hổ nói: -Phó chủ nhiệm Trần, chuyện là như thế này. Anh hiện giờ là lãnh đạo của Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỉ luật Trung Ương, đến đâu cũng khiến cho người khác bất an, tôi và lão Thang tới đây, cùng là vì lãnh đạo đã tìm chúng tôi nói chuyện, bọn họ đều hi vọng tìm hiểu tình hình liên quan tới anh!
Tình hình của tôi? Tình hình gì của tôi? Cá nhân tôi xấu vậy sao? Trần Kinh hỏi ngược lại.
Ông ta cười, nói: -Bí thư Ân Lâm của thành phố Đức Cao là cán bộ lâu năm, tình hình của tôi ông ta cũng biết rõ, tôi thực sự không hiểu, ông ta tìm các anh nói chuyện!
Trước khi gặp mặt Mông Hổ và Thang Dịch Dương, Trần Kinh nhận được báo cáo của tổ công tác, công việc ở Đức Cao có vẻ khó triển khai.
Tổ công tác nhỏ tới Đức Cao, Thành ủy Đức Cao đã sắp xếp cho họ một lịch trình hoạt động sẵn từ trước, những chuyện mà bọn họ muốn tìm hiểu, căn bản là không tìm hiểu được.
Đập chứa nước Hồng Vân được bảo vệ một cách cao độ.
Con đường chính thông tới đập chứa nước Hồng Vân hiện giờ đang trong thời gian sửa chữa, đều đã cấm xe, xe của tổ công tác không tới đó tìm hiểu tình hình được.
Rõ ràng, chắc chắn chuyện này do Ân Lâm đặc biệt sắp xếp.
Ân Lâm từ chức Phó trưởng ban thư kí Tỉnh ủy thuyên chuyển công tác xuống, ông ta và Ngũ Đại Minh luôn có quan hệ rất tốt với nhau, hơn nữa phong cách làm việc của ông ta cũng rất cứng rắn.
Không chỉ như vậy, Ân Lâm mấy ngày nay đi lên Tỉnh mấy chuyến.
Một mặt ông ta thắt chặt công tác quốc phòng ở Đức Cao, mặt khác ông ta cũng thông qua nhiều cách để thăm dò thái độ của Trần Kinh.
Trần Kinh làm việc ở Đức Cao nhiều năm như vậy, Đức Cao có thể xem là quê hương thứ hai của hắn.
Hiện giờ công tác ở Đức Cao gặp một số vấn đề, đối mặt với nhiều nghi hoặc, Đảng ủy và Ủy ban Đức Cao phải đối mặt với rất nhiều áp lực.
Trong thời điểm như vậy, nếu Trần Kinh dội một gáo nước lã cho Đức Cao, như vậy không phải là ném đá xuống sông sao?
Trần Kinh và Ngũ Đại Minh qua lại với nhau cũng không phải là ít, Trần Kinh chỉnh Đức Cao, trên thực tế chính là chỉnh Ngũ Đại Minh. Trần Kinh lại làm việc ở Đức Cao nhiều năm như vậy, cũng có tình cảm với người dân Đức Cao, bôi nhọ Đức Cao, sau này hắn làm sao có thể nhìn mặt người dân Đức Cao đây?
Ân Lâm hiểu rõ trò chơi trốn quan trường, tấn công Trần Kinh từ nhiều mặt, nhưng ải khó qua nhất trong quan trường chính là tình cảm, chuyện khiến Trần Kinh đau đầu nhất hiện giờ cũng chính là chuyện này.
Mà Mông Hổ và Thang Dịch Dương đến đây chuyến này, bọn họ cũng là rất thành khẩn, họ thú nhận lần này tới đây không chỉ đơn thuần là thăm hỏi.
Mục đích của bọn họ là tìm hiểu thái độ suy nghĩ của Trần Kinh đối với Đức Cao.
Trần Kinh cũng nhìn rõ điểm này, vì vây nói chuyện với hai người về công việc một chút, rồi hắn chuyển sang chủ đề khác.
Trong lòng Trần Kinh hiểu rõ, hôm nay hắn không biểu hiện rõ thái độ của hắn cho Thang Dịch Dương và Mông Hổ biết, thì có lẽ sẽ còn nhiều người của các vùng khác tới thăm dò.
Ít nhất là mấy nơi Trần Kinh đã từng làm việc như Đức Cao và Đường Châu.
Ở những nơi này, không ít thì nhiều cũng có những người quen.
Trước đó mọi người đều đang dè chừng, không dám tiếp xúc với Trần Kinh, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện. Hiện giờ Mông Hổ và Thang Dịch Dương đã là người đầu tiên thử ăn con cua này rồi, nhưng người đang dè chừng đó xem chừng ngay lập tức sẽ có hành động.