Chương 119: Gây Chuyện!


Số từ: 2634
Nguồn: Mê Truyện
Trần Kinh đi nhậm chức, đúng lúc gặp phải Huyện ủy tổ chức toàn Huyện học tập văn kiện trung ương liên quan công tác quản lý.
Công tác quản lý, là một công tác có tính chất nền tảng vô cùng quan trọng, cái gọi là ổn định là trách nhiệm thứ nhất, ổn định là hậu thuẫn vững mạnh của sự phát triển cấp tốc, không có sự ổn định thì không có phát triển, cho nên công tác ổn định là điều vô cùng quan trọng!
Thư Trị Quốc đích thân đi tham dự hội nghị công tác quản lý toàn huyện và phát biểu, đồng thời ông ta còn tuyên bố, toàn huyện các xã, thị trấn, các cơ quan, muốn triển khai một cuộc vận động ổn định tốt đẹp rầm rầm rộ rộ.
Trận vận động này phải chia làm ba bước, bước đầu tiên là phải học văn kiện tinh thần tương quan, phải hiểu sâu sắc tính quan trọng và tính cấp bách của công tác tổng hợp, bước thứ hai, toàn huyện phải tổ chức các tổ công tác chuyên môn đến các xã, thị trấn, đơn vị tuyên truyền giảng giải, bước thứ ba, quy tắc là nghiệm thu điều tra, tòan huyện phải thành lập các tổ kiểm tra đi xuống các cơ sở kiểm tra thành quả công tác hết sức ổn định.
Trong lời Thư Trị Quốc có nói, ông ta chỉ đích danh nhắc đến hai đơn vị, một đơn vị là tập đoàn Thái Thủy, ngoài ra đơn vị còn lại chính là khu kinh tế mới.
Giải quyết hàng loại bất hòa của tập đoàn Thái Thủy và dàn xếp tranh chấp của khu kinh tế mới, trước mắt là Lễ Hà duy trì công tác trọng điểm ổn định, huyện Đảng ủy Công An, phòng tổng hợp phải nghĩ tới biện pháp trọng điểm từ hai vấn đề, phải đột phá tìm đến ngọn nguồn vấn đề này, phải nghĩ hết tất cả biện pháp để giải quyết vấn đề này.
Phòng tổng hợp huyện, Trần Kinh vén tấm màn trong phỏng nghỉ ngơi, vừa ngồi nghỉ một chút đã hơn một tiếng đồng hồ.
Trần Kinh nhậm chức ngày thứ hai, Phòng thương mại kinh tế đã thành cơ quan được của phòng tổng hợp điểm danh gửi thông báo xuống, yêu cầu Trần Kinh vào chín giờ sáng nay đến dự hội nghị của Phòng tổng hợp.
Phòng Tổng hợp huyện là cơ cấu cơ quan cấp dưới huyện Đảng ủy Công an, chủ nhiệm phòng Tổng hợp do Phó bí thư Đảng ủy Công an huyện Dịch Tiên Bình kiêm nhiệm, trong một khối cơ quan Huyện ủy, Phòng Tổng hợp là cơ quan vô cùng có quyền uy!
Ổn định là trách nhiệm đầu tiên, đây là yêu cầu của chính quyền Đảng ủy cấp trên đối với cấp dưới.
Chính bởi vì yêu cầu thế này, địa vị của phòng tổng hợp cực kì cao, thành tích dưới xã, thị trấn có xảy ra công tác quản lý không ổn, tất cả thành tích đó đều sáo rỗng, bộ máy lãnh đạo xã,thị trấn phải bị phê bình như thường, thậm chí là bị bãi chức!
Mỗi năm, Phòng tổng hợp huyện đều phải đi xuống các xã, thị trấn nghiệm thu các công tác quản lý các xã,thị trấn, chính những lúc này, phòng tổng hợp trở thành đối tượng của những người tranh giành nịnh bợ? Trong suy nghĩ của nhiều lãnh đạo ở cấp dưới, phòng tổng hợp bất luận là thế nào cũng không được đắc tội.
