Chương 1108: Phùng Kinh Thành Mã Lương


Số từ: 2705
Nguồn: Mê Truyện
Tối ngày hôm đó, Trần Kinh tìm được tài liệu mà Thu Nhược Hàn để lại cho hắn ở trên giường trong khách sạn.
Khá lắm, tài liệu mà Thu Nhược Hàn chuẩn bị rất đầy đủ, không chỉ chuẩn bị hết sức tỉ mỉ về sơ yếu lý lịch, mà còn có giấy giới thiệu của học viện hóa chất đại học thủ đô.
Điều này khiến cho Trần Kinh tin rằng, thật sự có người số một như Lý Kinh.
Tư liệu cho thấy, Lý Kinh là giáo sư được mời đến dạy tại học viện hóa chất của đại học thủ đô, sau khi nghiên cứu xong bằng tiến sĩ nghiên cứu hóa học, lại chọn nghiên cứu tài liệu hóa chất tổng thể, là chuyên ra trên phương diện tài liệu tổng thể trong nước. Là người có tiếng trong ngành.
Trong tài liệu mà Thu Nhược Hàn chuẩn bị, có ảnh của Lý Kinh, từ ảnh có thể thấy, anh ta tuổi tác cũng xấp xỉ với Trần Kinh, bộ dáng nhìn qua có vài phần giống, cái này khiến cho Trần Kinh rất ngạc nhiên.
Mà Thu Nhược Hàn chuẩn bị nhiều nhất cho Trần Kinh đó là tư liệu giới thiệu về tập đoàn Vạn Hải.
Tập đoàn Vạn Hải vào Tỉnh Sở Giang từ bốn năm trước, thu hút tập đoàn Vạn Hải chính là hạng mục thu hút đầu tư trọng điểm thời Hách Quốc Dân đương nhiệm, do Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân đích thân ra mặt đàm phán với công thương nghiệp Hồng Kong, cuối cùng đã đạt được hiệp nghị đầu tư.
Trong vòng hai năm, tập đoàn Vạn Hải ồ ạt tiến quân vào Sở Giang, trước là dùng một khoản kinh phí lớn để thu mua nhà máy chế tạo máy kéo Lam Phi, nhà máy chế tạo máy kéo Lam Phi trước kia là xí nghiệp thuộc bên phía quân đội Trung Nguyên, là xưởng sản xuất máy kéo lớn nhất ở khu vực Trung Nguyên. Nghe nói, năng lực nghiên cứu phát triển của nhà máy chế tạo máy kéo rất lớn, nhất là vào những năm bẩy mươi đối với dự án khoa học kỹ thuật khắc phục khó khăn 312 về động cơ chạy bằng dầu diezen.
Ngoài động cơ chạy bằng dầu diezen của Lam Phi sản xuất, vào những năm tám mươi nghe nói doanh nghiệp này còn chuyên cung cấp xe tăng chiến đấu cho phía quân đội, mà lời đồn này cũng khiến cho danh tiếng của Lam Phi được lan truyền ở khắp Trung Nguyên.
Vào cuối những năm chín mươi, Lam Phi từ bên phía bộ đội chuyển địa phương, Tỉnh ủy Sở Giang cũng rất chú trọng đến doanh nghiệp nhà nước này, ban quản lý giám sát tài sản quốc gia Tỉnh còn đầu tư một trăm tiệu nhân dân tệ để xí nghiệp này xoay đổi cục diện, giai đoạn này Trần Kinh cũng tương đối nắm rõ.
Một nhà máy như vậy cuối cùng lại bị bên ngoài thu mua, điều này đối với tình cảm của người dân Sở Giang mà nói, quả là một tổn thương không hề nhỏ.
Sau khi tập đoàn Vạn Hải thu mua Lam Phi, chỉnh hợp lại hai xí nghiệp của bọn họ, chính thức thành lập công nghiệp nặng Vạn Hải. Công nghiệp nặng Vạn Hải vừa thành lập đã được chọn làm doanh nghiệp công nghiệp hóa chất đứng đầu các doanh nghiệp ở trong Tỉnh, nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân.
Nhưng từ trước đến nay, xí nghiệp không ngừng xảy ra rắc rối.
Trong đó rắc rối lớn nhất chính là xí nghiệp sản xuất máy kéo Lam Phi, lúc đầu có sự thất thoát về tài sản và thất thoát về kỹ thuật. Mặt khác vấn đề ổn định của hai nghìn cán bộ công nhân viên ở Lam Phi mãi vẫn chưa giải quyết được chính đáng, trong chính quyền và xí nghiệp xảy ra hiện tượng tranh cãi.
