Chương 1177: Còn có cỏ cứu mạng sao?
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2689 chữ
- 2020-05-09 12:53:19
Số từ: 2680
Nhóm dịch: Quan Sách
Nguồn: Mê Truyện
Suốt hơn ba giờ, Lã Quân Năm liền tự giam mình trong văn phòng, không một bóng người, không nói một câu, việc duy nhất mà ông ta làm chính là xem tin tức.
Tin tức internet, báo chí truyền thông, tin tức truyền thông TV, chỉ cần có liên quan đến Kinh Giang, ông ta đều xem cẩn thận từ đầu đến cuối.
Đêm qua một trang web nổi danh nào đó đã đưa tin, tới sáng nay, tin tức về dây chuyền sản xuất của xưởng đóng tàu Kinh Giang tồn tại vấn đề nghiêm trọng bên trong đã bị che phủ hoàn toàn.
Ngoại trừ internet, báo chí truyền thông cũng theo sát phía sau, những tòa báo chí có sức ảnh hưởng hôm nay từ sáng sớm đã được in và phát hành, bao gồm Thủ đô nhật báo, và các tòa soạn nổi tiếng khác, đều đăng tin quan lớn xưởng đóng tàu Kinh Giang chính là kẻ khả nghi kích động công nhân bãi công gây rối, bôi xấu lãnh đạo Thành ủy, bằng cách này uy hiếp Đảng và Chính phủ, cản trở bước tiến của cải cách.
Mà về ảnh chụp tại hiện trường của sự kiện 12.26 truyền bá trên mạng cùng với các tin tức công kích Trần Kinh và Thành ủy Kinh trong một đêm liền biến mất.
Trừ lần đó ra, những tin tức này của ông ta cũng tiếp tục được đưa đến.
Trần Kinh thông qua truyền thông tuyên bố, đối với vấn đề xưởng đóng tàu Kinh Giang đã có tiến triển mang tính đột phá.
Sau đó còn có quản lý cao cấp có tiếng của xưởng đóng tàu Kinh Giang bị tổ công tác Ủy ban Kỷ luật tỉnh đưa đi điều tra.
Không chi vậy, Hội đồng nhân dân tỉnh mà Mặt trận Tổ quốc tỉnh cũng nhận được thông điệp của Viện kiểm sát và Cục công an, bọn họ đều tự triệu Ủy viên thường vụ tuyên bố với bên ngoài hủy bỏ tư cách của một số Ủy viên và đại biểu Hội đồng nhân dân, giao cho đơn vị Công an, Kiểm sát, Toà án tiến hành điều tra và tìm chứng cớ của đương sự.
Từ danh sách mà Hội đồng nhân dân tỉnh và Mặt trận Tổ quốc tỉnh công bố cho thấy, Kinh Giang có hơn 11 người bị hủy tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân hoặc tư cách Mặt trận Tổ quốc.
Lập tức những người này đã bị cơ quan Kiểm sát duyệt bắt giữ. Được người Kinh Giang mệnh danh là thanh quan duy nhất của Kinh Giang,
Bao Chửng của Kinh Giang
Kiểm sát trưởng viện Kiểm sát Kinh Giang, Lục Minh lên tiếng với truyền thông. Anh ta bày tỏ, cơ quan kiểm sát của Kinh Giang từ tháng 10 cũng đã nhận được mệnh lệnh, yêu cầu bọn họ bắt tay vào đẩy mạnh chuyên môn hóa tổ chức, hình thành tổ công tác xâm nhập vào doanh nghiệp nhà nước điều tra vấn đề tham nhũng, không làm tròn trách nhiệm và các vấn đề khác bên trong.
Lục Minh bày tỏ, đối với vụ án 12.26, trong vòng một tuần sau khi phát sinh sự việc, cơ quan Kiểm sát và cơ quan Công an liền cơ bản thăm dò nguyên nhân gây ra chuyện, đối với các đối tượng có trách nhiệm liên quan đã được giám sát toàn diện.
Nhưng, Thành ủy đối với sự kiện xưởng đóng tàu Kinh Giang vô cùng coi trọng, lãnh đạo đối với sự kiện này đã có quyết định điều tra và giải quyết toàn diện.
Lãnh đạo Thành ủy ra chỉ thị, muốn thông qua một sự kiện để thực sự nắm giữ toàn bộ bí mật phía sau xưởng đóng tàu Kinh Giang, muốn đưa những bí mật này ra ngoài ánh sáng, kiên quyết điều tra những phần tử đứng đằng sau chuyện này.