Cho nên phòng tổng hợp có thói quen đó vênh váo tự đắc, căn bản không có ý thức làm việc bình đẳng, Trần Kinh đợi cả một tiếng đồng hồ, đi đến văn phòng hỏi một ông lão hơn năm mươi tuổi đang ngồi về tình hình văn phòng làm việc, ông nói với thái độ tồi tệ:
Đồng chí này sao mà nói nhiều lời vậy? Kêu anh đợi thì anh cứ đợi đi! Lãnh đạo có việc của lãnh đạo, đợi có một chút mà kêu ca nhiều vậy rồi?
Trần Kinh nhíu mày nhăn mặt, cũng phát hỏa, nói:
Vậy được rồi, tôi sẽ không đợi nữa! Lần sau ai có việc tìm tôi thì đi lên phòng kinh tế thương mại mà tìm, cửa phòng Tổng hợp các anh to lớn quá, ai ai cũng đều là ông nội hết!
Ông già lấy làm lạ, y không ngờ là Trần Kinh còn dám cãi lại, y nhếch môi nói:
Thái độ vị đồng chí này là sao đây? Mặc kệ anh ở Phòng nào, thì cũng là phòng cấp dưới của lãnh đạo Đảng, thái độ của anh đối mặt với công tác quản lý, tư tưởng giác ngộ của anh chạy đi đâu rồi?
Trong lòng Trần Kinh chán ghét đến cực điểm, nói:
Anh cài chụp mũ tôi ít thôi! Tôi rõ ràng nói chuyện với anh, nếu như không khí phòng tổng hợp không được chỉnh đốn tốt, từ nay về sau tôi sẽ không tới đây nữa đâu! Sao lại có một cơ quan như thế này cơ chứ? Một chút lễ phép cơ bản và thái độ chuẩn mực cũng chẳng có, tôi nói sơ về nơi này, anh phản hồi lại với cấp trên, phản hồi đúng sự thật!
Trần Kinh nói xong, quay bước đi, phòng Tổng hợp rất nhiều người đều tập hợp lại xem Tây Dương Kính, phòng Tổng hợp từ khi thành lập đến nay vẫn chưa gặp trình huống này bao giờ, không ngờ có người dám tỏ thái độ ngang ngược như thế với phòng tổng hợp?
Có một số người vừa xem tuổi của Trần Kinh, trong lòng cũng bình thường trở lại, người trẻ tuổi mà, không biết lợi hại, động đến phòng Tổng hợp, khiêu chiến với phòng tổng hợp quyền uy nhất, hắn có trái ngon để mà ăn rồi!
Ông già tức giận run cả người, kỳ thật y chính là phó chủ nhiệm phòng tổng hợp Hoàng Kỳ, hôm nay chủ nhiệm lâm thời Dịch Tiên Bình có việc đi ra ngoài, chính là để cho Hoàng Kỳ với Trần Kinh nói chuyện vấn đề Thái Thủy và khu kinh tế mới.
Trước mắt khu kinh tế mới và tập đoàn Thái Thủy đều là hai vùng vướng mắc của công tác quản lý, mà hai vùng này và phòng kinh tế thương mại đều có liên quan chặt chẽ, trong đó Ban quản lý khu kinh tế mới thuộc dưới sự lãnh đạo trực tiếp của phòng kinh tế thương mại, cho nên giải quyết vấn đề hai vùng này, phòng kinh tế thương mại là nhân vật mấu chốt.
Lúc Hoàng Kỳ nhìn thấy Trần Kinh, không ngờ hắn lại trẻ tuổi đến thế, trong lòng y không biết thế nào liền có lời qua lại với ý kiến của Trần Kinh, làm giảm chút nhuệ khí của những người trẻ tuổi, cho họ một đòn phủ đầu, thì bàn chuyện công tác mới trôi chảy hơn.
Đó là chuyện thường gặp ở phòng tổng hợp, những người cấp dưới, rất nhiều người nhanh trí, liền mua vài hộp thuốc thơm, gặp người là phát, cuối cùng là để lại một hai hộp biếu lãnh đạo, việc của Phòng trước giờ trôi chảy như thế, nhìn Trần Kinh trên người chẳng mang theo gì, tự nhiên lãnh ngay một cái đóng sập cửa.
Chủ nhiệm Phòng tổng hợp Dịch Tiên Bình cũng là người cao ngạo, không chịu thua kém ai, tuổi của y vẫn chưa đến ba mươi, trong giới chính trị Lễ Hà cũng được xem như là thế hệ trẻ tuổi, là cán bộ rất có tiền đồ, thậm chí hiện nay còn có lời đồn đại, nói là trong thành phố có lãnh đạo muốn đề bạt y đảm nhiệm chức bí thư Đảng ủy Công an tiếp theo.