Chính quyền địa phương và chính quyền bên trên đối với sự việc này có những nhận thức đối lập nhau, bố trí sắp xếp của xí nghiệp với công nhân viên, chính quyền với công nhân viên rất qua loa.
Công nhân viên chức ở Lam Phi thành lập một công đoàn riêng của cán bộ công nhân viên, công đoàn thường xuyên tập trung, gây rối. Quấy nhiễu đến sản xuất và kinh doanh của Vạn Hải Trọng Công, ngoài ra, bọn họ cũng thông qua luật pháp, khởi tố và các phương diện khác để gây phiền toái cho chính quyền, thị phi ở công nghiệp nặng Vạn Hải. Hiện tại Vạn Hải trở thành vấn đề nghiêm trọng nhất ở Sở Giang.
So với công nghiệp nặng Vạn Hải, phiền phức của bộ phận sự nghiệp công nghiệp hóa chất của tập đoàn hóa chất vẫn ít hơn rất nhiều. Nhưng cũng tồn tại vấn đề, vấn đề chủ yếu là hóa thạch nước cộng hòa tỏ thái độ bất mãn đối với xây dựng phòng hành chính sự nghiệp công nghiệp hóa chất ở khu vực Trung Nguyên của tập đoàn Vạn Hải.
Lúc đầu ở thời kỳ công nghiệp hóa chất ở Sở Thành, giữa công nghiệp hóa chất Sở Thành và hóa thạch nước cộng hòa có sự hợp tác mật thiết.
Ngành hóa chất ở Sở thành từ thiết bị đến kỹ thuật bao gồm có mấy nhà luyện kim đều nhận được sự giúp đỡ của ngành hóa thạch nước cộng hòa.
Hiện tại hóa chất Sở Thành bán ra cho tập đoàn Vạn Hải, hai bên bất đồng nghiêm trọng về các phương diện tài sản của cả hai bên, bộ hành chính sự nghiệp của công nghiệp hóa chất Vạn Hải dưới sự trợ giúp của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân Tỉnh, biểu hiện rất mạnh.
Ở thời của Hách Quốc Dân, Hách Quốc Dân vì hạng mục này đã nhiều lần vào thủ đô để trao đổi với cấp cao của hóa thạch nước cộng hòa, nhưng sự bất đồng giữa hai bên vẫn chưa giải quyết được.
Hiện tại Hách Quốc Dân rời khỏi Sở Giang. Vấn đề này cũng bắt đầu lộ ra, đã gây nên áp lực khá lớn đối với phòng hành chính sự nghiệp công nghiệp hóa chất Hải Sơn.
Đọc kỹ những tài liệu này.
Ấn tượng lớn nhất lưu lại trong tâm trí Trần Kinh về tập đoàn Vạn Hải chính là những phiền phức không ngừng xảy ra này, một xí nghiệp mà các vấn đề phiền phức không ngừng xảy ra, một xí nghiệp mà tồn tại nhiều sự rắc rối như vậy, thì làm sao có thể kinh doanh và sản xuất bình thường được.
Xem ra tập đoàn Vạn Hải có thể là một thùng thuốc nổ lớn, chỉ cần một chút xơ xảy, chỉ sợ rằng sẽ gây ra phiền phức lớn!
Nhưng mà. Tập đoàn Vạn Hải cũng chỉ là một ví dụ nhỏ về những vấn đề ở Sở Giang, những năm gần đây, vấn đề tích lũy ở Sở Giang không phải chỉ đơn giản có vấn đề của tập đoàn Vạn Hải.

Sáng sớm, Trần Kinh đến nhà ăn ăn sáng, lúc trở về phòng.
Mã Huy dẫn theo một người đàn ông mặc đồ tây tầm năm mươi tuổi, nhiệt tình giới thiệu với Trần Kinh:
- Lý tiên sinh, vị này là Uông Thành tổng thanh tra của bộ nguồn nhân lực của tập đoàn chúng ta!
Trần Kinh ngẩn người, đưa tay ra nói:
- Chào Uông tổng thanh tra!
Uông Thành thản nhiên cười, nói:
- Chào Lý tiến sĩ, đã nghe đại danh từ lâu, tập đoàn rất coi trọng anh. Hôm nay tổng giám đốc tập đoàn Thẩm còn đặc biệt dặn dò tôi, bảo tôi nói chuyện tốt với anh. Hơn nữa còn để tôi dẫn anh đến Bắc Giao xem xét thiết bị và nhà xưởng của bộ sự nghiệp hóa chất của chúng ta.