Muốn từ một vụ án đào sâu hơn nữa, để giáo dục nhân dân và các cán bộ, phải nghiêm túc đưa quyết sách dây chuyền sản xuất doanh nghiệp nhà nước đi vào lòng người.
Lục Minh lên tiếng, mặc dù không có tên của Trần Kinh. Nhưng ai cũng hiểu rõ anh ta là phụng mệnh Trần Kinh mà làm việc.
Đối với sự kiện 12.26, sách lược mà Trần Kinh áp dụng vẫn là thả dây dài câu con cá lớn, hắn bày ra thiên la địa võng, một ván cờ lớn, chính là muốn khiến những người thu được lợi ích, những phần tử xấu không làm tròn trách nhiệm… tất thảy đều bị bại lộ.
Khiến những người này không nhịn được mà nhảy ra, chính là cơ hội tuyệt hảo để hắn thu lưới, hắn muốn tận diệt những phần tử phạm tội còn tồn tại trong dây chuyền sản xuất của xưởng đóng tàu.
Hơn nữa, hắn còn muốn dùng cái này để giáo dục quần chúng và cán bộ, muốn cho mọi người biết quyết tâm của lãnh đạo tỉnh thành đối với sự nghiêm túc và bức thiết của doanh nghiệp nhà nước!
Lã Quân Năm nhìn những thứ này. Tinh thần hoảng hốt.
Trong đầu ông ta, các ý niệm bay loạn xạ, trong số lãnh đạo tỉnh Sở Giang, hình tượng của Lã Quân Năm là kém cỏi nhất, tiêu chuẩn chính là ngồi không mà hưởng.
Nhưng nếu chỉ nhìn bên ngoài liền phán đoán năng lực và cá tính của một người thì thật là sai lầm lớn.
Lã Quân Năm này là người đầu óc linh hoạt nhất đấy, nhưng vào giờ khắc này, cái đầu óc linh hoạt của ông ta cũng không thể nghĩ ra được cách nào để ứng phó cục diện trước mắt.
Vừa nãy Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, Phùng Bác Dục đã phát thông báo, Tỉnh ủy muốn tổ chức Hội nghị ủy viên thường vụ mở rộng khẩn cấp, cùng xuống xưởng đóng tàu Kinh Giang nghiên cứu vấn đề. Sở dĩ khẩn cấp như vậy là vì buổi sáng Bí thư Ngũ Tỉnh ủy gặp mặt Lý Tổng, hồi báo cho toàn bộ sự kiện 12.26 của xưởng đóng tàu Kinh Giang.
Chuyện này khiến cho Lý Tổng cảm thấy vô cùng hứng thú, ông ta quyết định dành một ngày của hành trình đến Diên Kỳ để ở lại Sở Giang, ông ta muốn thăm gia Hội nghị ủy viên thường vụ mở rộng lần này của Tỉnh ủy, để hiểu biết sâu sắc thêm về vấn đề còn tồn tại trong toàn bộ dây chuyền sản xuất của doanh nghiệp nhà nước Sở Giang.
Ngày mai, 9 giờ sáng sẽ họp, hôm nay toàn bộ tình thế không ngờ lại đảo lộn hoàn toàn.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, đây hết thảy là một bố cục lớn, mặc cho từ sâu trong tâm, Lã Quân Năm không muốn thừa nhận cục diện này là do Trần Kinh một tày bày ra và thực hiện đấy.
Nhưng, nếu không phải như vậy, giải thích thế nào cho được đây?
Lã Quân Năm ở Tỉnh ủy đã nhiều năm như vậy, nếu việc này thật sự là ý của Ngũ Đại Minh, ông ta tại sao lại có thể không biết chút gì?
Cũng chỉ có thể là Trần Kinh ở Kinh Giang xa xôi kia giở trò mà thôi, Lã Quân Năm nằm ngoài tầm tay với, không nắm giữ được toàn bộ tình hình, bằng không hết thảy chuyện này đều không thể giải thích thông suốt được.
Lúc này Lã Quân Năm đã rõ ràng, thông qua sự kiện xưởng đóng tàu Kinh Giang, lần này doanh nghiệp nhà nước và quan trường của Kinh Giang sẽ có một trận chấn động lớn chưa từng có đấy.