Dịch Tiên Bình rất cứng rắn, đối nhân xử thế lại hết sức bao che khuyết điểm, hơn nữa lại làm sâu sắc đặc điểm công tác bản thân phòng tổng hợp, tất cả những điều đó đều là nguyên do tạo nên phòng tổng hợp uy quyền.
Hoàng Kỳ bị Trần Kinh đóng sầm cửa lại mà đi,sau khi Dịch Tiên Bình quay lại, y cứ tự nhiên thêm mắm thêm muối nói một hồi, cuối cùng y nói:
Cái tay Trần Kinh này, ở Lễ Hà hiện giờ có tên tuổi gì đâu! Đều nói hắn là cái gì mà hy vọng tương lai của Lễ Hà, đều là không hiểu phép tắc, không biết tôn ti, không có ý thức cán bộ cao thấp gì cả, có thể là hy vọng cái gì chứ?
- Tôi xem hắn là cậy tài khinh người, chính là đuôi to thì khó vẫy, một khi đắc chí, không biết trời cao, cán bộ như thế này chúng ta có thể để hắn hung hăng vùng vẫy tiếp được sao?
Dịch Tiên Bình nhíu mày nhăn mặt, trong lòng hơi không vui.
Trong mắt y không chứa chút danh tiếng gì của Trần Kinh, y đã sớm nghe nói, nghe danh không bằng gặp mặt, không ngờ cái tên này tính khí lại lớn đến vậy, dám đến phòng tổng hợp làm náo loạn thế này!
Hãy công khai điểm danh phê bình phòng kinh tế thương mại đi! Lệnh cho phòng của bọn họ nội trong hai mươi bốn tiếng làm ra kiểm điểm sau đó Trần Kinh phải kiểm điểm cá nhân!
Dịch Tiên Bình tức giận nói.
Hoàng Kỳ vừa nghe vậy, vẻ lo lắng trên mặt tan hết, nói:
Được, tôi lập tức làm ngay! Kiểm điểm phải nghiêm khắc, việc này không nghiêm quyết không bỏ qua đâu!
Hai mươi bốn giờ qua đi thật là mau, trong phòng làm việc, Hoàng Kỳ nâng ly trà uống và thường xuyên chú ý về phía cửa, dường như hắn đang đợi chờ điều gì đó!
Vụ việc Trần Kinh đóng sầm cửa bỏ đi, làm cho Hoàng Kỳ trong nội bộ cơ quan rất mất mặt, rất bị động, các phó chủ nhiệm khác đều chế nhạo sự việc này rằng là cái uy danh Hoàng Kỳ có phải là rất kém không, sao mà chỉ một đứa con nít ranh cũng dám giương oai với y?
Những người trong nội bộ cơ quan trêu chọc, trong lòng Hoàng Kỳ càng ngày càng buồn phiền, đồng thời đối với Trần Kinh cũng càng lúc càng căm hận, trong lòng y đã thầm hạ quyết tâm, khi Trần Kinh đến đây kiểm điểm, y nhất định sẽ làm khó dễ một lúc, cho đám người kia chống mắt lên xem.
Nhưng khiến hắn cay đắng là cả ngày trời Trần Kinh vốn dĩ không có chút động tĩnh, y tự mình thông báo cho phòng kinh tế thương mại cũng như trâu đất mà đi xuống biển,chẳng hề có tin tức.
Buổi chiều lúc sắp tan ca, cuối cùng trong lòng Hoàng Kỳ không kìm được, gọi điện cho văn phòng làm việc của phòng kinh tế thương mại.
Điện thoại được nối tới, Hoàng Kỳ hắng giọng chuẩn bị nói, thì đối phương lại nói trước:
Anh tìm ai?
Hoàng Kỳ vừa nghe giọng điệu đối phương rất xung, giận dữ lên cao, quát:
Tôi tìm trưởng phòng Trần của các anh!
Gì cơ? Trưởng phòng Trần à?
Đầu dây bên kia hơi ồn ào:
Trưởng phòng Trần tan ca rồi, chúng tôi hết giờ làm rồi, ngày mai anh hãy gọi lại đi!