Trần Kinh khẽ mỉm cười, cảm thấy có chút cổ quái.
Mã Huy là một nhân vậy nhỏ bé. Anh ta không quen biết Lý Kinh cũng có thể hiểu được, lẽ nào Uông Thành tổng giám sát nguồn nhân lực này cũng không biết Lý Kinh?
Chuyện này thật sự có chút thú vị rồi.
Trần Kinh và Uông Thành đón xe đến Bắc Giao khu công nghiệp Vạn Hải, trên cả đoạn đường chủ yếu đều là Uông Thành nói chuyện, còn Trần Kinh chủ yếu là ngồi nghe.
Uông Thành giới thiệu cực kỳ tỉ mỉ về bộ sự nghiệp công nghiệp hóa chất của tập đoàn Vạn Hải, bộ sự nghiệp công nghiệp hóa chất Vạn Hải vốn dĩ trước đây là có trên tám nghìn công nhân, có hai dây truyền sản xuất Polyethylene tự động, dựa vào quy mô sản xuất rước mắt, là đầu não trong các xí nghiệp công nghiệp hóa chất ở Trung Nguyên.
Uông Thành dẫn Trần Kinh đến phân xưởng đầu tiên, xe của hai người vừa đến cửa.
Từ xa xa đã nhìn thấy một đoàn người đứng tập trung ở trước cửa, sắc mặt của Uông Thành liền biến đổi, vội ho khan một tiếng nói:
- Tiến sĩ Lý, hôm nay xả ra chút việc, chúng ta đi vào từ phía sau đi!
Trần Kinh có chút hăng hái nói;
- Uông tổng, có chuyện gì thế? Tại sao lại tụ tập người đông như vậy?
Uông Thành ho khan một tiếng, nói:
- Nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này có rất nhiều điêu dân, Sở Giang cái địa phương này hẳn sẽ có rất nhiều người điêu dân!
Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, giọng nói không đổi nói:
- Nếu như môi trường đầu tư ở Sở Giang đã tồi tệ như thế này, vậy thì lúc đầu tại sao vẫn chọn nơi này làm địa điểm đầu tư?
Uông Thành hơi ngẩn người, cười ha ha.
Xe của hai người đi đến cửa sau.
Người tập trung ở cửa sau càng đông hơn.
Liếc mắt một cái, người đông nghìn nghịt, xem ra ít nhất cũng phải hơn năm trăm người.
Những người này mặc một bộ đồng phục màu xanh lam, đưa ra các loại khẩu ngữ đòi tiền quảng cáo, ở trong vòng vây kia có một đội ngũ gồm năm chiếc xe Audi đang bị vây quanh.
Đoàn xe bị vây quanh, không thể tiến vào thêm nữa.
Mà đội ngũ phòng chống bạo động vây quanh bốn phía đoàn xe, nhưng khó có thể ngăn chặn được sự kích động của đoàn người.
Đúng vào lúc này, cánh cửa của chiếc xe dẫn đầu được mở ra, từ bên trong có một cái đầu chui ra.
Bỏ ra một cái loa to, lớn tiếng nói:
- Các anh em công nhân, tôi là Trịnh Vân, mọi người bình tĩnh, hãy bình tĩnh!
Trịnh Vân?
Trịnh Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy?
- Chủ tịch Tỉnh Lã, chủ tịch Tỉnh Lã, chúng tôi cần gặp Chủ tịch Tỉnh Lã!
Đám người bắt đầu loạn lên, căn bản không hề nể những lời nói của Trịnh Vân, tình cảnh càng trở lên kích động hơn.
Sắc mặt Uông Thành có chút khó coi, ông ta lắc đầu nhìn Trần Kinh, nói:
- Tiến sĩ Lý, hôm nay đúng là tình huống đặc biệt, tình huống cực kỳ đặc biệt!
Trần Kinh thản nhiên cười cười nói:
- Bây giờ chúng ta làm thế nào?
Uông Thành hắng giọng nói:
- Tiểu Triệu, đi theo đường phía Tây!
Lái xe trả lời, mở máy quay đầu, xe đi vào trong một ngõ hẻm.
Thông qua ngã rẽ là đến một bãi rác, sau đó là một loạt các nhà nhỏ bé, đi được khoảng một km, ở trước mặt bị một chiếc cửa sắt nhỏ ngăn lại.