Trong đó, số cán bộ ngã ngựa, ít nhất là hơn mười người.
Những điều này không quan trọng, quan trọng là tin tức kinh doanh nhiều năm như vậy của xưởng đóng Kinh Giang, tin tức thua lỗ toàn bộ lộ ra thế này, chắc chắn sẽ khiến toàn bộ xã hội chấn động, như vậy sẽ tạo ra hiệu quả sử dụng rất lớn, và vì vậy bộc phát là tiếng ca thán và phẫn nộ của dân chúng, do đó khiến cho toàn tỉnh nhắm vào doanh nghiệp nhà nước mà hành động.
Trần Kinh chỉ cố gắng một chút, sau đó dựa thế toàn diện vấn đề, nếu việc này thành công, lịch sử Kinh Giang có thể lật sang trang mới.
Reng Reng!
Lã Quân Năm nghe thấy chuông điện thoại, trong lòng có một cảm giác buồn bực khó tả.
Ông ta nhấc điện thoại lên, thanh âm lạnh lùng nói:
-Ai?
-Bí thư….tôi…Từ Binh, tôi muốn báo cáo với anh tình hình của Kinh Giang, tối hôm qua….
Từ Binh ở đầu bên kia điện thoại lắp bắp nói không lên lời.
Lã Quân Năm đột nhiên cả kinh, sau đó trong bụng lửa giận phừng phừng bốc lên.
Khá lắm Từ Binh, xảy ra nhiều chuyện như vậy. Chuyện lớn như vậy mà không ngờ đến bây giờ mới báo cáo. Đêm qua ông ta đã làm gì chứ?
Phùng Bác Dục không thể gọi điện thoại cho mình. Chẳng lẽ Từ Binh cũng nói không có cách nào liên lạc với mình hay sao?
Nghĩ đến những thứ này, Lã Quân Năm liền nghĩ đến chuyện sáng nay, mình như kẻ ngốc chạy đến suối nước nóng Ngọc Sơn, tràn đầy tự tin, không biết trong mắt người khác mình tựa như một con khỉ không biết trời cao đất rộng, thật đáng cười.
Lã Quân Năm cảm thấy hôm nay mình đã mất hết thể diện. Tất cả đều là do Từ Binh này bất lực.
Nghĩ xong, Lã Quân Năm điên cuồng mắng một trận, Từ Binh ở đầu bên kia điện thoại bị chửi đến choáng váng, không cãi lại nổi một câu.
Ông ta mơ hồ còn nhớ rõ, vài ngày trước, Lã Quân Năm còn gọi điện thoại nói ông ta tùy cơ mà hành động, Từ Binh cũng không rõ đầu đuôi thế nào, không quán triệt được ý của Lã Quân Năm, Lã Quân Năm muốn đưa thế lực kinh doanh đến Kinh Giang, Từ Binh chính là người phát ngôn của ông ta.
Nhưng hiện tại, vừa xảy ra vấn đề, ông ta liền trở mặt, đem tất cả trách nhiệm đổ lên đầu Từ Binh, nói hết thảy sai lầm đều là do sự bất lực và ngu xuẩn của Từ Binh.
Từ Binh không khỏi có chút chán nản.
Ở Kinh Giang, ông ta đấu không lại Trần Kinh, vĩnh viễn không phải đối thủ của Trần Kinh.
Ở Tỉnh ủy, Lã Quân Năm nhìn qua phong quan vô hạn, rất nổi bật. nhưng mặc ông ta thiên biến vạn hóa thế nào cũng không ngăn được đòn Thái Cực của Ngũ Đại Minh nhìn tưởng ôn hòa trên thực tế sát khí ngút trời.
Hiện tại từ trên xuống dưới đều bị rối tung rối mù, chẳng lẽ lại mang toàn bộ tiếng xấu lên lưng mình, nếu nói vậy, chuyện này hết thảy đều rất nghiêm trọng.
Nổi trận lôi đình xong, Lã Quân Năm cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cũng khôi phục vài phần lý trí.
Ông ta cố gắng kiềm chế nói:
-Từ Binh, bây giờ còn có một vấn đề tôi cảm thấy rất cấp bách. Những người khác ở Kinh Giang các anh nói thì rất hay, nói thả dây dài câu con cá lớn. Hiện tại tôi đang muốn hỏi các anh một câu, xưởng đóng tàu Kinh Giang cuối cùng sẽ tiến hành như thế nào?