Tôi là người của phòng tổng hợp, bây giờ trong phòng các anh có người phụ trách nào không, để tôi nói chuyện với anh ta!
Giọng nói Hoàng Kỳ biến đổi hết sức không ổn, khẩu khí cực kỳ nghiêm khắc!
Cái người này nói việc gì đấy hả? Đã nói là hết giờ làm rồi, anh còn làm phiền gì nữa? Ban nãy anh nói anh là phòng gì? phòng cái gì tổng? Chưa nghe qua cơ quan này bao giờ, không phải là anh lại gọi đến để muốn kết thân với phòng chúng tôi chứ? Đi cửa sau đi?
Giọng điệu người thanh niên vô cùng ngạo mạn, cười chẳng hề kiêng nể ai, mơ hồ còn có ý chế giễu!
Anh …
Hoàng Kỳ tức giận đến nỗi chết đi sống lại, cả người y run lên, nói không nên lời.
Anh anh tôi tôi cái gì, tôi phải đi rồi, con mẹ nó anh lắm mồm thật! …
Người thanh niên nói, anh ta nói xong, liền cúp máy, trước khi cúp máy, trong loa còn truyền đến tiếng mắng của anh ta:
Tên quỷ già chết tiệt…
Hoàng Kỳ nghe tiếng
Tút! Tút!
trong điện thoại, y thừ người ra, tưởng chừng như không tin vào chính tai mình, họ Hoàng y làm cán bộ bao nhiêu năm nay, còn chưa bao giờ bị người khác mắng thế này, cơn giận này y nuốt sao mà trôi đây?
Ngang ngược, quá ngang ngược mà! Quả thật là trên không nghiêm thì dưới cũng loạn! Phong thái của cả phòng kinh tế thương mại đều có vấn đề!
Hoàng Kỳ suy nghĩ và gật đầu.
Y đặt điện thoại xuống, cố gắng hít thở thật sâu để làm cho bản thân bình tĩnh hơn một chút, cuối cùng rốt cuộc y vẫn đập vỡ một cái ly, nghe thấy âm thanh loảng xoảng một cách lộn xộn, tâm trạng y mới đỡ hơn một chút.
Y điều chỉnh lại cảm xúc một chút, lập tức ra ngoài, đi thẳng đến phòng làm việc của Dịch Tiên Bình!
Dịch Tiên Bình chưa tan ca, Hoàng Kỳ gõ cửa đi vào, vừa định mở miệng nói thì nhìn thấy Dịch Tiên Bình nhíu mày.
Việc gì?
Dịch Tiên Bình mở miệng nói trước.
Bí thư Dịch, đã thông báo cho phía bên phòng kinh tế thương mại rồi, chưa có động tĩnh, xem ra bọn họ không xem phòng tổng hợp chúng ta ra gì cả!
Hoàng Kỳ nói kèm theo bực tức.
Dịch Tiên Bình nhăn mặt, đặt giấy tờ trong tay xuống, nói:
Lão Hoàng à, cái hôm mà Trần Kinh đến đây, đến trà nước các anh cũng không mời một ly, để hắn ngồi đợi trong phòng nghỉ ngơi, có chuyện này hay không?
Hoàng Kỳ sửng sốt, ấp a ấp úng một hồi lâu mới nói:
Việc … việc này...
Y vừa nói mấy từ đó, chưa nói thêm được chữ nào. Dịch Tiên Bình thoáng nhìn nét mặt y, cũng đại khái biết được sự tình, thở một hơi nhẹ nhàng.
Dịch Tiên Bình bao che khuyết điểm, đây là việc mà giới chính trị Lễ Hà đều biết, mà trong nội bộ phòng tổng hợp, mọi người đều biết bí thư Dịch làm việc thì hễ nói được là làm được, trước nay chưa bao giờ nói suông!
Trên thực tế, Dịch Tiên Bình cũng quả thật là con người như vậy, Trần Kinh dám thách thức quyền uy phòng tổng hợp, đó chính là vừa trị y, làm cho y nhớ.
Tác phong đuôi to thì khó vẫy không thể lâu dài, đây là thái độ lúc ban đầu Dịch Tiên Bình đối với Trần Kinh, thế nhưng, làm cho Dịch Tiên Bình bất luận thế nào cũng không ngờ được, tay Trần Kinh này dường như có chút không giống với người khác, thật đúng là động đến là không ổn rồi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Quan Sách.