Trước cửa sắt nhỏ tự nhiên có hai gã cảnh sát đứng ở đó, hai người nhìn thấy biển số xe, nhanh chóng liền đến mở cửa sắt ra.
Xe rất nhanh đi vào, hai người cảnh sát rất nhanh lại đem cửa sắt đóng lại.
Xe tiếp tục đi đến phía trước, xuyên qua một rừng cây xanh tốt, khu xưởng bỗng chốc hiện ra trước mặt.

Kít!
một tiếng, lái xe đem xe dừng gấp.
Trần Kinh mới nhìn rõ, ở đằng trước có hai chiếc xe con đang đỗ, còn có một chiếc xe buýt
Trước cửa xe, hai hàng người đứng chỉnh tề.
Người đứng đầu là một người tầm ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, áo khoác ngoài nổi bật là áo của phụ nữ.
Tóc của người phụ nữ này vén cao, trên mặt mỉm cười, bỗng nhiên cô đưa tay đến, bước nhanh đến phía trước.
Trần Kinh mới nhìn rõ một người từ trên xe đi xuống, con ngươi của Trần Kinh đột nhiên thu lại:
- Lã Niên Quân? Phó bí thư Lã?
Cô gái bắt tay với Lã Niên Quân, Lã Niên Quân dường như rất vui mừng, cười đến mắt híp lại chỉ còn một đường, rất giống với phật Di Lặc.
Hai người nói chuyện thân mật mấy câu, sau đó cả đám người Lã Niên Quân đi đến phía văn phòng làm việc.
Trần Kinh lúc này mới giật mình, hóa ra những chiếc xe bị chặn ở cửa phía sau kia chỉ là ngụy trang, những ngươi công nhân đó có lẽ là muốn gặp Lã Niên Quân, nhưng ông ta lại đem Trịnh Vân phái đến làm ngụy trang, còn mình lại trở thành ve sầu lột xác, tìm một dường khác để chui vào.
- Tiến sĩ Lý, anh nhìn thấy chưa! Xí nghiệp của chúng ta là xí nghiệp được Tỉnh ủy được biệt nâng đỡ, vị vừa nãy chính là Phó Bí thư Tỉnh ủy Lã. Lần này ông ta đến đây, chính là đến để giúp đỡ cho chúng ta!
Uông Thành một bên nói, trên mặt đầy vẻ tự hào.
Trần Kinh thần sắc bất động chỉ chỉ người phụ nữ bên cạnh Lã Niên Quân, nói:
- Đó là tổng giám đốc Thẩm của các ông sao? Trẻ tuổi như vậy đã có triển vọng?
- Đúng vậy, không chỉ là tuổi trẻ tài cao, mà còn rất xinh đẹp! Cô ấy là trụ cột của tập đoàn Vạn Hải chúng tôi!
Uông Thành nói, ánh mắt của ông ta dõi theo người phụ nữ kia, ánh mắt dịu dàng, tràn đầy sự ái mộ.
Chúng ta cũng xuống xe?
Trần Kinh nói.
- Ách … đúng, đúng! Chúng ta cũng xuống xe!
Uông Thành bừng tỉnh nói, lái xe Tiểu Triệu chạy đến mở cửa cho Trần Kinh, sau đó lại vòng qua mở cửa cho Uông Thành.
Sau khi xuống xe, Uông Thành chỉ lên trên chiếc lầu cao ốc văn phòng tám tầng nói:
- Đây chính là văn phòng làm việc của bộ phận sự nghiệp công nghiệp hóa chất, thế nào? Không tồi phải không?
Trần Kinh gật đầu nói:
- Đây không giống như cao ốc mới xây dựng, đây vẫn là kiến trúc Liên Xô!
Uông Thành cười ha ha nói:
- Đương nhiên không phải là xây mới, cao ốc này có lịch sử mấy chục năm rồi, năm đó là do Liên Xô xây dựng. Sau khi chúng ta thu mua công nghiệp hóa chất Sở Thành, cũng đã từng sửa chữa lại, rực rỡ hẳn lên! Nếu không chúng ta vào trong xem xem? Đảm bảo sẽ khiến cho anh được mở rộng tầm mắt!
Ở phía trước cao ôc là bậc thang tự động.
Trên bậc thang là lát đá hoa cẩm thạch có thể soi gương được, ở giữa của bậc thang có in chữ
tập đoàn Vạn Hải
, có vẻ vô cùng đẹp đẽ và sang trọng!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Quan Sách.