Kinh Giang có phải muốn hủy đi chia ra bán hay không, nếu là như vậy, nếu là con đường này, mấy chục triệu công nhân viên chức xưởng đóng tàu Kinh Giang phải sắp xếp như thế nào đây?
Tôi cho anh biết, Từ Binh, nếu công tác này làm không tốt, công tác của các anh chính là thùng rỗng kêu to. Nói là đả kích cái gì, nghiêm túc doanh nghiệp nhà nước cái gì, trên thực tế chính là lợi dụng ảnh hưởng của dư luận để áp chế ngôn luận của quần chúng, để lừa gạt quần chút, chuyện này sẽ rất nghiêm trọng đấy.
Vấn đề này anh có từng suy nghĩ qua chưa? Quyết sách của anh trong Hội nghị thường vụ Thành ủy đã suy xét qua chưa?
Từ Binh ngẩn người, ông ta dường như bắt được một cây cỏ cứu mạng nói:
-Phó bí thư Lã, vấn đề này tôi thật sự chưa từng nghĩ qua. Đây thật là một vấn đề trong yếu, nếu chúng ta thả một mẻ lớn như vậy, cuối cùng vẫn không giải quyết được vấn đề thay đổi chế độ của xưởng đóng tàu Kinh Giang.
Hay là phải hủy đi, chia ra bán, giải tán toàn thể công nhân viên chức, bức bách công nhân viên chức thất nghiệp, chúng ta không thể coi là thành công!
Trong đầu Từ Binh loạn cả lên, cảm giác dường như mình đã bị Trần Kinh tóm được một điểm yếu.
Trần Kinh trong Hội nghị thường ủy chân thành thề, nói hai đại hình xí nghiệp của Kinh Giang, một phải chú trọng ủng hộ, một phải quyết đoán dứt khoát cắt bỏ.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang chính là phải quyết đoán vứt bỏ gánh nặng của xí nghiệp, chính vì điều này, mới khiến cho rất nhiều người lộ ra sơ hở, mới có vụ án chấn động toàn tỉnh 12.26.
Nếu hiện tại Trần Kinh thả một mẻ lớn như vậy, vấn đề này vẫn không thể giải quyết, vậy những việc hắn lắm không phải công cốc rồi sao?
Từ Binh hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh, hòa nhã, lập tức sắp xếp lại các ý nghĩ vụn vặt lộn xộn trong đầu.
Lúc này, Lã Quân Năm lại cúp máy.
Nghe đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Từ Binh quẳng điện thoại xuống, đang muốn chửi ầm lên.
Ngẩng đầu lại phát hiện Đỗ Tu Thận đã đứng trước mặt mình từ lúc nào không hay, ông ta trừng mắt nhìn đối phương:
-Lão Đỗ, anh muốn hù chết người sao, cứ tựa như âm hồn vậy, sao đến lại không động một tiếng thế?
Đỗ Tu Thận xấu hổ vò đầu, vừa rồi ông ta đã cố ý bước thêm bước nữa, nhưng không ngờ Từ Bình không hề phát giác.
Ông ta nuốt nước miếng, tiến đến bên người Từ Binh, hạ giọng nói:
-Chủ tịch thành phố, anh kêu tôi điều tra người soạn thảo bài văn ngày hôm đó…tôi…cho là do Bí thư tự mình cầm bút đấy, Bí thư….
-Cái gì?
Từ Binh biến sắc mấy lần, cả người giống như quả bóng cao su bị xì hơi, xụi lơ ngồi trên ghế.
Tối qua thấy hắn trên website, ngày đó báo cáo tại chỗ lưu loát hơn chục triệu từ tựa như văn hịch, ông ta liền cảm thấy dựng tóc gáy, không rét mà run.
Ý niệm đầu tiên trong đầu ông ta chính là những thứ này cuối cùng là do ai viết? Ông ta đi làm sẽ kêu Đỗ Tu Thận đi thăm dò việc này, không nghĩ tới….
Từ Binh đột nhiên nghĩ đến Trần Kinh, đại danh
Trần diêm vương
chính là người ta đặt cho hắn khi ở Lĩnh Nam, trước kia hắn ở Sở Giang có thể gọi là
tài tử đệ nhất Sở Giang
, luận công phu miệng lưỡi, công phu viết văn, Trần Kinh tuyệt đối là một đối thủ mạnh đứng hàng nhất đẳng….